Lăng Thiên ánh mắt dần trở nên trong suốt, có điều vẫn ẩn chứa sự căm hận, biết rằng Trần Lệ Băng hoàn toàn vô tội . Nhưng làm sao bình tĩnh được khi Lăng gia suýt bị diệt tộc, hắn và vợ con phải xa cách lâu như vậy, tất cả đều do Thiên Thần Giáo ban tặng
Lăng Thiên thu hồi khí thế của mình, hít thật sâu một hơi để bình tĩnh lại sau đó nhẹ nhàng nói ra :
"Ta tin ngươi, cám ơn ngươi đã cứu mạng những người thân của ta ."
Thấy Lăng Thiên hơi khụy đầu gối của mình xuống, Vũ Tình vội vã đỡ Lăng Thiên dậy rồi nói :
"Tiền bối không cần phải cảm ơn ta làm gì, ta thật sự cũng chưa cứu được ai của Lăng gia, lúc chuyện xảy ra ta mới hơn mười tuổi . Sư phụ cùng ta đều từng được người Lăng gia cứu mạng, đặc biệt là ta đến bây giờ vẫn nợ Thần Trù Lăng Phong một mạng chưa thể báo đáp . Người thân của tiền bối nấu dược thiện cho Thất Tội Phái, giúp cho hơn vạn năm nay Sắc Dục Môn nữ nhân có thể kiềm chế tốt dục vọng, danh tiếng nhờ đó cũng tốt lên rất nhiều .”