Trong phòng tất cả mọi người đều chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống xấu nhất, Lăng Thiên lời thoại thì ít nhưng áp lực lại lớn nhất, gai tộc tan nát cũng là hắn, vợ con ly biệt cũng là hắn . Hắn không ngừng hít thở để có thể bình tĩnh trở lại, dược thảo cũng nhanh có tác dụng hơn
Trần Lệ Băng vừa tỉnh lại liền thấy được Lăng Thiên, nàng hoàn toàn bỏ qua những người khác, quỳ xuống mặt đất, vừa khóc vừa nói :
"Lăng tiền bối, thật sự xin lỗi ngươi rất nhiều, cũng xin lỗi Lăng gia rất nhiều, những chuyện này ta hoàn toàn không biết gì hết . Sau khi về Vạn Hỏa Giới ta sẽ điều tra rồi cho Lăng gia một cái công đạo, dù cho có phải đánh cược cả tính mạng của mình đi chăng nữa .
Lăng Thiên nhìn nàng trong lòng không khỏi thở dài, trong lòng thầm nghĩ lúc Vũ Tình mười tuổi thì Trần Lệ Băng cũng thế, chắc chưa đụng tới người của Lăng gia, hắn nhẹ giọng nói :
"Vũ Tình tiểu thư đã nói cho ta biết ngươi vô tội, thế nên ta không trách ngươi, còn lấy lại công đạo ta nghĩ rất khó .Bây giờ ngươi nghỉ đi, chúng ta đi trước, đợi khi nào ngươi bình tĩnh thì chúng ta nói chuyện sau cũng được .”