Đứa trẻ mình chăm sóc từ bé ra nông nỗi này, muốn La Sơn không tức giận cũng hơi khó, thế nên bên kia coi như là xui xẻo . Cầm Tử Nam quan sát cái người vừa b·ị đ·ánh văng, nát bét mất rồi, nhìn vậy là biết không thể nào sống nổi rồi .
La Sơn thì cục súc như vậy, Cầm Tử Nam tươi cười giải tỏa áp lực cho mọi người, hắn nhìn cánh đồng đã trống không khẽ giọng nói :
“Tiểu bối nhà chúng ta xảy ra chút vấn đề nên gây ra thiệt hại cho các vị rồi, các ngươi có thể ra giá, bổn tọa sẽ đền bù cho các ngươi . Bất kể là bao nhiêu ta cũng sẽ khiến mọi người hài lòng, nhưng phiền các vị nhanh một chút bởi cần đưa tiểu tử này đi chữa trị nữa .”
Lúc này Thiên Tiếu đã hoàn toàn ngất đi, thế nhưng vẫn thu hút rất nhiều ánh nhìn bởi vì trên người hắn những chiếc đuôi vẫn đang dài ra đồng thời phát ra một luồng khi tức rất lạ lùng . Nói là lạ lùng bởi vì khi tức của hai vị cường giả đang bảo vệ an cũng không thể che giấu nổi, nếu đây là khí tức của huyết mạch thì quá mức đáng sợ rồi .
Đặc biệt là Lý Chiêu Hoàng, nàng cảm thấy mọi thứ cứ vượt ngoài tầm hiểu biết của mình, với tu ti Hồn Hoàng của nàng cũng không thể cảm nhận được luồng khí tức đó là gì . Nhưng thứ đáng sợ hơn đó là tu vi của hai người kia hoàn toàn không nhìn thấu được, thế là cao hơn Hồn Hoàng rất nhiều .