Hàn Tử Hà vẫn chăm chú theo dõi, tuy rằng đã khá chắc chắn Thiên Tiếu không phải là h·ung t·hủ của những chuyện kia bởi sự khác biệt quá lớn . Tuy nhiên linh cảm mách bảo nàng rằng Thiên Tiếu cũng không phải bình thường, kết quả dù đã tới kinh thành nàng vẫn không kiềm lòng được theo dõi .
Đội phó đang muốn báo cáo đi ngang qua thì nhìn thấy trên màn hình xuất hiện dấu tích quang não của Thiên Tiếu . Nàng ta nhìn vào màn hình rồi nói :
“Tưởng rằng đội trưởng không để ý, hóa ra người còn ấn tượng hơn cả bọn ta, đến bây giờ vẫn đi theo dõi người ta nữa . Có phương thức liên lạc thì trực tiếp một chút,cần thiết phải như thế không, kiểu này giống biến thái quá .”
Không nhắc thì thôi vừa bị nhắc tới thì Hàn Tử Hà lập tức cảm thấy bối rối bởi vì thứ hôm trước nàng nhìn thấy thực sự quán ấn tượng, cứ vừa muốn nằm xuống ngủ thì nó lại hiện lên . Nàng ngẩn người khiến cho đối phó cùng mấy người bên cạnh cười gần c·hết, khó tin được đây là biểu cảm của bà mẹ hai con .