Chuyện xưng hô đối với những người khác thì chẳng có vấn đề gì, thế nhưng vẫn có một người lại cảm thấy đây chính là chỗ đau của hắn và người này không ai khác chính là Bạch Anh Hào .
Điều chỉnh cách xưng hô hoàn toàn là một chuyện tốt nhưng mà điều này, khiến cho Bạch Anh Hào có chút đau lòng bởi vì tình cảnh của hắn hiện tại thật sự là rất khổ . Hắn là người xếp thứ bảy, vẫn được Mộ Dung Dung gọi là sư huynh, thế nhưng hắn nào đâu dám sai bảo cô bé, dù sao người ta cũng giống như con gái của sư phụ .
Còn ở phía bên trên thì những người khác đều là sư huynh sư tỷ, ai cũng có quyền sai bảo hắn kể cả người từng là kẻ hầu người hạ trong gia tộc . Bạch Tuyết Nhung cũng không ngoại lệ, bưng trà, nước rót nước, xếp bàn ghế, cái gì cũng tới tay hắn cả . Thậm chí do quá tủi thân hắn ta đã gọi điện về mách với cha mình, những nội dung cuộc điện thoại lại làm cho Bạch Anh Hào buồn phiền vô cùng .
“Con trai gọi cho ta có chuyện gì thế ?”
Bạch Anh Hào có bao nhiêu uất ức trong lòng nên nói ra, mếu máo trả lời :