Đã có truyền thụ thì cần phải có thời gian để bọn chúng tiếp thu mới được, thế nên Thiên Tiếu cho bọn chúng thời gian một ngày để suy nghĩ . Ngày hôm sau bọn chúng sẽ tự động ngồi xuống chiếc bàn này và nói chuyện với nhau, chỉ là nói chuyện với nhau thôi chứ không phải là với hắn .
Tất cả những gì Thiên Tiếu nói ra đều là thứ mà hắn đã tự chiêm nghiệm được, bởi vì dưới góc nhìn của Thiên Đạo thì cái gì cũng có thể xử lý dễ dàng được, căn bản không cần đồng đội gì cả .
Nhưng khi trở thành một nhân loại điều đó hoàn toàn khác, khi không còn điều khiển được chính xác những điều mà đối thủ sẽ làm thì hắn chỉ có trong tay quân cờ phe mình . Bất kể thế nào thì không thể dùng một con tướng để chiến thắng cả ván cờ được, thế nên hắn nhất định phải cho đám nhóc này hiểu thật là sớm vấn đề này .
Sau này nhóm 2 dù có được Mộ Tử Tâm và Mộ Tử Vi nhận làm đệ tử hay không thì bọn họ vẫn sẽ phải xếp dưới trướng của 8 đứa trẻ này . Nếu mà những kẻ lãnh đạo lại không có những đức tính căn bản là lòng trung thành với môn phái và suy nghĩ không tư lợi thì làm sao nói phục được kẻ dưới .
Bọn chúng sau này sẽ giống như những vị tướng lĩnh mà Thiên Tiếu sai đâu đánh đó, thế thì những đứa dưới trướng của bọn chúng cũng nên tuân lệnh lãnh đạo của mình như vậy . Tất nhiên không thể nào hi vọng mọi thứ trở thành tuyệt đối được, vẫn sẽ có những người tính cách xấu xa suy nghĩ vụ lợi nhưng mà hạn chế được càng nhiều thì rủi ro càng thấp, đây cũng chính là một trong thứ mà Thiên Tiếu nhắm tới .