Chưa kịp phản ứng Thiên Tiếu liền thấy một bóng đen lao vào trong lòng của mình .
“Ổn rồi, chúng ta nhất định sẽ có cách .”
Nụ cười biến mất, Thiên Tiếu khẽ nhắm mắt, tay siết chặt lấy vòng eo mềm lại, vẻ mệt mỏi, sự đau khổ lúc này mới bộc lộ ra . Tiêu Huyền liếc mắt rồi nhìn sang hướng khác, bất kể thế nào chuyện này cũng do em trai nàng gây ra, đối diện với hắn vẫn thật khó khăn .
Xoay nhẹ ly trà đặt trên bàn nàng nhỏ giọng nói :
“Không nghĩ tới Thanh Liên tiểu thư lại nên duyên với người ở Phàm Giới .”