Ngày thứ hai trôi qua êm đềm khi không có bất cứ tổ đội nào bị phát hiện cả, thời tiết càng lúc càng xấu có lẽ đã ảnh hưởng tới quá trình tìm kiếm . Nhưng đến giữa đêm tin xấu lại tới .
“Toàn bộ các tổ đội đã tới Long Thành, các tổ đội ẩn náu kỹ càng hơn .”
Giọng nói lạnh lùng của Cầm Vân Ca vang lên khiến những người đang lẩn trốn lo lắng hơn, hai người Thiên Tiếu đã quyết định mặc kệ, bọn họ hiện tại bị cái lạnh dày vò đến mệt lử . Những gì có thể làm để ẩn náu họ đều đã làm hết, nếu bị người tìm thấy chịu thôi, có lo lắng cũng chẳng giúp được cái gì cả .
Ngày thứ ba
Tất cả các tổ đội còn lại vẫn không có ai bị phát hiện ra, Dạ Nguyệt và một cô gái trốn trong gác mái của nhà dân . Những người trong nhà lúc đi làm hai người bọn họ lẻn vào, ở Nam khu toàn gia đình giàu có nên hai người rất khó khăn mới trốn được, nhưng lúc này vấn đề nước uống và lương thực lại gây ra ảnh hưởng tương đối .