Đặt Thiên Tiếu vào bên trong phòng ngủ, Thanh Liên đi ra ngoài phòng khách, ba người kia vẻ mặt âm trầm, bọn họ tất nhiên sẽ không để chuyện này trôi qua một cách dễ dàng, nhất định phải có một câu trả lời .
Tiêu Huyền nhìn về phía phòng ngủ đột nhiên nhíu mày, từ trước cửa thấy được một chai thủy tinh lớn, hình dáng vỏ chai khác so với bình đựng rượu .
“Mộng Huyễn Tiên Dịch ?” Thanh Liên khẽ giọng dò hỏi, nàng ta cũng đã nhìn thấy .
Đi tới nhặt cái chai mang tới trước mặt Tiêu Huyền, để cho Tiêu Huyền quan sát một lúc .
“Đúng là Mộng Huyễn Tiên Dịch .” Cả một chai cạn hết, Tiêu Huyền nhớ lại lúc bị Thiên Tiếu khống chế để hôn, quả nhiên có chút mùi vị quen thuộc, nàng khẽ giọng gọi :