Ta Là Sát Thủ

Chương 40: Nghe trộm thất bại . . .



EDIT: NIỆM

NGUỒN: KHỞI PHONG DIỆP VŨst111

Màn đêm vừa mới buông xuống, thì xung quanh bên ngoài nhà hát thành phố đều đã đầy ắp người, những người này đều là fan hâm mộ đến đây trước để nghe buổi biểu diễn, trên mặt của mỗi người đều tràn đầy vẻ hưng phấn dào dạt, một vài người còn giơ giơ poster của Thiếu Cơ Boys lên, cách buổi biểu diễn vẫn còn hơn ba tiếng đồng hồ, thì bọn họ đã ở bên ngoài chờ đợi thần tượng xuất hiện.

Cách đoàn người một khoảng là Tần Khả Tuyên đang ngồi ở trong xe, một bên lắng tai nghe Tổ trưởng của lần hành động này nói rõ cách bố trí hành động cùng với những việc cần chú ý với cô, một bên khó hiểu nhìn vẻ mặt tràn đầy chờ mong của các fan, chỉ là hai tên ca sĩ bình thường mà thôi, vì cớ gì lại phải đối đãi cao quý đến thế?

“Những gì tôi nói đều nhớ kỹ hết chưa?” Tổ trưởng, cũng chính là người thanh niên sáng nay dẫn đường cho cô và Đại đội trưởng Ngô, Hứa Thiên Hiền kết thúc phần trình bày của mình.

“Rồi.”

“Vậy thì tốt, bây giờ chúng ta chính thức bước vào trạng thái báo động.” Hứa Thiên Hiền đè cái nút ở cổ áo xuống, điều chỉnh bộ đàm ở trong lỗ tai một cái, “Tổ Thốc Ưng* A, bắt đầu hành động!”

*Thốc Ưng (秃鹰): Chim Kền kền.

“Đã rõ!” Năm giọng nói bao gồm cả Tần Khả Tuyên cùng vang lên ở trong tai nghe.

“Hứa Mỹ Lệ, báo cáo vị trí hiện tại của cô, Over.” Hứa Thiên Hiền hỏi người phụ trách đóng giả làm fan trà trộn vào trong đám người – Hứa Mỹ Lệ.

Biệt hiệu của mỗi thành viên quân mật Lục Xử đều dùng tên gọi của thân phận thứ hai, và cùng mang họ Hứa, năm thành viên của tổ Thốc Ưng A, theo thứ tự là Tổ trưởng Hứa Thiên Hiền, tổ viên gồm Hứa Nhạc Nhạc tức Tần Khả Tuyên, Hứa Mỹ Lệ, Hứa Cường và Hứa Vụ. Lần hành động này của tổ, Hứa Mỹ Lệ phụ trách gắn máy nghe trộm, Hứa Vụ phụ trách theo dõi hành động của mục tiêu, ba người còn lại phụ trách lấy lại tài liệu cơ mật.

“Tôi đứng ở bên cạnh hàng rào rồi, một khi bọn chúng xuất hiện, thì tôi có thể đến gần ngay, Over.”

“Tốt, chú ý đừng làm người xông lên đầu tiên, tránh khả năng bị bọn chúng nghi ngờ, Over.”

“Đã rõ, Over.”

“Hứa Cường, báo cáo tình hình theo dõi bên kia của cậu, Over.”

“Bọn chúng vẫn còn đang ở trong khách sạn, chưa có hành động nào khác thường, Over.”

“Tốt, tiếp tục theo dõi, Over.”

“Đã rõ, Over.”

Thời gian từng giây từng phút một trôi qua, Tần Khả Tuyên ngồi ở trong xe nhàn nhã nhắm mắt thư giãn, lắng tai nghe mọi chỉ thị hành động và báo cáo của tổ, dù sao thời gian cô hành động cũng là gần khuya, phải chờ mục tiêu bọn chúng kết thúc buổi biểu diễn, cô mới bắt đầu hành động.

Đột nhiên, ngoài xe truyền tới tiếng hét điên cuồng chói tai, Tần Khả Tuyên mở mắt nhìn ra ngoài, một chiếc xe hơi đang bị mọi người bao vây chật kín dừng lại, cửa xe mở ra, hai tên đàn ông ăn mặc sặc sỡ đi xuống, đó chính là mục tiêu nhắm đến tối nay của bọn cô.

Bọn chúng mỉm cười vẫy tay với các fan đang la hét điên cuồng chói tai, sau đó ở dưới vòng vây bảo vệ của đám vệ sĩ, đi tới chỗ nhân viên bảo vệ đang cố gắng ngăn cản các fan lại tạo thành một lối đi nhỏ, chuẩn bị đi vào nhà hát.

Thế nhưng những fan đã chờ hơn ba tiếng đồng hồ cũng không phải là ăn chay, kích động xô đẩy nhân viên bảo vệ, muốn vượt qua hàng rào cố đến gần thần tượng chút xíu. Hứa Mỹ Lệ giả làm fan theo những fan bên cạnh mình cùng nhau hét lên, sau đó thừa dịp nhân viên bảo vệ đang chặn ở đằng trước cô bận rộn đến mức không còn rảnh để mà chú ý nữa, đụng một khuỷu tay vào dưới bụng hắn, nhân viên bảo vệ bị đau theo phản xạ có điều kiện ôm lấy bụng, đôi tay vốn đang dang ra ngăn cản fan lập tức thu lại, Hứa Mỹ Lệ tức khắc đem fan bên cạnh mình đẩy ra cái lỗ thủng đó, các fan bị đẩy vào trong vòng vây mới đầu vẫn còn có chút mơ hồ, ngay lập tức liền phản ứng trở lại, phấn khích nhào vào phía thần tượng.

Các fan khác thấy thế, cũng nhao nhao chen qua cái lỗ thủng đó, cảnh tượng trong nháy mắt hỗn loạn hết cả lên, nhân viên bảo vệ lại một lần nữa lấp kín sau chỗ hở, nhưng đã có một xấp fan nhỏ vây chặt thần tượng xin chữ ký xin nắm tay, mà Hứa Mỹ Lệ chính là một trong số đó.

Cô giơ vở rất có kỹ xảo, thoáng cái thì đã chen vào được xung quanh mục tiêu được bảo vệ bởi các vệ sĩ, vươn cánh tay đưa vở và viết qua để mục tiêu ký tên, thần tượng bị các fan bao vây đến không nhúc nhích được, hết cách đành phải tiếp nhận những quyển vở được đưa qua ký tên lên từng quyển một, kể cả quyển vở của Hứa Mỹ Lệ.

Hứa Mỹ Lệ nhận lại quyển vở đã được thần tượng nổi tiếng ký tên, vừa “kích động”, vừa run run tay, vở và viết còn chưa từ trong vòng vây cầm về thì đã rớt xuống đất, thế có chết không? Cô lập tức ngồi sụp xuống đẩy chân của những vệ sĩ đang vây quanh ra, thò tay vào trong muốn lấy lại quyển vở, tay cô đã sớm cầm một máy nghe trộm cỡ nhỏ, tay ấn một cái lên trên giày của một mục tiêu trong đó, tiện thể đem máy nghe trộm gắn lên khe hở của đế giày, sau khi hoàn thành một loạt động tác, cô lập tức nhặt vở đứng lên, hưng phấn kêu to: “Tôi sờ vào chân của Thiếu Cơ Boys rồi! Tôi sờ vào rồi!” Có trời mới biết trong lòng cô có bao nhiêu ghê tởm, ai mà thèm sờ vào móng heo của gián điệp nước đối địch chứ! Trở về nhất định phải cố chà sạch sẽ cái tay này của cô mới được!

Tất cả đều xảy ra quá đột ngột, mấy tên vệ sĩ cùng với hai tên mục tiêu đối mặt với một đám fan đông như kiến cỏ thế nào cũng phải sờ sờ thần tượng, biểu hiện của Hứa Mỹ Lệ chẳng xem như là quá nổi bật, bọn chúng cũng không chú ý nhiều như vậy, giờ bọn chúng chỉ cần thoát khỏi những fan này cố gắng đi vào trong nhà hát.

Rốt cuộc dưới sự cố gắng của đám vệ sĩ, cuối cùng cũng ở dưới tình huống không làm thương tổn các fan đưa được hai tên siêu cấp thần tượng đi vào trong nhà hát, còn Hứa Mỹ Lệ cùng với các fan khác đều đã bị chặn lại, cô lui dần về sau, nhân lúc không ai chú ý liền chuồn ra ngoai.

Chừng một lát thì có người mở cửa xe đi vào, chính là Hứa Mỹ Lệ thành công trở về, cô vào toa xe phía sau ngồi trước một hàng máy nghe trộm, sau khi cầm tai nghe lên đeo vào nghe thử một cái, liền đối với mọi người trong xe làm một động tác OK.

“Tốt.” Hứa Thiên Hiền cũng cầm lấy tai nghe đeo vào nghe chung, tiếc là mặc dù tiếng Anh của hắn lưu loát, nhưng lại không hiểu được ngôn ngữ nước này, đành phải để cho Hứa Vụ từng học qua H ngữ nghe lén.

Tần Khả Tuyên vẫn như trước nhàn nhã nhắm mắt nghỉ ngơi, liếc mắt nhìn một cái, hà tất phải làm nhiều chuyện phiền toái như vậy, trực tiếp mai phục tại khách sạn mục tiêu ở, tìm được mục tiêu nhân vật, đập bọn chúng xong thì lấy lại tư liệu, thế không phải tiện hơn à? Bị người ta phục kích cướp đi tư liệu cơ mật mà chúng đánh cắp ở nước Z, bọn chúng làm gián điệp, tuyệt đối sẽ không dám để lộ ra ngoài. Những người này sợ này sợ kia, lo lắng một khi không cẩn thận sẽ tạo thành mâu thuẫn quốc gia, sợ rằng mâu thuẫn còn chưa tạo thành, cơ mật mà quốc gia sở hữu đã bị trộm sạch hết rồi!

“Nguy rồi!” Hứa Vụ đang nghe lén đột nhiên kêu lên.

Tần Khả Tuyên mở mắt ra nhìn sang, Hứa Thiên Hiền lo lắng hỏi: “Sao thế?”

Hứa Vụ sắc mặt khó coi nói: “Hắn thay giày đi biểu diễn…”

“Vậy thì không sao, sau khi buổi biểu diễn kết thúc, hắn sẽ thay lại.”

“Vấn đề là không biết như thế nào lại có hai cô fan chạy đến lấy được giày đi.”

“Cái gì?!”

Hứa Thiên Hiền cầm tai nghe đeo lên, nghe thấy lời đối thoại của tai nghe bên kia truyền đến chẳng qua là có hai cô fan đang hăng hái bàn bạc xem làm thế nào để họ thông qua quan hệ cửa sau trà trộn vào, thế nào mặt dày mày dạn cầu mong được Thiếu Cơ Boys tặng giày cho họ, hắn tức đến mức tháo tai nghe nện xuống đất.

Tần Khả Tuyên ngồi thẳng, giọng nói vẫn bình thản như trước, cảm xúc một chút cũng không bị bọn họ ảnh hưởng, “Bọn chúng vẫn còn đang ở khách sạn đó, lại chưa đi khỏi.”

“Không được, tính cảnh giác của bọn chúng rất cao, mỗi đêm đều sẽ đổi phòng ngẫu nhiên, không nghe trộm được đâu là phòng chúng, thì sẽ không có biện pháp nào hành động.” Hứa Mỹ Lệ cau mày cùng Tần Khả Tuyên giải thích.

“Vậy lại tiếp tục gắn máy nghe trộm khác.”

Hứa Thiên Hiền bực bội gãi tóc, nghĩ nghĩ, nói: “Không được! Vừa rồi hành động của Mỹ Lệ đã đột ngột lắm rồi, bọn chúng sẽ không tiếp tục để tình cảnh mất kiểm soát nữa đâu. Chúng ta đổi kế hoạch, cho một người giả vờ cũng đi ở khách sạn đó, theo sau bọn chúng, xem bọn chúng đang ở phòng nào.”

“Tôi đi cho.” Hứa Mỹ Lệ giơ tay, phái nữ đi sẽ ít bị bọn chúng hoài nghi hơn là so với phái nam.

“Không được, cô đã lộ mặt qua một lần rồi, Nhạc Nhạc, em đi.”

“Vâng.” Tần Khả Tuyên không quan tâm, bọn họ kêu cô làm cái gì thì làm cái đó.

“Mỹ Lệ, cô đưa em ấy đi thay một bộ quần áo khác, ráng diện sang trọng chút, phù hợp với hình tượng vào ở trong khách sạn năm sao đó.”

Hứa Mỹ Lệ dẫn Tần Khả Tuyên xuống xe đi vào một cửa hàng bán quần áo bên cạnh, bảo Tần Khả Tuyên đi vào phòng thay đồ cởi bộ đồ ngụy trang ra ngoài, nhanh chóng chọn lấy một bộ váy thích hợp từ trên ném vào.

Qua một hồi lâu, Hứa Mỹ Lệ còn chưa thấy Tần Khả Tuyên đi ra, không nhịn được đập cửa, “Nhạc Nhạc? Xong chưa?”

“Không còn quần áo nào nữa?”

“Hết rồi mà.” Hứa Mỹ Lệ mù mờ không hiểu gì, bộ lễ phục đó chính là một chiếc váy cơ mà.

“…Được rồi.”

Sao Hứa Mỹ Lệ lại cảm thấy giọng nói của thành viên mới này nghe có chút dọa người nhỉ? Cô nghi ngờ đẩy cửa ra đi vào, nhìn thấy Tần Khả Tuyên, lập tức sững lại, xem ra không chỉ là giọng nói dọa người, mà ngay cả ánh mắt cũng rất dọa người.

“Bộ váy này hợp với em ghê, rất đẹp, ủa? Vai em bị sao thế? Sức giật của súng làm tổn thương?”

Tần Khả Tuyên cúi đầu nhìn nhìn vết bầm tím đột nhiên xuất hiện trên bờ vai trắng tinh, hình như là trong lúc dùng súng bắn ở cuộc khảo nghiệm hành động tập kích hôm qua, bị khẩu súng đó đụng vào vai, cái cơ thể này, cả một chút đụng chạm nho nhỏ thế này đều không chịu nổi.

“Không có gì, nhưng mà, có thể đổi một bộ khác đừng làm hở vai hở ngực được không?” Tần Khả Tuyên nhìn chính mình trong gương, việc lộ ra cánh tay và đùi ở vào lúc cô bất đắc dĩ phải mặc đồng phục học sinh thì đã sớm quen dần rồi, nhưng mảnh vải trước ngực chỉ vừa mới qua bộ ngực, điều này liền khiến cô vô cùng bất mãn, đây là đi làm nhiệm vụ? Hay là đi làm kỹ nữ vậy? Không đúng! Kỹ nữ thanh lâu cũng không nhất thiết phải mặc đến ít như vậy!

“Haiz, thật ra thì bộ váy lễ phục hở vai này rất hợp với em, tiếc là vết bầm tím trên vai em không thể lộ ra bên ngoài, em chờ một chút, chị tìm một cái áo choàng cho em choàng lên.” Hứa Mỹ Lệ nói xong liền chạy ra khỏi phòng thay đồ chọn khăn choàng, rất nhanh thì đã đi vòng về, trong tay mang theo một cái áo choàng, tự mình giúp Tần Khả Tuyên choàng lên, “Được rồi, chờ đã, còn phải buông tóc xuống, perfect!”

Tần Khả Tuyên nhìn chính mình tóc tai bù xù trong gương, khoác áo choàng lên mới có thể đem vai và bộ ngực đều che lại, cuối cùng cũng khiến cô không bất mãn như vậy nữa.

“Nào, bây giờ là giày.” Hứa Mỹ Lệ lại xách một đôi giày cao gót trở về.

Tần Khả Tuyên sau khi mang vào, định cất bước, thì thiếu chút nữa đã không khống chế được thăng bằng của cơ thể, nhăn nhăn nhó nhó đi vài bước, mới thích ứng được cảm giác gót chân bị nâng lên.

Hứa Mỹ Lệ thanh toán tiền xong, liền đưa Tần Khả Tuyên trở về chiếc xe, hai người đàn ông trên xe được một trận rất kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô, huýt sáo một cái, khen ngợi nói: “Nhạc Nhạc, nếu em đừng cứ nghiêm mặt, nhất định sẽ rất được hoan nghênh!”

Hứa Mỹ Lệ lấy ra một cái túi xách, tìm ra đồ trang điểm liền hướng trên mặt của Tần Khả Tuyên bôi quét, Hứa Thiên Hiền ở một bên nói: “Nên trang điểm đậm chút, tốt nhất làm cho người ta không nhận ra.”

“Hiểu rồi.”

Hứa Thiên Hiền nói vào bộ đàm: “Hứa Cường, cậu tiếp tục theo dõi mục tiêu, chúng tôi sẽ đi tới khách sạn đó chuẩn bị trước, Over.”

“Đã rõ, Over.”

_________________