Minh thì không biết mình đang bị người khác nhớ thương , theo kế hoạch tất nhiên là Minh đón Thanh về nhà nàng .
Giờ tan học , cổng trường rất đông , nhất thời Minh cũng không nhìn ra Thanh ngồi đâu hơn nữa . . . hắn cũng không quá muốn Thanh đi chen lấn thế là Minh lại nhắn tin cho Thanh .
"Thanh ơi , tan học xuống căng-tin luôn đi , Minh qua căng-tin tầng 2 đợi Thanh ".
Cũng không mất mấy giây , Thanh lập tức nhắn lại .
"Ok , Minh , hẹn gặp minh dưới đó ".
Nhận được tin nhắn , Minh đứng lên thanh toán tiền nước rồi đi thẳng vào trong trường .
Nghiêm ngặt mà nói hiện tại tất nhiên chưa phải giờ tan học , đại khái còn 1-2 phút nữa mới có tiếng chuông , trừ một số lớp có thời khóa biểu đặc biệt ra thì các lớp khác vẫn còn trên phòng học , cho dù có tiếng chuông báo tan học nhất thời cũng chưa xuống được đến sân trường .
Minh mặc áo đồng phục trường , thản nhiên mang cây đàn đi vào trong , đến cả bảo vệ cũng chỉ liếc Minh một chút , về cơ bản là không để ý .
Học sinh trường mình đi vào trường thì còn để ý gì nữa ? .
Cổng trường bình thường là không cấm học sinh đi vào trừ thời điểm mới có trống vào lớp , lúc đó cổng trường sẽ đóng , đóng để sao đỏ bắt đầu công việc của mình .
Trường chỉ nghiêm nếu học sinh chạy ra , ai cản học sinh trường mình đi vào ? .
Minh vào đến căng-tin , như một thói quen hắn lên lầu 2 ngồi đợi Thanh chỉ là Minh khó mà tin được . . . Hương lại trên căng-tin , cũng là tầng 2 .
Thật ra căng-tin của trường Minh cực kỳ đẹp , học sinh xuống đây ngồi là quá bình thường , Hương xuất hiện ở đây cũng là quá bình thường .
Minh học khối A , thời khóa biểu của các lớp khối A tất nhiên không giống nhau nhưng về mặt số tiết trong cùng ngày thì có thể coi là giống hệt .
Khối D thì khác , Minh cũng không có bất cứ thông tin gì vì vậy hắn không biết thứ 6 cuối tuần khối D có 4 tiết .
Hương lúc này cũng không phát hiện ra Minh , nàng đang chăm chú đọc sách , tóc dài đen nhánh che đi nửa bên mặt lộ ra vành tai trắng nõn .
Hương ngồi đó chậm rãi lật từng trang sách , tai đeo tai nghe , cực kỳ chăm chú , thỉnh thoảng nàng lại nhẹ vén mái tóc ra sau tai . .. có lẽ đây là thói quen của những cô gái để tóc dài đi .
Trong khoảnh khắc , Minh cứ đừng đó nhìn nàng .
Chẳng biết tại sao , hắn ước thời gian lúc này có thể kéo dài vô tận nhưng mà Minh biết .. . nếu hắn lại đứng đây , lại từ xa hướng ánh mắt nhìn nàng thì hắn cũng chẳng khác gì năm đó .
Để rồi một ngày lại ôm cây đàn tự hát tự nghe , chết trong thứ cảm xúc của chính mình cùng giai điệu Lets Her Go .
Minh không nghĩ nhiều , tay hắn nắm chặt lại , lập tức nhanh chân đi mua hai chai nước .
Một chai cola cùng một chai nước cam ép .
Minh cầm hai chai nước , lưng đeo cây đàn hướng về chỗ Hương ngồi sau đó nhẹ kéo ghế ngồi xuống .
Có người ngồi xuống đối diện mình , Hương mới ngẩng đầu lên , đôi mắt đẹp đầu tiên là lộ ra vẻ mê mang sau đó mới có chút gợn sóng .
"Minh ? ".
Chỉ một chữ . . . nhưng mà nàng không biết nghe được chữ này hắn buồn thế nào .
Mà cũng hiển nhiên , hắn với nàng là hai đường thẳng cắt nhau tại một điểm duy nhất sau đó ai đi đường nấy , chỉ là cơn gió thoáng qua đời nhau , suốt những năm cấp 2 cũng chỉ có hắn chú ý nàng còn nàng sao lại chú ý hắn ? .
"Lớp cậu tan học sớm thế à ? ".
Minh đè xuống cảm xúc trong lòng mà hỏi , hắn tất nhiên sẽ không nói mấy câu ngu ngốc như kiểu 'ừ mình đây' , sau đó triển khai ý như thế nào ? , chẳng nhẽ lại nói 'may quá Hương còn nhận ra mình ? " hay là " Hương cũng học trường này à , có duyên thật ? ".
"Ừ , lớp mình hôm nay chỉ có 4 tiết , mình đang đợi Dương ".
Hương nghĩ nghĩ một chút , lại hỏi .
"Minh gặp Dương rồi đúng chứ ? ".
Minh cười cười , gật đầu sau đó hắn lại đứng lên , đẩy chai nước cam về phía Hương .
"Tặng cậu ".
Để lại hai từ , Minh đứng lên , mang theo cây đàn guita bước xuống tầng 1 căng-tin .
Hương thấy Minh rời đi cũng thật bất ngờ dù sao Minh chỉ hỏi một câu không đâu vào đâu sau đó đi luôn là thế nào ? .
Nhìn vào chai nước cam còn lạnh đặt trên bàn lại nhìn về hướng cầu thang đã không còn thấy thân ảnh của Minh .
Lại nhẹ vuốt tóc mai , Hương tiếp tục trở về với quyển sách của mình , có lẽ đối với nàng , đây chỉ là một vệt gợn sóng mà thôi .
_ _ _ _ _ _
Đứng ở cổng căng-tin đợi Thanh đi xuống , Minh có thể nhất thời chưa nhìn thấy Thanh nhưng mà Thanh có thể rất nhanh nhìn thấy Minh dù sao sau lưng Minh có một cây đàn , cực kỳ bắt mắt .
"Minh "
Thanh hô một tiếng sau đó chạy đến chỗ Minh , khuôn mặt rạng rỡ cực kỳ .
Thấy Thanh chạy tới , Minh cũng cười mà đưa tay ra .
"Thanh đưa cặp đây , Minh cầm cho ".
Thanh nghe vậy khẽ lè lưỡi với Minh mà lắc đầu sau đó chỉ chỉ cây đàn sau lưng Minh .
"Minh biết chơi đàn hả ? ".
Minh cười cười mà gật đầu , mua đàn về chẳng nhẽ nói không biết chơi ? .
Mắt Thanh càng sáng lên , cũng không quản có người đang nhìn , Thanh lập tức nói .
"Minh , Minh đàn cho Thanh nghe một bài đi ".
Đàn ? , đàn ở đâu ? . .. đương nhiên là đàn trong căng-tin .
Thấy Minh có chút chần chờ , Thanh liền sử dụng át chủ bài .
"Đi mà , năn nỉ Minh đó , bài gì cũng được ".
Minh xuống căng-tin đón Thanh chính là vì tầng 2 có Hương nhưng mà xem ra . . . không tránh được .
Mà . . . hắn vì sao phải tránh đây ? .
"Bài gì cũng được đúng không ? , thế Ok".
Thanh lại cười tươi như hoa , hai người cùng nhau hướng về căng-tin .
Ở đây phải nói một chút , tan học cũng không phải học sinh nào cũng về luôn , không ít học sinh nán lại căng-tin trường .
Theo Thanh cùng Minh đi vào trong căng-tin , cách đó xa một chút Lan cùng Vũ cũng đang chậm rãi đi tới .
"Vũ ơi , ai như cái Thanh lớp mình ? ".
Vũ nghe Lan nói mới nhìn theo hướng Lan chỉ , quả thật thấy Thanh .
Minh hiện tại hướng về trong căng-tin , xoay lưng về phía Vũ trong khi Thanh thì lại đang . . . đi lùi , khuôn mặt rạng rỡ vô cùng .
Thanh tất nhiên chẳng thể đi lùi mãi được nhưng lúc nàng quay đầu nói chuyện với Minh thì Vũ nhìn thấy .
Vũ cũng không nhận ra Minh vì Minh đang đeo cây đàn , ánh mắt của Vũ không khỏi xuất hiện một vòng 'bát quái'.
Không chỉ có Vũ mà Lan cũng vậy , hai người dù sao cũng muốn vào căng-tin , lập tức đi theo .
Nói sao nhỉ , trong lớp cơ hồ đã xác định Thanh với Minh là một cặp , không phải 100% thì cũng phải 50% .
Hôm nay , Vũ ngồi ngay sau bàn Minh tất nhiên thấy Minh không đi học , hiện tại Thanh rõ ràng đang tươi cười với một bạn nam khác hướng vào căng-tin , Vũ không bát quái mới lạ .
_ _ _ _ _
Minh thì không biết mình sắp có thêm 2 fan bất đắc dĩ , hắn cùng Thanh lên tầng 2 .
Lúc này Căng-tin tầng 2 rõ ràng đã đông hơn một chút nhưng vẫn có bàn trống .
Hương thì vẫn ngồi đó , vẫn cứ cái thứ khí chất đó , thứ khí chất chết tiệt làm Minh mê mẩn .
Minh cùng Thanh rất nhanh chọn được một chỗ cho mình .
Quay đầu nhìn Thanh chỉ thấy nàng đang đặt hai tay lên đầu gối , cằm chống lên hai bàn tay ánh mắt long lanh nhìn Minh , xem ra kỳ vọng rất cao .
Cũng chẳng biết Thanh lấy cái tự tin ở đâu , nhưng mà nàng thật sự tin tưởng . . . tin tưởng Minh làm gì cũng giỏi , Minh cái gì cũng làm được .
Cái cảm giác này rất mơ hồ nhưng mà . . . nàng tin là được .
Như nhà văn O.Henry đã nói , khi đã yêu người phụ nữ có một niềm tin mù quáng vào người đàn ông mình yêu .
Minh hít vào một hơi thật sâu , từng nốt nhạc lại vang lên .
Như đã nói , 3 bài khắc sâu vào trong tâm trí hắn là Lets Her Go , Yêu5 cùng Sao Cũng Được nhưng không có nghĩa là hắn chỉ có thể đánh được 3 bài này .
Khi những tiếng đàn đầu tiên vang lên , có lẽ còn chưa thu hút được ai nhưng theo càng nhiều cung đàn nhẹ rung lên , căng-tin tầng 2 trở nên im lặng một chút .
Lúc này , Vũ cùng Lan cũng lên đến tầng 2 , sau đó Vũ nhìn thấy Thanh cùng Minh .
Sắc mặt Vũ đỏ lên , thậm chí cả sắc mặt Lan cũng đỏ lên , đỏ vì sao . . . có lẽ chỉ có hai người biết .
Hai người vốn muốn quay đầu đi luôn dù sao cũng xấu hổ nhưng lúc này Minh cất tiếng hát .
_ _ _ _ _ _
Có chút bối rối chạm tay anh rồi Vì anh đang mơ giấc dịu dàng Có chút tan vỡ chạm môi anh rồi Vì em yêu ( chỉ ) yêu mùa ghé thôi
Có chút thương nhớ làn môi nhẹ nhàng Khi em yên say trong giấc Có chút yêu dấu chỉ là mơ mộng thôi Vì anh luôn mong đc có em
Người nói yêu anh đi, người nói thương anh đi Để cho con tim này đừng ngóng trông hao gầy Hãy đến bên anh đi, để cho tình trọn vẹn chúng ta Vì nơi con tim này luôn có , tình yêu dấu kín cùng thương nhớ.....cho em.
Có chút bối rối, có chút tan vỡ Có chút thương nhớ tình ai Người hỡi đến bên anh này, nói yêu mình anh thôi Để cho lòng anh thoả nhớ mong
(Trót yêu – Trung Quân Idol )
_ _ __ _ _ __
Theo từng câu hát , từng đoạn ngân nga , từng âm đàn ngân vàng , tầng 2 căng-tin trường triệt để trở nên im lặng .
Cũng vào lúc này , Hương nhè nhẹ tháo đôi tai nghe của mình ra , nàng nhè nhẹ xoay đầu lại , nhìn về phía Minh . . . sau đó nhìn sang Thanh .
Hương hiện tại cảm thấy gì ? , đây là một câu hỏi khó nhưng chắc chắn không phải cảm xúc nuối tiếc khi đánh mất một cái gì đó , tuyệt không phải cái thứ gọi là ' em không thích anh nhưng anh thích người khác thì em không cho '.
Nàng hiện tại có lẽ chỉ cảm thấy lạ , cảm thấy Minh hơi khác so với ấn tượng của nàng mà thôi .
_ _ _ _ __ _
P/s : Viết bộ này nhiều khi nghe lại mấy bài nhạc cũ , phiêu dã man .
Đề cử anh em đi nghe lại Trót Yêu , hay kinh khủng =))
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm