Hôm qua , thứ ba ngày 11/9/2003 tức là đã được một tuần từ khi Minh sống lại .
Hôm nay , thứ tư ngày 12/9/2003 .
Tỉnh dậy , giải quyết việc cá nhân , một lần nữa nhìn mình trong gương .
Qua một tuần từ khi sống lại đến nay , Minh rốt cuộc đã có múi bụng , tất nhiên nó không phải sáu múi mà thôi .
Nhiều người sẽ nghĩ có múi bụng rất khó nhưng thật ra cũng khá bình thường , người càng gầy thì càng dễ có múi bụng .
Sờ sờ múi bụng của mình , Minh không khỏi nhẹ mỉm cười đồng thời để ăn mừng cho việc mình có múi bụng , Minh quyết định thưởng cho mình một ngày nghỉ học .
Đương nhiên ngày nghỉ học không có nghĩa là không cần đến trường , Minh vẫn phải cùng cô Dung đóng một vở kịch đã .
Mặc quần áo đồng phục chỉnh tề , đội cả mái tóc giả lên , Minh đi thẳng xuống phòng mẹ mình .
Mẹ lúc này vẫn còn đang ngủ nhưng mẹ hắn thường thường ngủ không sâu , Minh bước xuống , vào đến phòng là mẹ biết .
Minh cũng biết mẹ mình có 'bản lĩnh' , hắn đi thẳng đến giường mẹ .
"Mẹ ơi , điện thoại con hết tiền , con lấy điện thoại của mẹ bắn tiền sang nhé ".
Hiện tại ở Đại Nam có hai nhà đài lớn , một là Vietphone hai là Vtelecom .
Vietphone viết tắt là VP , theo Minh thì VP cũng ngang ngang với Viettel của Việt Nam , tất nhiên là so tỷ lệ thị phần .
Vtelecom (VT) thì lại khá giống Vinaphone của Việt Nam .
Bất kể là VP hay VT thì đều có chế độ 'bắn tiền cho di động trả trước' từ máy này qua máy khác .
Minh chỉ nói một câu liền thuận lợi cầm điện thoại của mẹ đi , nếu tối về mẹ hắn có hỏi cùng lắm nói 'con cầm nhầm' , thiết nghĩ cũng không sao cả .
Lịch ngày hôm nay của Minh thật ra cũng đã được lên kín mít .
Ngày hôm qua là kết thúc một tuần đầu tiên từ ngày Minh sống lại , cũng coi như ngày kết thúc kế hoạch khởi đầu của Minh .
Hôm nay là ngày bắt đầu của hàng loạt công việc mới đồng thời còn một nguyên nhân quan trọng nữa , chỉ có lao đầu vào công việc hắn mới có thể quên những việc không muốn nhớ .
Cầm điện thoại của mẹ , chuẩn bị thêm một bộ quần áo ra dáng , Minh lại ra khỏi nhà .
Đầu tiên là gọi cho cô Dung , việc này ngày hôm qua đã bàn kỹ , không có quá nhiều vấn đề .
Hôm nay cô Dung sẽ đóng vai mẹ hắn , đi gặp chủ nhiệm lớp , cũng bắt đầu trao đổi số điện thoại .
Tất nhiên cô Dung đến trường cũng không phải không có lý do , lý do chính là Minh bị ốm , về sao bị ốm thì ai quan tâm ? .
Nói chung là hôm nay cô Dung đến xinh nghỉ có phép cho Minh , xác nhận thân phận cùng trao đổi số điện thoại với giáo viên sau đó cũng giải quyết việc 'ký túc xá ' cho Minh .
Minh bị ốm thì sẽ không thể đến trường , hắn trực tiếp tới ngôi nhà vừa thuê trên đường Phó Đức Chính đợi cô Dung có điều trên đường hắn nghĩ nghĩ một hồi lại chuyển hướng , từ Phó Đức Chính đi lên Hồ Tây .
Khoảng cách tất nhiên không xa , chỉ khoảng 15 phút đi bộ mà thôi , đi xe ôm thì lại càng nhanh .
Sau khi ra đến Hồ Tây , vào dịp sáng sớm thế này Minh rất nhanh có thể thấy được rất nhiều người già đang tập dưỡng sinh , đang tập cái môn gọi là Thái Cực Quyền .
Minh hiện tại rất muốn học cái bộ môn này thế là trực tiếp ngồi xem .
Động tác thái cực thật sự không quá khó để học dù sao đây là bộ môn dành cho người lớn tuổi .
Nghĩ mà xem , nếu khó thực hành thì các ông các bà làm sao tập được ? .
Tương tự như vậy , nếu quá khó học , quá rắc rối thì các ông bà cũng không học được .
Thái Cực Quyền cũng không có gì đáng xem , xem các ông bà đứng 'múa' tương đối chán nhưng chán nữa thì Minh cũng nghiêm túc đi nhìn , nhìn để mà còn nhớ , để mà còn học .
Minh đã nghĩ đến bộ môn này từ lâu nhưng do quá nhiều việc , đến tận hôm nay hắn mới dứt ra được .
Dù sao Minh cũng không nghĩ ra môn nào có thể tập cả ngày mà không mệt trừ . . . Thái Cực Quyền .
Một thân một mình ngồi nhìn mấy ông bà tập Thái Cực đến gần 8h sáng thì điện thoại của Minh rung lên .
Là thằng Tùng cùng thằng Béo gọi hắn .
Ngày hôm nay với thằng Tùng cùng thằng Béo cũng là ngày bận bịu .
Minh giao toàn quyền ngồi nhà cho thằng Tùng , bao gồm cả việc trang trí đồ dùng trong Gaming House .
Đương nhiên đồ dùng đều là Minh bỏ tiền , Tùng chỉ cần tài trợ một dàn máy là được dù sao team Dota không phải sẽ thi đấu dưới tag name 'Skynet' sao ? .
Trở về Phó Đức Chính , Tùng cùng Béo đều đã vào nhà đợi sẵn .
Vừa thấy Minh tới , thằng Béo không khỏi đứng lên , vỗ vỗ vai Minh một cái .
"Ê gầy , tao tưởng mày nói đùa , này thuê nguyên căn nhà này luôn hả ? , thế cái Gaming House này tao vào ở chung được không ? ".
Thằng Béo thật sự cũng rất hứng thú với ngôi nhà này .
Cũng không phải vì nhà Béo khó khăn hay gì , gia cảnh Béo rất tốt nhưng lứa tuổi này ai chẳng mơ làm người lớn , ai chẳng mơ tự lập ?
Hiện tại 16-17 tuổi đã có một ngôi nhà để mình thích làm gì thì làm , thế chẳng quá tốt sao ? .
Minh gạt tay thằng Béo ra , vặn vẹo bả vai mình sau đó nói .
"Mày cứ giúp thằng Tùng trang trí xong ngôi nhà này đi , xong rồi mày dọn đến ở luôn cũng được".
"Việc của chúng mày mấy hôm sau nặng đấy , tao nhờ chị Linh tìm nhà thiết kế rồi , dân nghiệp dư thôi nhưng cũng tốt hơn anh em mình , xem bày biện thế nào , cần đồ đạc gì ".
" Mấy ngày tiếp theo cũng chỉ có thể nhờ hai đứa chúng mày thôi đấy ".
Thằng Tùng lúc này mới nói .
"Yên tâm , tao nhờ cả anh họ tao rồi , khoảng ba ngày là vào ở được thôi , mày còn đi học thì cứ đi đi , tao có thằng Béo đến giúp là được rồi ".
Ba anh em lại ngồi nói chuyện với nhau một lúc , đến hơn 8h sáng thì chị Linh đến , chị Linh còn dẫn theo một nhà thiết kế , không ngờ cũng là nữ .
"Giới thiệu cho mấy đứa , đây là Ly bạn chị , cũng mới ra trường thôi nhưng trình độ thì mấy đứa yên tâm ".
Thế giới này cũng thật nhỏ , bà chị Ly không nhân ra Minh nhưng Minh lại nhận ra , tất nhiên không phải kiếp trước quen thuộc mà là chỉ cần nhìn mặt Ly là có thể nghĩ đến Lan – cô bạn bàn sau của Minh .
Cũng không cần hỏi gì , Minh gần như chắc chắn hai người là chị em , quá giống nhau .
Tất nhiên đã đoán ra đây là chị của bạn mình thì Minh cũng càng không muốn lộ ra làm gì , quá phiền phức .
Ngồi nói chuyện mới biết bà chị này gọi Hương Ly , hai chị em Hương Ly – Hương Lan , tên của hai chị em đúng là đẹp .
Theo chị Linh giới thiệu , Hương Ly cũng mới ra trường được 1-2 năm gần đây , không có quá nhiều kinh nghiệm , hầu hết quãng thời gian đi làm chỉ là làm trợ lý cho những thiết kế sư khác , hiện tại có cơ hội thử một lần , Hương Ly cũng hết sức vui vẻ , hết sức chú tâm .
Tất nhiên Gaming House mà thôi , còn có yêu cầu gì ? , cũng không phải Penthouse .
Minh chỉ yêu cầu một phòng bếp sinh hoạt chung của cả Team , khoảng 3 phòng ngủ đôi , một phòng Gaming được thiết kế tường cách âm , hai phòng tắm ở hai tầng khác nhau , một phòng vệ sinh nhỏ ở tầng một , một phòng Gym , một phòng có thể gọi là phòng sinh hoạt chung .
Hiện tại Minh có kinh tế nhưng cũng có rất nhiều việc để làm bởi vậy mọi thứ mới khá 'căng' , đợi sau này tìm đủ team , Minh thậm chí có ý định thuê luôn căn nhà bên cạnh thậm chí mua lại cả hai căn gần nhau , khi đó mới là một Gaming House hoàn thiện trong mắt hắn .
Vì là bạn chị Linh , mọi việc khá là đơn giản , mọi người cũng dễ nói chuyện với nhau hơn nữa ngôi nhà này cũng không cần thiết kế cầu kỳ , càng không có yêu cầu quá cao , khi biết mục đích thiết kế ngôi nhà này của Minh , chị Hương Ly lại càng yên tâm .
Dù sao cũng không quá khó , nàng cho dù không có quá nhiều kinh nghiệm nhưng có tự tin .
Đến khoảng hơn 9h , Minh cùng chị Linh rời khỏi Phó Đức Chính , hai người hôm nay còn một việc quan trọng hơn nhiều .
Đầu tiên , là đăng ký công ty , tin vui cho Minh là cả Lotus cùng VIC đều 'an toàn' .
(P/s : VIC là tên viết tắt thôi nhé , chưa ai đăng ký là cái tên đầy đủ của VIC chứ không phải ba chữ VIC , mà tên đầy đủ dài quá mình không viết lại đâu )
Việc đăng ký tên công ty cũng không quá cần Minh đi theo chị Linh , nếu thế thì cũng chẳng cần cái nghề luật sư tồn tại , về mặt lý thuyết luật sư ủy quyền hoặc trợ lý đại diện pháp luật như chị Hoàng Linh đều có thể thay người đi đăng ký .
Việc này Linh có thể lo một mình nhưng có một việc Minh lại cần nàng làm trước , hắn cần mua một cái xe máy .
Cái này gọi là gì ? , gọi là 'được voi còn đòi Hai Bà Trưng '.
Tuần trước , hắn chỉ cầu có cái xe đạp để bớt tiền xe ôm , mấy ngày tiếp theo thì hắn căn bản không đi xe ôm mà toàn gọi taxi , hiện tại càng muốn đến . . . xe máy .
Ở Việt Nam , nhắc đến xe máy nhiều nhất sẽ nghĩ đến xe nào ?, đáp án chính là SH .
SH hiện tại ở Đại Nam thì không khác Việt Nam bao nhiêu , vẫn cực kỳ hot .
Một chiếc SH hiện tại giá cũng hơn 30K .
Tuy nó cũng không thể đạt được cái 'vị thế' như Việt Nam bởi 30K đồng thì một gia đình bình thường tích góp nửa năm cũng mua được .
Lấy một ví dụ bình thường ở Việt Nam , một gia đình thuộc dạng bình thường chịu khó tích góp nửa năm cũng sẽ mua được xe máy , về phần loại nào thì tương đối khó nói .
Bởi vậy , SH đúng là hot vào thời điểm hiện tại nhưng nó còn chưa đến mức đại diện cho sự giàu sang .
Minh muốn mua SH , xe tất nhiên là ứng tên chị Linh .
Ngoại trừ SH , hắn còn muốn mua một chiếc xe đạp điện , xe đạp điện đặt luôn tại căn nhà ở Phó Đức Chính là được , coi như tiện cho hắn đến trường .
Xe đạp điện ở năm 2003 khá 'xấu' , nó không có cái mẫu mã như cả chục năm sau nhưng dùng tạm là được , tốn khoảng 2k đồng .
Hai chị em đến cửa hàng Honda , bận bịu nửa ngày coi như cũng xong .
Trong thời gian này thì chủ yếu chị Linh bận bịu còn Minh thì ngồi nhắn tin giết thời gian , về phần người nhắn tin tất nhiên là Thanh .
Đến trưa , sau khi hai chị em ăn trưa xong , chị Linh đi đăng ký công ty còn Minh lấy chiếc SH mới mua phóng thẳng tới Bách Khoa .
Tại sao lần trước Minh đến Bách Khoa ? , một trong những lý do lớn nhất là để quen đường .
Bách Khoa là một trường đại học nổi tiếng , nổi tiếng đến mức gọi là nhất nhì Việt Nam cũng được .
Chất lượng thế nào tùy người nghĩ nhưng độ nổi tiếng thì chắc chắn không sai .
Tại Đại Nam , Bách Khoa ít nhất cũng nằm trong top 5 trường đại học tốt nhất , còn ở Hà Thành vào thời điểm này Bách Khoa chính là 'lão đại' , là trường đại học số một đất Hà Thành .
Đương nhiên nhắc đến Bách Khoa thì còn phải nghĩ đến BKAV .
Minh thì hiểu khá rõ BKAV cho dù kiếp trước hắn cũng . . . không dùng .
BKAV thành lập vào năm 95 , thời điểm những năm 2000 bắt đầu đẩy BKAV ra thị trường , tới năm 2003 thì BKAV đã khá phổ biến , khá nổi tiếng .
Giới thiệu về BKAV để nói rằng Minh cũng không cần mơ tưởng đụng chạm nó làm gì mà Minh thì cũng chưa từng có cái ý định đi động BKAV .
Quan trọng là Minh lại quen một vài người ở BKAV , một vài sinh viên Bách Khoa .
Mấy người này tất nhiên không phải thành viên sáng lập của BKAV , thuộc về thế hệ sau rất nhiều , vào làm cho BKAV vào khoảng những năm 2008 đổ về sau .
Minh hiểu rõ những người này bởi vì tương lai rất nhiều năm sau , khi BKAV ra Bphone cũng là thời điểm đám người này bị Vsmart đào đi , từ BKAV chạy sang Vsmart .
Kiếp trước còn là đồng nghiệp , không hiểu rõ sao được ? .
Đương nhiên những người này hiện tại tuổi tác cũng chỉ hơn Minh 2-3 tuổi gì đó , còn quá 'non', còn cần một thời gian tương đối dài mới trưởng thành được , Minh không muốn đợi bọn họ .
Lần này đến Bách Khoa , Minh chỉ có một mục tiêu – Nguyễn Thành Nam .
Nguyễn Thành Nam sinh năm 78 , năm nay 26 tuổi .
Người ta 26 tuổi làm được gì ? , cái này rất khó nói nhưng nếu là sinh viên đại học thì 26 tuổi có lẽ cũng tốt nghiệp rồi .
Thành Nam thì khác , 26 tuổi vẫn đang năm cuối Bách Khoa , không phải là học muộn mà là không ra được trường .
Thật ra ở Bách Khoa có một truyền thống , truyền thống ra trường muộn , thậm chí một vài năm muộn cũng là bình thường .
Nếu như vậy tính ra mà nói Thành Nam cũng không khác các sinh viên đại học ở Bách Khoa bao nhiêu chỉ là Minh biết ông anh này sắp nghỉ học đến nơi .
Nghỉ học sau đó làm gì ? , nghỉ học sau một năm , đi xuất khẩu lao động .
Xuất khẩu lao động gần 4 năm ở Nhật Bản sau đó như một kỳ tích vậy , lượn vòng một hồi lại về với công nghệ thông tin .
Thành Nam học công nghệ thông tin ở Bách Khoa sau đó sang Nhật Bản làm công nhân, làm một cái ngành chẳng liên quan gì đến ngạnh học cả nhưng không biết vì sao 4 năm sau còn có thể vòng ngược trở về .
30 tuổi còn vòng về cái ngành chỉ dành cho người trẻ tuổi , có thể làm gì ? .
Nhưng mà Thành Nam thật sự làm được , đây chính là một trong 3 Dev (Develop) của Vsmart thời điểm Minh đến .
Nếu chỉ ở mặt 'coder' , cả Việt Nam cũng không tìm thấy ai cứng hơn .
Minh với ông anh này đi lại không thể nói là thân nhưng cũng có vài bữa nhậu , cũng coi như hiểu nhau .
Thành Nam không ra được trường là bởi bị các môn khác kéo chân sau , cũng không phải trên lĩnh vực IT không được .
Sau khi sang Nhật xuất khẩu lao động , Thành Nam cũng không học được cái gì ngoại trừ hệ thống tự động bên nó .
Tất nhiên không phải là sao chép được hệ thống bên đó mang về đây mà Thành Nam vào thời điểm đó càng thêm hiểu được sức mạnh công nghệ , sức mạnh IT , sức mạnh AI .
Vừa học , vừa làm , thắt lưng buộc bụng ở Nhật Bản 4 năm , sau khi trở về Việt Nam , năm 30 tuổi ông anh này mới chân chính bước trên con đường công nghệ thông tin .
Chặng đường tiếp theo của người anh này thì Minh không rõ nhưng đại khái năm 35 tuổi , Thành Nam chính thức ra nhập Vin .
Năm 38 tuổi vào Vsmart .
Đến khi Minh gặp ông anh này , người ta cũng đã ngoài 40 , hơn Minh gần 10 tuổi .
Tức là nói trên lý thuyết , thời điểm hiện tại ông anh này của Minh cũng đã tương đối 'trưởng thành' , chỉ là thiếu hướng đi , thiếu một mục tiêu mà thôi .
Lần trước đến Bách Khoa , Minh chính là muốn nhìn một chút có ông anh này ở đó hay không .
Kết quả . . . không tệ lắm , ngày hôm đó ở hội trường , Minh thấy được Thành Nam , việc này cũng bớt giúp Minh rất nhiều thời gian .
Ít nhất đi gặp ông anh này một chuyến cũng đỡ bỏ công sức đi tuyển dụng người khác .
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ