EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
- Thành công giết chết loài mới...
- Thợ săn ấn ký tầng mười hai!
Bởi vì đạt được Thợ Săn Bậc Thầy bị động, Chu Phụng bắt đầu hành trình xoát bị động.
Chỉ chốc lát sau, hắn đã xếp mười hai tầng.
Thợ săn ấn ký tầng mười hai cũng có nghĩa là tăng mười hai điểm nhận thức.
Lúc này, cuối cùng hắn cũng có một cảm giác rất rõ ràng.
Chu Phụng cảm giác mình tiến vào một trạng thái vô cùng thần kỳ.
Tai có thể nghe thấy âm thanh rất xa, ngay cả những rung động nhỏ nhất, hắn cũng có thể cảm thấy.
Mắt có thể nhìn thấy những thứ rất nhỏ, ví dụ như một chiếc lá, nhìn từ xa thậm chí có thể nhìn thấy mạch của lá.
- Càng ngày càng khó khăn hơn! Rắn khác nhau lại được tính là một loài!
Chu Phụng thu liễm linh lực bản thân lại.
Thợ săn ấn ký này cũng càng ngày càng khó xếp chồng lên nhau, bởi vì chỉ khi giết chết loài mới, mới có thể chồng lên một lớp.
Đó là, ngươi giết một con nhện, các loài nhện và các giống khác, không hợp lệ.
Điều này có nghĩa là càng về sau, chồng thợ săn ấn ký càng khó khăn.
Ngoài chuyện đó, làm cho hắn vô cùng khổ não chính là, hắn nên làm thế nào để trở lại Tam Cổ môn.
Hình như hắn không biết đường!
Khi đến nơi này, hắn đều đi theo người khác, bây giờ chỉ còn lại một mình hắn, làm sao để trở lại?
Chu Phụng ngơ ngác đứng tại chỗ, tự hỏi mình nên làm gì bây giờ.
Mà một con U Ảnh Báo lúc này là lặng lẽ sờ tới phía sau.
U Ảnh Báo đây là một loại yêu thú vô cùng phổ biến, thường xuất hiện trong núi rừng u ám.
Bởi vì trời sinh có thể khống chế u ám chi lực, cho nên là đại sư ngụy trang trời sinh.
Thường sẽ ẩn giấu trong bóng tối, chờ thời cơ đánh lén các động vật còn lại.
Hiện tại Chu Phụng hiển nhiên là bị coi là con mồi, con U Ảnh Báo này lặng yên không một tiếng động đi lại trong bụi rậm.
Hơn nữa bởi vì thân thể đều ở dưới bóng tối, thậm chí ngay cả một ít côn trùng nhỏ đi ngang qua cũng không phát hiện ra sự tồn tại của U Ảnh Báo.
Lúc này Chu Phụng phảng phất như không hề phát hiện, vẫn ngẩn người tại chỗ.
Sau khi quan sát một hồi, U Ảnh Báo rốt cuộc nhịn không được nữa.
Đột nhiên nhào tới, tốc độ cực nhanh, thẳng tắp nhào về phía lưng Chu Phụng.
Lúc này, Chu Phụng đúng lúc xoay người, sắc mặt bình thản.
Linh lực ngưng tụ mà thành xúc tu, trong nháy mắt đâm thủng thân thể U Ảnh Báo.
Đánh lén thất bại!
- Dã ngoại này thật đúng là nguy hiểm! Vậy mà lại có nhiều yêu thú như vậy! Mà không phải ta có Hòa Hợp Tự Nhiên sao?
Chu Phụng nhịn không được nhíu mày.
Chỉ mới bắt đầu, hắn không biết nhận lấy bao nhiêu cuộc tập kích.
Tỷ như U Ảnh Báo trước mắt này, Từ thực lực mà nói ít nhất cũng là thực lực Ngưng Khí cảnh ba bốn trọng.
Cái này có chút thái quá, Phải biết rằng đây chỉ là một con yêu thú tùy ý trong phiến sơn lâm này.
May mà thực lực của hắn đủ mạnh, cảm giác cũng đủ mạnh, bằng không ở chỗ này hắn cũng không làm được dễ dàng tả ý như vậy.
Mà hắn nhớ rằng hắn có một bị động, được gọi là Hòa Hợp Tự Nhiên, trong tự nhiên có thể hòa nhập với môi trường xung quanh.
Đồng thời vô cùng dễ dàng đạt được hảo cảm của Hoa Điểu Trùng Thú, như thế nào hình như bị động này không có một chút tác dụng nào?
Khi hắn nghĩ phải làm gì tiếp theo.
- Oanh! !
Một tiếng nổ lớn trực tiếp vang vọng cả bầu trời!
Một đám mây đen bao phủ toàn bộ bầu trời, áp lực, mục nát bắt đầu tràn ngập.
- Ngươi dám! Nữ nhân điên, ngươi đây là muốn hủy đi mạch khoáng này sao?
- Dừng lại! Ngươi thật sự cho rằng chúng ta sợ Tam Cổ môn ngươi! Nói thật với ngươi! Chúng ta đã nhận được sự ủng hộ của Bái Vu giáo!
- Tam Cổ môn các ngươi thật cho rằng có thể một tay che trời?
- .......
Một tiếng gầm giận dữ hấp dẫn sự chú ý của Chu Phụng.
- Đây là..... Bùng nổ đại chiến?
Nghe có vẻ như là cao thủ của Bạch Cốt quan và Ngũ Quỷ môn, cùng cao thủ Tam Cổ môn bộc phát chiến đấu.
- Thiên Hồn Phiên!
Một thanh âm thanh thúy nhàn nhạt đáp lại mấy tiếng gầm giận dữ kia.
Sau đó, hàng ngàn ma ảnh hoành không xuất thế, những bóng ma này có hình thái riêng.
Ma ảnh quỷ dị che khuất bầu trời, bắt đầu cắn nuốt tất cả sinh vật sống xung quanh.
- Ah!! Cố lão ma! Ngươi thật sự không sợ Tử Phủ cường giả của Bái Vu giáo sao?
- Ngươi chết chắc rồi! Ở đây có những thứ mà đại nhân Bái Vu giáo cần! Ngươi....
- ......
Chu Phụng nhìn ma ảnh xa xa, trong lúc bất chợt cảm giác giống như có chút quen thuộc a!
- Điều này..... Ma ảnh này....
Ma ảnh này không phải là Thôn Ma chiến pháp ngưng tụ ra sao?
Theo bản năng, Chu Phụng trực tiếp vận chuyển Thôn Ma Công, thi triển Thôn Ma chiến pháp ngưng tụ ra một ma ảnh.
- A? Ngươi là đệ tử Khổ Trúc Phong của ta? Làm sao ngươi có thể ở đây?
Một giọng nói phát ra trực tiếp từ trái tim hắn, sau đó không biết khi nào một người xuất hiện trước mặt Chu Phụng.
Chu Phụng nuốt nước miếng, nhìn về phía trước.
Chỉ thấy một người khó phân biệt nam nữ đang nhìn chằm chằm vào hắn với ánh mắt sáng quắc.
Người này khuôn mặt cực kỳ tuấn tú, nhìn từ xa làm cho người ta không phân biệt được giới tính cụ thể.
Có cả vẻ đẹp mềm mại của phụ nữ, cũng có nam tính của nam giới.
Chỉ là khiến cho Chu Phụng có chút da đầu tê dại chính là, tay và cổ người này đều mọc đầy mụn độc, một đám tựa như nấm nhỏ vô cùng ghê tởm.
Cái này cực kỳ không phù hợp với khuôn mặt tuấn mỹ kia, liếc mắt một cái liền làm cho người ta có chút ghê tởm.
- Ta....
Còn chưa đợi Chu Phụng nói chuyện, Cố lão ma liền trực tiếp cắt đứt lời của hắn.
- Thôn Ma Công luyện vô cùng thô ráp! Linh lực cực độ loang lổ, huyết khí cũng là một mớ hỗn độn! Cảnh giới cũng là Ngưng Khí cửu trọng! Đúng vậy! Đây là đệ tử của Khổ Trúc Phong ta!
Lúc này, thanh âm của Cố lão ma đột nhiên thay đổi, từ thanh âm vừa mới trong trẻo dễ nghe, trở nên tráng kiện khàn khàn.
- Thú vị! Kinh mạch toàn thân bị tổn thương nghiêm trọng! Đây là mạnh mẽ thuần hóa linh lực trong cơ thể?
- Linh lực xung đột trong cơ thể nghiêm trọng như vậy mà còn sống sót? Cơ thể mạnh mẽ như vậy?
- Trái tim bị cắn một miếng, đây là Liên Tâm Cổ? Sau khi Liên Tâm Cổ cắn trả lại t không có việc gì?
- Tu luyện lung tung đến bây giờ còn chưa tẩu hỏa nhập ma? Hơn nữa Thôn Ma Cổ trong cơ thể dường như lột xác qua mấy lần?
- .....
Cố lão ma càng nhìn Chu Phụng, càng cảm thấy thú vị, sau đó nói ra từng cái tình huống thân thể của Chu Phụng.
Lúc này thanh âm Cố lão ma cũng từ tráng tráng khàn khàn, về lại thanh thúy dễ nghe nữ thanh ôn nhĩ.
Chu Phụng cảm giác quần lót của hắn đều bị lột sạch, tất cả bí mật của hắn đều bị Cố lão ma trước mắt nhìn thấu.
Ánh mắt Cố lão ma là quét từng tấc thân thể hắn.
Cảm giác đó làm cho toàn thân hắn nổi da gà dựng thẳng lên, nhưng hắn cũng không dám có bất kỳ động tác gì.
- Nói đi! Sao ngươi lại đến đây!
Cố lão ma nhìn một hồi rốt cục cho Chu Phụng cơ hội nói chuyện.
- Ta là tiếp nhận nhiệm vụ tông môn....
Nhưng hắn chỉ vừa mới bắt đầu giải thích mình đến nơi này như thế nào, đã bị Cố lão ma cắt đứt.
- Xem ra trong tông môn có người không để ta vào mắt!
- Ngươi! Rất tốt! Có tư cách trở thành đệ tử của ta!
Trên mặt Cố lão ma đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị.