Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 82: Ngươi thậm chí sử dụng loại thuốc này?



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

Trong Phong Thiên trận, bắt đầu tràn ngập một trận độc khí màu tím.

Và nguồn gốc của khí độc đến từ Hàn Xí.

Đây là độc khí trong cơ thể Hàn Xí phát ra.

Hơn nữa bởi vì Phong Thiên trận mà, những độc khí này trực tiếp che khuất tầm nhìn của Chu Phụng.

Đồng thời Chu Phụng còn phải lúc nào cũng bị khí độc ăn mòn.

- Bây giờ ta muốn xem ngươi có thể kéo dài bao lâu!

Lúc này một hạt châu màu xanh bên hông Hàn Xí hơi tản mát ra hào quang.

Hào quang nhàn nhạt này ngăn cách tất cả độc khí.

Đây là Thanh Mộc Châu xem như là pháp khí phụ trợ, bất đồng với pháp khí bình thường cần phải đặt ở linh đài uẩn dưỡng.

Thanh Mộc Châu cũng không cần linh đài uẩn dưỡng, chỉ cần đeo trên người là có thể sinh ra tác dụng.

Tác dụng lớn nhất của nó chính là ngăn cách bách độc, làm cho người ta bách độc bất xâm.

Tuy rằng những độc khí này là Ngũ Độc Cổ trong cơ thể Hàn Xí phát ra, nhưng không có nghĩa là Hàn Xí có thể bỏ qua.

Ngũ Độc Cổ nhất mạch thường sẽ có người tự mình đầu độc mình.

Cho nên pháp khí như Thanh Mộc Châu, Đối với Ngũ Độc Cổ nhất mạch xem như tiêu chuẩn.

- Độc?

Chu Phụng thấy đối diện hạ độc, trong lòng không có chút dao động nào.

Bởi vì bản thân hắn có một Miễn Dịch Chất Độc bị động, hạ độc loại thủ đoạn này đối với hắn mà nói căn bản không có tác dụng.

Ngược lại động tác của Hàn Xí đánh thức hắn, hắn dường như cũng có thể hạ độc.

Lúc trước hắn lấy được không ít độc dược từ Liễu Yên, vậy hẳn cũng không tính là độc dược đi! Hẳn là thuốc xúc tác!

Trong đó có một số mê tình khói ngay cả Miễn Dịch Chất Độc cũng không ngăn cản được, điều này hẳn là có thể có tác dụng hạn chế đối với Hàn Xí.

Chỉ sợ Hàn Xí sẽ không nghĩ tới, Lúc này Chu Phụng lại muốn dùng xuân dược để hạn chế hắn.

Cũng may Chu Phụng nghĩ ra.

- Huyễn Độc Kình!

Hàn Xí ngưng tụ linh lực trong cơ thể, một con độc xà do linh lực ngưng tụ mà thành xuất hiện sống động như thật trên không trung.

Độc xà trực tiếp đối mặt với Chu Phụng tiến hành đánh chết!

Mở miệng lớn cho người ta sợ hãi.

Đồng thời, Ẩn Độc Cổ cũng là lặng lẽ bắt đầu hành động.

Hàn Xí thì trên đỉnh đầu có Tử Ngọc Chung hướng Chu Phụng tới gần.

Vào giờ khắc này, Chu Phụng rốt cục cũng cảm nhận được sự chênh lệch giữa người và người, đôi khi thực sự lớn hơn người và chó.

Đối mặt với Hàn Xí được trang bị vũ khí hạng nặng, hắn ấy có tất cả các loại phụ trợ bị động, cũng có một chút lực bất tòng tâm.

- Vậy thì chỉ có thể phóng khoáng một chút!

Thân hình Chu Phụng khẽ động, Lợi dụng cảm giác siêu cao liên tục né tránh công kích của Ẩn Độc Cổ và Huyễn Độc Kình.

Cuối cùng sững sờ xông về phía Hàn Xí.

- Chỉ chờ ngươi liều mạng!

Hàn Xí nhìn Chu Phụng xông thẳng về phía mình, trực tiếp coi như giãy dụa cuối cùng của hắn.

Tử Ngọc Chung trên đầu bắt đầu điên cuồng lắc lư, tiếng chuông dồn dập làm cho ngực Chu Phụng buồn bực.

Mặc dù thân thể cực kỳ cường hoành, dưới sự công kích âm ba của Tử Ngọc Chung, cũng có chút vỡ vụn.

Mà Chu Phụng thật vất vả mới vọt tới trước mặt Hàn Xí.

Trên người Hàn Xí dâng lên một bộ khải giáp, đây là do linh lực màu tím ngưng tụ mà thành.

- Ngươi sẽ không nghĩ rằng vật lộn thắng ta chứ!

Khí chất trên người Hàn Xí đột nhiên thay đổi, khí chất âm lãnh, bạo ngược chậm rãi lan tràn.

Linh lực và huyết khí toàn thân cấp tốc điều động, nắm tay tựa như độc xà, cắn vào ngực Chu Phụng.

Về phần Chu Phụng thì không có tránh né, mà là hít sâu một hơi, ngạnh kháng một quyền này.

- Được rồi!

Ngạnh kháng một quyền này, hắn cuối cùng cũng nắm được cơ hội, ở cự ly gần đem một đống mê hương hắt ra ngoài.

Trong này đều là hàng tồn kho của túi trữ vật Liễu Yên, trực tiếp bị hắn ném ra ngoài.

Bột màu hồng, không màu, tím bao phủ Chu Phụng và Hàn Xí.

Bởi vì ném xa, hắn sợ bị Hàn Xí sử dụng các thủ đoạn khác để tránh.

Nhưng bây giờ khoảng cách này, Hàn Xí tuyệt đối không có khả năng tránh được, đương nhiên bản thân Chu Phụng cũng không thể né tránh.

- Đây là... Mê hương của các bà già đó? Ngươi....

Lúc này ánh mắt Hàn Xí nhìn về phía Chu Phụng là cực kỳ kỳ quái.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, dưới tình huống như vậy, Chu Phụng thế nhưng dùng xuân dược chiến đấu?

Điều này không điên! Hơn nữa chính Chu Phụng cũng không thể né tránh.

Hiện tại hai nam nhân đều bị trói ở trong Phong Thiên trận.

Trùng hợp nhất vẫn là Hàn Xí đã cấm dục một thời gian, bởi vì trong khoảng thời gian này tình thế Tam Cổ môn không tốt lắm.

Hàn Xí sợ bị ám toán, vì vậy đã cấm dục rất lâu.

- Thôn Ma chiến pháp!

Chu Phụng cũng cảm thấy hô hấp của hắn nặng hơn một chút.

Rõ ràng, Miễn Dịch Chất Độc không có tác dụng miễn dịch đối với xuân dược.

Nhưng đầu óc hắn cực kỳ thanh tỉnh, dựa vào khoảnh khắc thất thần của Hàn Xí, trực tiếp toàn bộ thân thể đụng vào.

Hàn Xí bởi vì không hoàn hồn lại, cũng không có dùng Tử Ngọc Chung phòng ngự, cho nên thoáng cái bị đánh bay.

Sau đó, hắn giống như một con thú hung dữ, nhào vào Hàn Xí.

Tại thời điểm này, cả hai bên đã hít phải không ít thuốc mùa xuân, thuốc mùa xuân cũng bắt đầu hoạt động.

Phải biết rằng, những xuân dược này là Liễu Yên chuẩn bị để cho Chu Phụng trở thành thần dưới váy.

Một số hiệu ứng trong đó cực kỳ mãnh liệt, bình thường sử dụng một chút đã rất lợi hại.

Nhưng Chu Phụng căn bản không tính đến yếu tố trọng lượng, một bộ não liền dùng hết.

Hơn nữa hoàn cảnh Phong Thiên trận.

Hàn Xí Cảm giác được máu của hắn đang lưu chuyển nhanh hơn, trước mắt cũng bắt đầu xuất hiện ảo cảnh.

Thời gian dài cấm dục cộng thêm xuân dược gây chết người, làm cho Hàn Xí có chút tâm thần bất an.

Chu Phụng cũng cảm thấy mình có chút không thích hợp.

- Phải tăng tốc độ mới được!

Chu Phụng hai tay hung hăng nắm lấy bả vai Hàn Xí, sau đó trực tiếp động khẩu.

Một ngụm cắn cổ Hàn Xí, bắt đầu điên cuồng lắc đầu, muốn sống động kéo thịt trên cổ Hàn Xí xuống.

Nguy cơ lớn làm cho Hàn Xí phát điên.

Hắn dùng hết toàn lực, điên cuồng tiến hành phản kích!

Khẩu khí của Ẩn Độc Cổ thoáng cái cắn trúng thắt lưng Chu Phụng, Tử Ngọc Chung điên cuồng chấn động.

Phản kích mãnh liệt như vậy, làm cho chiến giáp Thôn Ma ngoài cơ thể Chu Phụng lập tức vỡ vụn, toàn thân hắn bị gãy nhiều chỗ, kịch độc trực tiếp thẩm thấu vào trong thân thể.

Nhưng Chu Phụng hai mắt đỏ thẫm, giống như một con thú mất đi lý trí.

Mặc dù thất khiếu của hắn đều chậm rãi đạp ra máu tươi, mặc dù xương cốt toàn thân cũng sắp vỡ vụn.

Nhưng hắn vẫn một quyền một quyền đánh vào đầu Hàn Xí, miệng cũng không buông lỏng.

Một miếng thịt trực tiếp bị xé ra.

- Không! Không! Không thể!

Hàn Xí trực tiếp phát ra tiếng rên rỉ thảm khốc.

Hắn sắp chết ở đây? Không! Ta là khí vận sở chung! Làm sao có thể chết trên tay tiểu lâu la này!

- Cút đi! Ngươi cút ra khỏi ta!

Sức mạnh mà con người có thể bộc phát trước khi chết rất khủng khiếp.

Linh lực toàn thân Hàn Xí thiêu đốt Tử Ngọc Chung, chuẩn bị trực tiếp gõ lên đầu Chu Phụng.

Phải biết rằng hiện tại hai người dây dưa với nhau, Tử Ngọc Chung lần này, rất có thể là đem hai người cùng nhau đập chết.

Nhưng sự tình đã đến bước này, Hàn Xí đã không quản được nhiều như vậy rồi, muốn chết cũng là cùng chết!

- Kim Cương Phù!

Chu Phụng lúc này hai mắt có chút tan rã, nhưng đầu óc vẫn rõ ràng như trước, trực tiếp sử dụng một tấm Kim Cương Phù phá hủy ý nghĩ đồng quy vu tận của Hàn Xí.