Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 83: Cố lão ma kinh ngạc



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

- Kim Cương Phù!

Chu Phụng đem Kim Cương Phù gắt gao kích phát, cảnh tượng hào quang màu vàng trong nháy mắt bao phủ.

Ngăn cản một kích của Tử Ngọc Chung.

Đây là chiến lợi phẩm trước đó của hắn, cũng là con bài tẩy bảo mệnh của Tưởng Kinh.

Nhưng đáng tiếc là Tưởng Kinh bởi vì quá coi thường Chu Phụng, cho nên cho nên cho đến cuối cùng cũng không dùng Kim Cương Phù này ra..

Cuối cùng là con bài tẩy của Chu Phụng.

Sau khi ngăn trở cuộc phản công cuối cùng này, hắn ngay lập tức lấy một con dao củi từ Linh Đài ra, một nhát dao vào cổ của Hàn Xí.

- A~~

Đau đớn kịch liệt cộng với các loại xuân dược hỗn hợp mà thành hiệu quả, làm cho Hàn Xí trực tiếp rơi vào trạng thái mê man.

Cho dù Là Chu Phụng một đao một đao chém trúng cổ mình.

Hàn Xí cũng chỉ là bản năng kêu thảm thiết vài tiếng.

Bởi vì hắn thực sự không hiểu, tại sao hắn chiếm hết ưu thế, kết quả cuối cùng sẽ như vậy?

Còn có vì sao Chu Phụng không trúng độc? Chẳng lẽ những độc kia là giả?

Giờ phút này mặt Hàn Xí đỏ bừng, trong miệng là nỉ non, tay cũng là không quy củ sờ Chu Phụng.

Liễu Yên pha chế những xuân dược dược kia có tác dụng thật sự là có chút mãnh liệt.

Ngay cả loại tu sĩ Linh Đài cảnh như Hàn Xí cũng không chống cự được.

- Không thể nói chuyện! Vừa nói chuyện liền nhụt chí!

Chu Phụng hiện tại cũng là toàn thân khô nóng, nhưng hắn cứng rắn nghẹn không nói lời nào, từng chút từng chút đem đầu Hàn Xí chặt xuống.

Cuối cùng đã chết!

Mắt thấy đầu Hàn Xí bị chém xuống, luồng khí tức trong lòng hắn trong nháy mắt trút ra.

Thiếu chút nữa đã đánh mất chính mình, nhưng cũng may Chu Phụng còn có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Trực tiếp từ túi trữ vật lấy ra một đống đồ đạc, liên tục nhét vào miệng.

Đồng thời thúc dục Thôn Ma Cổ phụ trợ mình chữa thương.

Thôn Ma Cổ trong cơ thể hắn sau khi trải qua một lần bản mệnh cổ tế luyện, hiện tại là nghe lời rất nhiều, không giống như lúc trước.

Nhất thời, một lượng lớn linh lực và huyết khí tràn vào thân thể hắn.

Thể Chất Tự Lành cộng thêm Trái Tim Bất Khuất bị động, làm cho thương thế của Chu Phụng cực nhanh khôi phục.

Hơn nữa Thôn Ma Cổ chủ động phối hợp, không lâu sau Chu Phụng liền cảm giác mình có thể đứng lên rồi.

Mà trong khoảng thời gian này, hiệu quả của Phong Thiên trận cũng đã kết thúc.

Chu Phụng cuối cùng cũng có thể dành thời gian, sửa sang lại chiến trường và xem thu hoạch.

Đầu tiên là sửa sang lại chiến trường, cổ trùng Ẩn Độc Cổ này chết ở Hàn Xí đồng thời cũng mất đi sinh mệnh khí tức.

Hiện tại chỉ còn lại thi thể, đây chính là cổ trùng Linh Đài cảnh, hẳn là đáng giá không ít tiền.

Thi thể Ẩn Độc Cổ trước thu lại.

Kế tiếp chính là Tử Ngọc Chung bên cạnh thi thể Hàn Xí.

- Đây chính là thứ tốt a! Công phòng nhất thể! Giá trị nhan sắc cũng cao!

Chu Phụng nhìn thấy trên mặt Tử Ngọc Chung nhịn không được lộ ra nụ cười.

Mặc dù trận chiến vừa rồi phải trả giá cực kỳ thảm trọng. Nếu có thể thu Tử Ngọc Chung này vào trong túi.

Đó chính là kiếm được nhiều tiền, đây chính là cực phẩm pháp khí, so với củi đao hắn sử dụng tốt hơn nhiều lắm.

- A~~~~~~~?

Chu Phụng bởi vì thần kinh Tử Ngọc Chung hơi buông lỏng, nhất thời dược lực kia liền lên trên hết rồi!

Xuân dược hỗn hợp trước đó, chính hắn cũng hít vào không ít.

Có thể nói hiện tại hắn là toàn thân khô nóng, chính là vẫn luôn cứng rắn nghẹn.

Giải trừ dược hiệu tốt nhất phảng phất đương nhiên là phóng thích dục vọng trong lòng, nhưng hiện tại ở đây ngoại trừ một thi thể không có gì cả.

Cho nên hiện tại chỉ có thể cứng rắn nghẹn.

Cứng rắn nghẹn tự nhiên sẽ có hậu quả nghiêm trọng, nhưng Chu Phụng cũng không để ý lắm.

Dù sao hắn cũng có Thể Chất Tự Lành, có thể chậm rãi khôi phục thương thế, thuận theo còn có thể chải Lão Bì bị động.

Nói đến Lão Bì cái này bị động, trải qua nhiều lần chải như vậy, phía sau hình như không tăng lên được?

Chẳng lẽ cũng có giới hạn trên?

Chu Phụng nghẹn một hồi lâu rồi, đợi đến khi hơi bình tĩnh lại một chút rồi, nhặt Tử Ngọc Chung lên.

Lúc này Tử Ngọc Chung thoáng có chút ảm đạm, Mặt trên còn lưu lại khí tức thần hồn lực của Hàn Xí.

- Cái này dường như phải đặt ở linh đài uẩn dưỡng một đoạn thời gian mới có thể sử dụng!

Cảm nhận được thần hồn lực trên Tử Ngọc Chung, Chu Phụng cảm giác có chút phiền toái.

Bởi vì nếu muốn đem Tử Ngọc Chung nạp làm của chính mình, nhất định phải hao phí thần hồn lực để rửa sạch khí tức của Hàn Xí phía trên.

Sau đó đặt trên linh đài nuôi dưỡng.

Điều này có nghĩa là cần phải lãng phí rất nhiều sức mạnh thần hồn.

Tế luyện bản mệnh cổ, tăng lên cảnh giới, uẩn dưỡng Tử Ngọc Chung chỉ là chuyện này thôi.

Chứ đừng nói là còn có rất nhiều chỗ cần thần hồn lực.

- Nhất định phải tĩnh dưỡng một thời gian!

Chu Phụng cảm giác mình hình như có chút quá mức cấp tiến, hoặc là nói có chút cấp trên.

Ngay từ đầu hắn đã tính toán tu hành cẩu đạo! Tại sao ngày càng cực đoan?

Cái chết của Hàn Xí tuyệt đối sẽ gây ra một trận sóng gió, Dù sao so với đệ tử nội môn bình thường.

Hàn Xí là đệ tử chân truyền của Linh Đài cảnh, từ một thân trang bị kia xem ra, sau lưng tuyệt đối có người.

Cho nên, Chu Phụng bây giờ cần tránh đầu sóng ngọn gió.

- Đúng rồi! Thu Thập Linh Hồn!

Tại thời điểm này hắn nhớ đến việc Thu Thập Linh Hồn bị động.

Thoáng cảm ứng linh đài một chút, phát hiện trong linh đài có thêm mấy luồng thần hồn lực.

Thời điểm vừa mới đánh chết Hàn Xí, Thu Thập Linh Hồn hẳn là kích hoạt.

- Vẫn là Khổ Trúc Phong về trước đi! Ở đây quá không an toàn!

Chu Phụng đem tất cả chiến lợi phẩm bỏ vào túi trữ vật, sau đó kéo bước chân nặng nề trở về Khổ Trúc Phong.

Muốn nói muốn tránh đầu sóng ngọn gió, tìm Cố lão ma hẳn là một lựa chọn tương đối tốt.

Mặc kệ nói như thế nào cũng là đệ tử trên danh nghĩa của Cố lão ma.

Hơn nữa Cố lão ma Thôn Ma ấn hiện tại ở trên người hắn, điều này có nghĩa là Chu Phụng là một cây hẹ cố lão ma nuôi dưỡng.

Vì bảo vệ rau hẹ mình nuôi, Cố lão ma hẳn là sẽ không trơ mắt nhìn hắn chết đi!

Đầu óc Chu Phụng lúc này cực kỳ rõ ràng, trước tiên liền nghĩ đến nên đi nơi nào tránh đầu sóng ngọn gió.

Hắn vô cùng rõ ràng quan hệ giữa mình và Cố lão ma, chính là bởi vì như thế hắn có chín phần nắm chắc, Cố lão ma nhất định sẽ giúp hắn.

Không một lát sau, Chu Phụng liền trở về Khổ Trúc Phong.

Sau đó đi thẳng đến hậu sơn.

Đi tới hậu sơn, nơi này vẫn hoang vu như vậy.

- A? Thú vị!

Khi Chu Phụng đi tới hậu sơn này, lại không đợi hắn mở miệng, một ngự tỷ âm tri tính thành thục liền truyền vào tai hắn.

- Thương thế này của ngươi thật thú vị! Đó là hương mê tình? Còn có Tiêu Dao Tán? Không đúng! Và?

- Đây là tìm tiểu nương tử đi?

- .....

Cố lão ma trực tiếp phát giác các loại xuân dược trên người Chu Phụng, trong giọng nói thoáng có chút ngoài ý muốn.

Chỉ là từ một thân mùi máu tươi kia xem ra, Chu Phụng cũng không giống tìm tiểu nương tử.

Chẳng lẽ là những lão nương Tình Cổ kia?

- Ta đã giết một người!

Chu Phụng lấy Tử Ngọc Chung ra.

Và sau đó nói ra những gì vừa xảy ra.

Đương nhiên rồi, về nội dung thần thông giả trời sinh, Chu Phụng có thể giấu diếm.

Bởi vì từ phản ứng của Hàn Xí, cái gọi là thần thông bẩm sinh và đạo cốt là một cái gì đó rất tuyệt vời.

Đem mấy thứ này nói cho Cố lão ma nghe, nói không chừng Cố lão ma trực tiếp nuốt hắn.

- Ngươi ... Giết một đệ tử chân truyền Linh Đài cảnh??

Cố lão ma ngoài ý muốn trầm mặc một hồi.

Lúc trước Cố lão ma đối với Chu Phụng ngữ khí, trên cơ bản đều là thờ ơ, lười biếng.

Nhưng sau khi biết rằng hắn đã giết Hàn Xí, dường như thực sự bất ngờ.