EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Cố lão ma thật sự có chút ngoài ý muốn, bởi vì dựa theo thực lực của Chu Phụng, căn bản không có khả năng chiến thắng bất kỳ đệ tử chân truyền nào.
Đối với đệ tử chân truyền nội môn, Cố lão ma vẫn là tương đối hiểu rõ.
Trên cơ bản đều là vũ trang đầy đủ, pháp khí phòng ngự, sau đó là các loại phù trận, đan dược.
Chu Phụng chẳng qua chỉ là một tiểu tử nghèo khó vừa mới đột phá đến Linh Đài cảnh.
Thậm chí còn không có thời gian làm quen với cảnh giới Linh Đài cảnh này, Ngay cả đạo thuật của Linh Đài cảnh cũng không có thời gian tu luyện.
Làm sao có thể ...
- Xem ra bí mật trên người ngươi không đơn giản a!
Chu Phụng loại biểu hiện này, trực tiếp gợi lên hứng thú của Cố lão ma.
Tuy rằng lúc trước Cố lão ma biết trên người Chu Phụng có bí mật, nhưng cũng không quá mức để ý.
Nhưng hiện tại Chu Phụng trực tiếp đánh chết một đệ tử chân truyền, bí mật trên người tuyệt đối không nhỏ.
- Đây là....
Lông tơ toàn thân Chu Phụng dựng thẳng lên, một tia lạnh lẽo từ sau lưng dâng lên.
- Dĩ nhiên nhìn không ra? Chính là linh lực cùng huyết khí quá mức hùng hậu....
- Và vết thương này..... Lại có thể sống sót? Hơn nữa còn tự khỏi?
- Thân thể căn bản không có điều trị tốt, linh lực vận chuyển cũng không cao minh....
Cố lão ma lúc này cẩn thận kiểm tra toàn thân hắn.
Một chiếc kính màu đỏ sẫm lơ lửng trước mặt Chu Phụng, tròng mắt không ngừng lộn xộn.
Kỳ quái chính là, Cố lão ma cũng không nhìn ra bí mật của Chu Phụng.
Ngược lại, cơ thể hiện tại của Chu Phụng lộn xộn, kinh mạch dịch chuyển, tắc nghẽn khiếu huyệt, trong cơ thể đều là các loại vết sẹo.
Cơ thể dường như đã trải qua một vài vụ vỡ, nhưng tất cả đều rất kỳ lạ tự chữa lành.
Linh lực vận chuyển thủ pháp cực kỳ thô ráp, thoạt nhìn hẳn là không có người dạy dỗ.
Chỉ bằng thế này! Chu Phụng đánh chết một đệ tử chân truyền như thế nào?
Cho dù là lấy thương đổi thương cũng không có khả năng a!
- Chẳng lẽ là thiên tài chiến đấu trong truyền thuyết?
Cố lão ma lợi dụng ma khí chế tạo ra một ma ảnh.
Ma ảnh này vừa mới xuất hiện, đã bị Chu Phụng phát hiện, Thợ Săn Bậc Thầy bị động cộng thêm cảm giác.
Phối hợp với Bản Năng Chiến Đấu, để cho hắn phát hiện ma ảnh phía sau trước tiên.
- Nhận thức rất nhạy bén! Chẳng lẽ đây không phải là một khối sắt vụn, mà một khối thép tốt?
Cố lão ma âm thầm quan sát phản ứng của Chu Phụng, hai mắt hơi nheo lại.
Bởi vì trong thế giới này, có một loại người được sinh ra là yêu nghiệt chiến đấu.
Loại người này có thể tư chất không cao, tốc độ tu hành cũng không nhanh, nhưng vừa đến thực chiến, lại luôn có thể phát huy ra sức chiến đấu gấp mấy lần thực lực của bản thân.
Trực giác chiến đấu và Bản Năng Chiến Đấu cực kỳ biến thái, có thể bắt được nhược điểm của đối thủ bất cứ lúc nào.
Đây là tài liệu luyện chế tốt nhất của chiến nô.
- Thú vị! Đây là lệnh bài của Dược Tháp! Ngươi cứ đến đó học luyện đan một thời gian đi!
- Vừa lúc tông môn hiện tại đang giao chiến với Bái Vu giáo! Ngươi liền đến Dược Tháp tránh đầu sóng ngọn gió!
Suy nghĩ một chút, Cố lão ma ném ra một lệnh bài.
Trên lệnh bài khắc một chữ Dược.
- Hô~~
Lúc này Chu Phụng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, bởi vì loại cảm giác rình mò này rốt cục biến mất không thấy đâu.
Hơn nữa hắn không nghĩ tới Cố lão ma lại dễ nói chuyện như vậy.
Vậy mà để cho hắn đi Dược Tháp tránh?
Dược Tháp Chu Phụng thoáng nghe được một ít tin tức, Đây là nơi tất cả luyện đan sư tụ tập của Tam Cổ môn.
Có thể nói là địa phương hạch tâm của Tam Cổ môn.
Bởi vì Chu Phụng Trường nghe người ta nói, nếu có thể vào Dược Tháp làm học đồ thì tốt rồi.
Ít nhất sẽ không tùy tùy tiện bị người giết chết, hơn nữa còn có thể học tập tri thức luyện đan.
Phải biết rằng luyện đan sư chính là chức nghiệp cao phú soái chân chính, cho dù là ma đạo tông môn, đối với luyện đan sư cũng cần phải tôn kính đầy đủ.
Dù sao luyện đan sư có thể sản xuất các loại đan dược. Đây là tài nguyên mà tất cả người tu hành đều cực kỳ cần thiết.
- Lấy tư chất của ngươi trở thành luyện đan học đồ hẳn là rất đơn giản! Chờ ta trở về nếu như ngươi còn chưa trở thành luyện đan học đồ....
Cũng chỉ khi thần kinh căng thẳng của Chu Phụng buông lỏng xuống, Cố lão ma uy hiếp một câu.
- Với trình độ của ta? Luyện đan học đồ?
Chu Phụng lập tức ngây ngẩn cả người.
- Đúng vậy! Nếu ngươi không thể hiện được giá trị để nuôi dưỡng! Vậy.....
Trong lúc nói chuyện, một đạo ma khí quấn quanh thân thể Chu Phụng.
Thôn Ma Ấn trên người Chu Phụng lại lần nữa hiện ra, hơn nữa so với lúc trước là càng trở nên càng thêm dễ thấy.
Thôn Ma Ấn trước đó về cơ bản là vô hình.
Nhưng bây giờ lại trải rộng khắp cả tay phải của hắn, hoa văn phức tạp quỷ dị tựa như dây leo, bò đầy cánh tay hắn.
Đây là Cố lão ma tăng cường Thôn Ma ấn.
Bí mật trên người tiểu tử trước mắt này dường như không ít, cho nên vì an toàn mà gặp phải, Cố lão ma dùng ma khí xâm nhiễm một tay Chu Phụng.
- Rời đi!
Sau khi làm xong chuyện này, Cố lão ma lập tức bảo Chu Phụng rời đi.
Để cho Chu Phụng muốn hỏi cái gì đó lập tức ngậm miệng lại, sau đó nhanh chóng rời khỏi hậu sơn.
.....
Rời khỏi hậu sơn, Chu Phụng trở về chỗ ở của Khổ Trúc Phong.
- Sắp xếp trước một chút....
Bởi vì xảy ra quá nhiều chuyện, suy nghĩ của hắn hơi lộn xộn, vì vậy bây giờ hắn bắt đầu từ từ sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
Còn có chính là mình kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, hắn bắt đầu trở nên liều lĩnh, nhiều lần không động não.
Bây giờ đang nhân cơ hội này, phải cẩn thận chải chuốt tình hình của chính mình và lập kế hoạch cho tương lai nên làm gì.
Đầu tiên là mối đe dọa! Bây giờ đối với Chu Phụng, bây giờ còn bao nhiêu mối đe dọa.
Uy hiếp trực tiếp nhất hẳn là Thôn Ma Ấn trên người hiện tại, Thôn Ma Ấn này có thể tùy thời uy hiếp đến tính mạng của hắn.
- Chỉ là Cố lão ma tạm thời sẽ không xuống tay với ta!
Chu Phụng bình tĩnh phân tích.
Thôn Ma Ấn mặc dù là uy hiếp lớn nhất, nhưng trong thời gian ngắn hẳn là không có uy hiếp.
Bởi vì từ trong lời Cố lão ma vừa rồi, Chu Phụng biết gần đây tông môn giao chiến với Bái Vu giáo.
Mặc dù không biết thực lực của Bái Vu giáo như thế nào.
Nhưng ngay cả Cố lão ma là Đại trưởng lão này cũng không thể đứng ở tông môn, nghĩ đến thực lực Bái Vu giáo này hẳn là không kém.
Cho nên Thôn Ma ấn uy hiếp này tạm thời không cần lo lắng.
Sau đó, mối đe dọa thứ hai là chỗ dựa đằng sau Hàn Xí, hắn đã giết Hàn Xí, chắc chắn sẽ có người tìm thấy hắn gây rắc rối.
Chỉ là hiện tại Chu Phụng có lệnh bài của Dược Tháp, có thể đến Dược Tháp tránh đầu sóng ngọn gió.
Mối đe dọa này cũng tương đương với việc không có.
Cuối cùng chính là cừu gia Triệu Vũ của hắn, Đối với Chu Phụng đột phá đến Linh Đài cảnh mà nói, đây quả thực không tính là uy hiếp.
- Đó là... Bây giờ ta có thể yên tâm phát triển một thời gian?
Tổng kết như vậy, Chu Phụng phát hiện mình dường như có thể phát triển an ổn một thời gian.
Hoàn hảo! Vừa vặn có thể thừa dịp trong khoảng thời gian này tích hợp một chút lực lượng bản thân.
Chu Phụng bây giờ cần nhất chính là một đoạn thời gian phát triển an ổn như vậy.
Lúc trước liên tiếp chiến đấu cùng các loại tranh đấu, làm cho hắn không chỉ có thân thể có chút mệt mỏi, ngay cả tâm thần cũng có chút mệt mỏi không chịu nổi.
Nếu cứ tiếp tục như thế này, hắn cảm thấy sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Bây giờ có thể có một thời gian phát triển an toàn như vậy, đó là tốt nhất.