EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Một luyện đan sư mới đủ để thay đổi rất nhiều thứ.
Đặc biệt là trước mắt Tam Cổ môn đang tiến hành tranh đấu nội bộ, nếu có một gã luyện đan sư gia nhập một phe phái trong đó.
Sau đó, rất có thể sẽ trở thành rơm cuối cùng đè bẹp lạc đà.
Vì vậy, rất nhiều người trong Dược Tháp bắt đầu lan truyền tin tức ra bên ngoài.
Trong đó cao hứng nhất hẳn là Viên đan sư.
- Được! Được! Được!
Viên đan sư biết Chu Phụng lần đầu tiên luyện đan liền thành công, lập tức hô to ba tiếng tốt.
- Hương vị này..... Quả nhiên lão gia hỏa này sắp không được rồi rồi, cho nên mới vội vàng tìm người kế thừa y bát!
Mạc sư huynh bên cạnh vô cùng rõ ràng ngửi được một cỗ mùi thuốc.
Mà mùi thuốc này ẩn chứa một mùi thối rữa, loại hương vị này thật giống như mùi thi thể thối rữa.
Ngay cả khi có mùi thuốc mạnh mẽ che giấu, nhưng vẫn có thể phân biệt.
Đây hẳn là thuộc về mùi hôi thối của xác chết rồi!
Ngoài ra, dựa trên tất cả các loại hành vi hàng ngày của Viên đan sư.
Mạc sư huynh suy đoán lão già này đã mệnh không lâu rồi, bằng không cũng sẽ không vội vàng tìm đồ đệ như vậy.
- Chỉ sợ thu ta nhập môn cũng chỉ là bảo đảm cuối cùng! Nếu như không có Chu Phụng kia, cuối cùng thu được truyền thừa nhất định sẽ là ta!
Mạc sư huynh cúi đầu, vừa nghĩ đến Chu Phụng, trên mặt liền hiện ra một tia ghen tị.
Hắn rất rõ ràng, trình độ của hắn không tốt.
So với Chu Phụng lần đầu tiên luyện đan đã thành công quả thực chính là khác nhau một trời một vực.
Nhưng trong Dược Tháp, hắn đã xem như tư chất tốt nhất, nếu như không có Chu Phụng xuất hiện, như vậy cuối cùng đạt được truyền thừa luyện đan tuyệt đối là hắn.
Hắn vẫn còn tương đối hiểu về lão già này.
Lão già này không phải là người của khu vực Nam Cương này, mà từ nơi khác.
Nghe nói là từ Trung Châu chạy nạn tới, trên người có một lò luyện đan pháp khí, còn có một môn luyện đan truyền thừa hoàn chỉnh.
Hơn nữa Viên đan sư tích lũy hơn trăm năm ở Tam Cổ môn, Nếu như có thể đạt được di sản.
- Nếu có những tài nguyên này, nói không chừng ta cũng có thể đột phá Linh Đài cửu trọng, nhìn trộm Tử Phủ cảnh!
Mạc sư huynh trực tiếp cho rằng tất cả di sản của Viên đan sư đều nên thuộc về mình.
Mà Chu Phụng chính là một người đi ra hái đào, đây là hắn tuyệt đối không cho phép.
Một tia sát ý bắt đầu ngưng tụ từ trong lòng Mạc sư huynh.
- Ngày mai! Ngươi bảo Chu Phụng tiếp tục khai lô luyện đan! Lần này độ khó tăng lên một chút!
Viên đan sư kích động qua đi, trên mặt nổi lên một trận ửng hồng, ngữ khí cũng trở nên suy yếu.
Có vẻ như thực sự đã bị bệnh nặng.
- Có!
Mạc sư huynh toàn bộ đều cúi đầu, bằng không biểu lộ ra một chút cảm xúc.
......
Lúc Mạc sư huynh đi bẩm báo Viên đan sư.
Chu Phụng cũng trốn vào trong phòng.
- Có vẻ như hôm nay là không thể đi câu cá!
Hắn không nghĩ tới mình chỉ luyện chế thành công một lò đan dược, dĩ nhiên lại khiến cho xôn xao lớn như vậy.
Bây giờ bên trong Dược Tháp là tất cả mọi người muốn nói chuyện về hắn.
Thậm chí một số người trực tiếp bắt đầu lôi kéo hắn, nói sau lưng là ai.
Điều này dẫn đến ý tưởng ban đầu của hắn muốn đi câu cá mất hết.
Kể từ lần cuối cùng câu được một con linh ngư, Chu Phụng đã hình thành một thói quen, mỗi buổi chiều đều đi câu cá bên dòng suối.
Xem có thể câu được một con linh ngư hay không.
Nhưng thật đáng tiếc, kể từ khi may mắn đầu tiên của hắn bùng nổ.
Tiếp theo hầu như không có câu được gì tốt, phía sau câu được đều là một ít cá nhỏ.
- Thế nhưng không có việc gì làm! Như vậy thì tăng nhanh tiến độ của bảng kỹ năng đi!
Sau khi hoàn thành tu hành hàng ngày, Chu Phụng là nhìn thoáng qua thanh tiến độ trên bảng kỹ năng.
Thanh tiến độ tại thời điểm này đã vượt qua hơn một nửa.
Miễn là chờ đợi một thời gian, sẽ có thể rút ra một bị động mới một lần nữa.
Chỉ là hắn cũng không muốn chờ quá lâu, hắn tính toán trực tiếp dùng linh thạch đẩy nhanh tiến độ thanh tiến độ.
Vừa vặn, ở Dược Tháp nơi này hắn lấy được không ít linh thạch.
Còn có lúc trước từ Hàn Xí thu được lượng lớn linh thạch, hiện tại trên người hắn chính là có một khoản tiền lớn.
Vừa vặn có thể tiêu hao một chút.
Dứt lời, hắn lấy linh thạch ra, sau đó vận chuyển Thôn Ma Công, hấp thu linh khí tinh khiết trong linh thạch.
Điều đáng nói là, với việc Thôn Ma công của Chu Phụng ngày càng tinh tiến.
Còn có Thôn Ma Pháp tu hành, linh lực trong cơ thể hắn đang tiến hành chuyển biến.
Linh lực chuyển hóa thành ma khí! Đây là dấu hiệu của sự thành công nhỏ của Thôn Ma công.
Vốn hắn muốn đem linh lực toàn thân chuyển hóa thành ma khí, đây là một chuyện vô cùng khó khăn.
Bởi vì ma khí có thể nói là kết hợp linh lực cùng thần hồn lực, đồng thời còn phải Thôn Ma Cổ tiến hành phụ trợ.
Mỗi lần ngưng tụ một tia ma khí, đều là vô cùng hao phí công phu.
Nhưng nếu dùng ma khí sử dụng Thôn Ma chiến pháp mà nói, uy lực sẽ gấp mấy lần linh lực điều khiển.
Cho nên đem linh lực chuyển hóa thành ma khí, là chuyện quan trọng nhất của người tu luyện Thôn Ma Công.
- Thôn Ma Cổ! Ra ngoài làm việc!
Chu Phụng một bên hấp thu linh khí, một bên để Thôn Ma Cổ đi ra làm việc.
Thôn Ma Cổ đã bị tế luyện mệnh cổ, sau khi nghe được tiếng gọi của hắn, vô cùng tự giác bắt đầu phun ra linh lực.
Đi kèm với quá trình này, thanh tiến trình trên bảng điều khiển kỹ năng bắt đầu tiến triển.
Tốc độ tăng trưởng này không nhanh, nhưng cũng không quá chậm, có thể cảm nhận rõ ràng một chút tăng trở lại.
Chính cái giá này hơi lớn, thời gian lúc này, lượng lớn linh thạch liền biến thành đá.
Đây kỳ thật cũng là nguyên nhân Chu Phụng bình thường cũng không dùng linh thạch đẩy nhanh tiến độ.
Bởi vì thật sự là quá hao phí linh thạch, mà linh thạch chính là tài nguyên vô cùng quý giá, có thể đổi lấy rất nhiều thứ.
Và thanh tiến độ này chỉ cần từ từ dựa vào thời gian là có thể phát triển.
- Cuối cùng đã đầy!
Sau khi linh thạch tiêu hao hơn phân nửa, Chu Phụng thở phào nhẹ nhõm, bởi vì thanh tiến độ trên bảng kỹ năng cuối cùng cũng đầy.
Hắn cũng có thể rút ra các kỹ năng bị động mới một lần nữa.
- Rút ra!
Nhiều lần rút ra, làm cho trong lòng Chu Phụng không hề dao động.
Lúc đầu, hắn có thể có một tia mong đợi như vậy.
Nhưng nhiều lần, một tia chờ mong đó đã không còn nữa, dù sao qua một thời gian lại có thể rút ra.
- Đang rút ra....
- Rút thành công!
Trái Tim Lãng Tử Đa Tình: Mị lực của ngươi +1! Mỗi khi ngươi trải qua một mối quan hệ, mị lực của ngươi sẽ +1! Ngoài định mức +10!
- Cái này.... Cái này là sao vậy?
Chu Phụng nhìn thấy bị động, trên trán xuất hiện vài đường màu đen.
Bởi vì bị động cũng quá làm!
Mỗi lần trải qua một mối quan hệ? Ta đây....
Giờ phút này hắn không biết nên nói cái gì mới tốt, bởi vì kỹ năng này hình như một chút vô dụng.
Lấy tình cảnh hiện tại của Chu Phụng là không có khả năng yêu đương gì đó.
Còn có mị lực này có ích lợi gì? Chẳng lẽ là làm cho hắn trở nên đẹp trai hơn?
- Quên đi! Quên đi! Mỗi lần bị động không có khả năng rút ra đều có tác dụng, huống hồ thêm một chút mị lực cũng không tính là thiệt thòi! Dù sao cũng là kiếm không công!
Chu Phụng lắc đầu, rút được kỹ năng bị động cũng không thể nói thiệt thòi đi!
Chỉ có thể nói kiếm được không đủ, nhưng nói chung vẫn không thua lỗ.