Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 95: Ta hận!



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

Dưới sự gia trì Tích Đầy Một Đao và Xuyên Giáp Chi Mâu.

Hàn Minh căn bản không ngăn cản được một kích cuồng bạo này của Chu Phụng.

- Sao lại mạnh như vậy?

Hàn Minh hiện tại mới phát hiện mình hình như có chút sơ suất.

Dựa theo suy nghĩ của hắn, dựa vào Ẩn Nấp Phù sờ soạng đến phòng Chu Phụng, sau đó trực tiếp đánh lén thành công, đây là không có nghi vấn.

Nhưng trên thực tế, Chu Phụng không chỉ ngăn cản Phá Nguyên Châm, thậm chí thực lực của nó cũng vượt xa trí tưởng tượng của hắn.

- Kim Cương Phù!

Ý thức được mình có chút xem thường Chu Phụng, Hàn Minh trước tiên sử dụng Kim Cương Phù muốn kéo dài một chút thời gian, Nhưng Tử Ngọc Chung trên đầu Chu Phụng khẽ động.

Trong nháy mắt đem hào quang của Kim Cương Phù chấn nát.

Chu Phụng lại một quyền, ma ảnh sau lưng chậm rãi hiện ra, cùng hắn làm ra động tác giống nhau.

Ma khí đen kịt tựa như thủy triều, mang theo nắm đấm của hắn luôn luôn rơi xuống.

- Ngũ Độc Thuẫn!

Đồng tử Hàn Minh cấp tốc co rút lại, căn bản không dám ngạnh kháng một quyền, trực tiếp sử dụng pháp khí bảo mệnh.

Một lá chắn màu tím dâng lên, khắc năm chất độc trên đó, và mỗi loại giống như một vật sống, nuốt khí độc.

Không thể không nói, Hàn thị nhất tộc là một gia tộc tu hành truyền thừa nhiều năm.

Nội tình thật sự rất sâu, ít nhất các loại pháp khí tuyệt đối không thiếu.

Phá Nguyên Châm cộng thêm khải giáp trên người, còn có Ngũ Độc Thuẫn hiện tại, trên người Hàn Minh đã có ba kiện pháp khí rồi.

- Đông!

Nắm đấm của Chu Phụng trực tiếp nện lên Ngũ Độc Thuẫn, phát ra một tiếng trầm đục.

- Răng rắc!

Một thanh âm gãy xương truyền ra, Chu Phụng cắn chặt môi dưới.

Vẫn không nói một lời, ma khí quỷ dị cuồn cuộn không ngừng tựa như trường hà.

- Đông đông đông đông!

Chu Phụng đấm bảy, tám quyền vào chính trung tâm của Ngũ Độc Thuẫn.

Trong lúc đó Hàn Minh đã thử tiến hành phản kích, nhưng toàn bộ đều bị Chu Phụng cảm giác trước, sau đó né tránh.

Cuối cùng không thể không lợi dụng Ngũ Độc Thuẫn chắn trước người, mới có thể kéo dài hơi tàn.

- Điên! Thực sự điên!

Phong cách chiến đấu không nói một lời nhưng cực kỳ điên cuồng của Chu Phụng, trực tiếp dọa Hàn Minh.

Tại sao! Rõ ràng chỉ là vừa mới đột phá tới Linh Đài cảnh, thân thể lại cường hãn như thế, còn có chất lượng linh lực này trực tiếp nghiền ép hắn.

Còn có vì sao mỗi một lần công kích có thể không để ý Ngũ Độc Thuẫn, một cỗ lực lượng vô hình trực tiếp vòng qua Ngũ Độc Thuẫn.

Tuy rằng lực lượng vô hình có thể xuyên thấu Ngũ Độc Thuẫn rất yếu ớt, nhưng không chịu nổi lượng lớn.

- Cơ hội!

Hàn Minh bị tư thái chiến đấu điên cuồng của hắn dọa sợ, trong nháy mắt lộ ra một tia cơ hội, Chu Phụng vừa vặn nắm bắt được một tia cơ hội này.

Ma khí ngưng tụ thành xúc tu, Tử Ngọc Chung trên đầu đồng thời chấn động.

Tiếng chuông thản nhiên vang vọng khắp gian phòng, may mắn nơi này bị Phong Thiên trận phong ấn.

Bằng không toàn bộ người trong Dược Tháp đều sẽ bị kinh động.

Hàn Minh dựa vào pháp khí bảo mệnh, Ngũ Độc Thuẫn trực tiếp bị nghiền nát.

- Điều này.... Tử Ngọc Chung đã bắt đầu lột xác rồi??

Hàn Minh sau khi cảm nhận được uy năng của Tử Ngọc Chung, Trong nháy mắt ý thức được Tử Ngọc Chung đã bắt đầu lột xác về phía linh khí.

Mà Tử Ngọc Chung vốn là của hắn.

Sau khi Ngũ Độc Thuẫn nghiền nát, Hàn Minh trực tiếp bị ma khí biến thành xúc tu trói lại.

- Ngũ Độc Châu!

Hàn Minh sắc mặt tái nhợt căn bản không dám lưu thủ, cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ hắn sẽ ở lại chỗ này.

Một hạt châu màu tím hơi tỏa ra hào quang.

Trực tiếp chặt đứt toàn bộ xúc tu đen kịt như mực.

- Lại là một kiện pháp khí!

Chu Phụng nhíu mày.

Tuy rằng thực lực của hắn so với Hàn Minh mạnh hơn, nhưng Hàn Minh cũng có quá nhiều pháp khí.

Quả nhiên sau khi đến Linh Đài cảnh, đối thủ đều trở nên khó chơi rất nhiều.

Chỉ là may mắn là, lúc hắn vừa mới bắt đầu đối chiến, liền âm thầm phát tán Tiêu Dao Tán cải tiến trên không trung.

Dựa theo thời gian tính toán, Hiện tại trong cơ thể Hàn Minh đã tích tụ không ít độc tính Tiêu Dao Tán.

- Chuyện gì đang xảy ra? Ta bị trúng độc?

Hàn Minh bây giờ cũng ý thức được thân thể mình bắt đầu có gì đó không ổn.

Toàn thân hắn bắt đầu trở nên khô nóng, trái tim đập nhanh, hai mắt đỏ thẫm.

Ngộ độc? Không thể! Trong cơ thể hắn có Ngũ Độc Cổ, Bản thân có thể miễn dịch đại bộ phận độc tố.

Hơn nữa hắn cũng có Thanh Mộc Châu, cũng có thể Miễn Dịch Chất Độc.

Làm thế nào hắn có thể bị trúng độc?

Nhất trụ kình thiên!

- Ta....

Hàn Minh không ngừng thở hổn hển, thân hình có chút mất tự nhiên.

Hối hận! Khá hối hận!

Giờ này khắc này, trong lòng Hàn Minh bắt đầu tràn ngập một tia hối hận.

Đúng vậy! Hắn hối hận! Hối hận vì đã quá mức quyết đoán, trực tiếp tới tìm Chu Phụng gây phiền toái.

Nhớ tới lúc trước trong lòng hắn còn rất đắc ý, bởi vì Chu Phụng tuyệt đối không nghĩ tới có người sẽ lẻn vào Dược Tháp đánh lén.

Nhưng sự việc phát triển hoàn toàn không theo suy nghĩ của Hàn Minh.

Ngược lại, Chu Phụng thể hiện ra thực lực vượt xa tưởng tượng, hiện tại Hàn Minh cảm giác mình đừng nói là đem Tử Ngọc Chung trở về.

Bây giờ hắn không thể trốn thoát là một vấn đề.

- Ta nên nghĩ về nó từ lâu!

Chu Phụng có thể đánh chết Hàn Xí, hơn nữa là một Hàn Xí có Tử Ngọc Chung.

Đây tuyệt đối không phải là ngoài ý muốn, mà là thực lực đủ cường đại.

Hắn ngay từ đầu đã phạm phải tội ngạo mạn, vậy mà mặc định mình có thể nghiền ép Chu Phụng.

Mắt thấy Hàn Minh lại bắt đầu phân thân, Chu Phụng song quyền vung vẩy, ma khí ngoài cơ thể điên cuồng cuồn cuộn.

Một quyền đem nửa thân thể Hàn Minh đánh nát, Mặc dù có một kiện pháp khí khải giáp làm phòng ngự, nhưng vẫn không chịu nổi.

Chu Phụng lúc này hai mắt càng lúc càng sáng ngời, trong chiến đấu này, hình như hắn đối với Thôn Ma chiến pháp lĩnh ngộ càng thêm sâu sắc.

Một quyền một cước, ấp úng tự nhiên, linh lực trong cơ thể chuyển hóa thành ma khí cực kỳ thuận lợi.

Hàn Minh sắc mặt trắng bệch, tâm khí trực tiếp bị đánh mất.

- Ngươi có nghĩ rằng ngươi đã giành chiến thắng? Không thể!

Trên mặt Hàn Minh xuất hiện điên cuồng cuồng loạn.

Ngũ Độc Châu bay lơ lửng, phóng đại nhanh chóng, độc khí màu tím mông lung phun ra, toàn thân nở rộ ra ánh sáng xinh đẹp.

Hắn lựa chọn đem Ngũ Độc Châu tự bạo!

Lại nói tiếp Ngũ Độc Châu này cũng coi như một món tiểu cực phẩm pháp khí.

Bên trong nóng chảy năm loại độc vật, Khi chiến đấu có thể triệu hoán ra hư ảnh của năm loại độc vật này tiến hành chiến đấu.

Đáng tiếc là, Ngũ Độc Châu này còn chưa phát huy ra chiến lực xứng đáng, đã bị Hàn Minh lựa chọn tự bạo.

Chu Phụng cảm giác một cỗ lực lượng cường đại đang xé rách thân thể hắn.

- Đàn áp!

Không do dự! Hắn trực tiếp dùng Tử Ngọc Chung trên đầu trấn áp cỗ lực xé rách này.

Sau những ngày nghiên cứu này, Chu Phụng đã phát hiện ra một chức năng rất quan trọng của Tử Ngọc Chung.

Đó là đàn áp! Khi toàn lực kích phát Tử Ngọc Chung, Tử Ngọc Chung có thể bộc phát ra một cỗ lực trấn áp, trấn áp hết thảy.

Ngàn vạn quang hoa bộc phát, Ngũ Độc Châu tự bạo sinh ra trùng kích ngập trời, trực tiếp bị trấn áp.

- Ah!! Đây là linh khí của ta!

Nhìn thấy cảnh này, Hàn Minh vặn vẹo thân thể, tay che phía dưới, nghiến răng nghiến lợi nói.

Nguyên bản hắn còn muốn thừa dịp uy lực tự bạo của Ngũ Độc Châu, phá tan Phong Thiên trận, sau đó trực tiếp chạy trốn.

Nhưng tất cả những ý tưởng này đã bị phá vỡ bởi Tử Ngọc Chung.

Chết người nhất chính là! Tử Ngọc Chung này là đồ của Hàn thị nhất tộc hắn! Là tổ tiên Hàn thị nuôi dưỡng hơn mười đời gia bảo!

Hắn hận a!

Và! Chu Phụng là tiểu nhân hèn hạ này, vậy mà vụng trộm hạ xuân dược!

Căn cứ vào phản ứng thân thể, Hàn Minh cho dù là ngốc cũng biết mình bị hạ xuân dược.