Lạc Long gầm thét, tiếng gầm lần nữa chấn động hư không và bóng đen nơi trụ gần bên khẽ động.
Oang!!!
Âm thanh như tiếng đàn tỳ bà vang lên từ bóng đen chỉ có đôi mắt kia, nó xóa đi chấn động của Lạc Long vừa rồi, mọi thứ trở về nguyên trạng và Thiên Khung lên tiếng.
“Tu La cũng đã nhúng tay thì hai ngươi nên dừng lại được rồi, lần nào họp cũng cãi nhau đau hết cả đầu.”