Tận Thế Song Sủng

Chương 257: Cuối cùng cũng đến tập kích



Edit: Hoa Hỷ Nhi

Beta: Sakura

Tiền Đại Tướng vừa đến liền tra hỏi từ đầu đến cuối toàn bộ mọi chuyện.

Thiếu úy thủ vệ canh gác cũng là người có năng lực chủ trì đại cục, rất nhanh đã một năm một mười trình bày toàn bộ sự việc.

Nhìn đám người bên dưới tường thành, hiển nhiên Chu Đại Tướng và Tiền Đại Tướng bắt đầu dồn dập tra hỏi nguyên nhân của sự việc bạo loạn lúc vừa rồi.

Nữ thần đã không còn khả năng hy vọng, dù chỉ là vọng tưởng hão huyền thì cũng phải tạm gác sang một bên, toàn bộ lực chú ý bây giờ đều tập trung ở trên người thân cùng đội hữu.

” Đội trưởng chúng tôi còn đang ở bên ngoài đánh Zombie, trụ sở không phái người đi ra ngoài thông báo cho bọn họ, vậy các ngài dự tính thế nào?”

” Đúng vậy, không phải nói Zombie triều sắp tới sao, nếu vậy phải làm sao?”

” Phải cho chúng tôi một câu trả lời hợp lý!”

” Phải cho chúng tôi một câu trả lời!”

” Cần lời giải thích!”

” Cần lời nhắn nhủ!”

Tiền Đại Tướng quay đầu nhìn Chu Đại tướng, cười lạnh một tiếng: “Chu Đại Tướng quả thật là có một cậu con trai ngoan thông minh tài giỏi!” Sau đó quay đầu lại bên cạnh tường thành, thay mặt chính phủ chính thức trả lời, “Các vị hãy yên tâm, dự tính thời gian Zombie thủy triều tới là khoảng ba giờ chiều, bây giờ còn khoảng bốn giờ nữa, chúng tôi nhất định sẽ phái binh sĩ đưa toàn bộ người có dị năng trở về trụ sở.”

Chu Đại Tướng xoay đầu một vòng, nhìn đám binh sĩ đang tập trung tại cửa Nam này, vẻ mặt nặng nề phải chìm xuống tận mu bàn chân, sắc mặt này phải nói là muốn đen bao nhiêu thì có bấy nhiêu đen.

Trong lòng ông ta vẫn không muốn tin, con trai ông ta không thể nào biết mà vẫn phạm phải loại sai lầm này, mà sự thật đã bày ra ở trước mắt, lúc này quả thật như là đánh thẳng vào mặt ông ta vậy!

Chu Đại Tướng quay đầu lại cũng không nhìn Tiền Đại Tướng đến một cái, cầm lấy loa vì con trai ông ta cứu vãn cục diện rối rắm này, nói; “Các vị, trước đó loa phát thanh phát ra không được rõ ràng, bây giờ chúng tôi sẽ giải thích lại một lần, tôi lấy danh nghĩa Đại Tướng ra đảm bảo, sau khi quân đội tập hợp chỉnh tề, nhất định sẽ phái người ra ngoài, thông báo cho những người có dị năng đang đánh Zombie bên ngoài kia, cho nên xin các vị hãy yên tâm ở trong nhà chờ đợi, không nên tạo thêm nhiều gánh nặng cho trụ sở, cũng không nên tụ tập đông người, tự ý nói trụ sở sẽ không quan tâm đến người có dị năng bên ngoài.”

Tiền Đại Tướng nghe ông ta nói như vậy, cũng không thèm cướp loại công lao này nữa, mà là nhìn Đường Nhược, cười nói: “Tiểu Đường à, bọn họ đều nói là vì cháu trợ giúp cho trụ sở, mới có thể giải quyết phân tranh nội bộ lần này, chú muốn thay mặt trụ sở cảm ơn cháu, đến lúc đó cháu có thể đến trụ sở nhận điểm tích lũy lần này.”

Đường Nhược quả thất là vô cùng xấu hổ, cô vốn không có tính cậy mạnh khắp nơi, nghe Tiền Đại Tướng nói, đương nhiên khiêm tốn nói đây là điều cô nên làm.

Nếu chuyện đã giải quyết, vậy nên mọi người đều quay trở về các nơi.

Mặc dù hai người Bạch Thất có thể giẫm lên dị năng bay xuống, nhưng đến cùng cũng không ra vẻ đến loại mức độ đó.

Chỉ là đi theo sau Tiền Đại Tướng xuống tường thành lần nữa mà thôi.

Hồ Hạo Thiên nhìn Bạch Thất nắm tay Đường Nhược, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người thì họ như đi trên thảm đỏ xuống, nhíu mày: ” Chơi vui đấy chứ?”

Bạch Thất dừng lại ở trước mặt mọi người, vẫn dáng vẻ phong khinh vân đạm: “Cũng không tệ lắm.”

Chỉ chốc lát sau, Chu Đại Tướng cũng xuống dưới tường thành, lúc vòng qua tất cả mọi người, hai mắt nhìn lạnh lùng, bước qua.

Đường Nhược bị Phan Hiểu Huyên kéo đi, hai người vừa đi vừa nói một vài chuyện riêng tư của con gái.

Đoàn đội Tùy Tiện cũng trở về đại viện của mình, chờ đợi quân đội an bài cho nhiệm vụ tiếp theo.

Bốn giờ cuối cùng, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần.

Tốc độ của quân đội cũng rất nhanh, sau khi Chu Đại Tướng đi, chỉ một lát sau là còi báo động lại vang lên lần nữa trong trụ sở.

Còi báo động có lực xuyên thấu rất mạnh, có thể khiến cho người có dị năng ở phụ cận của trụ sở đều nghe thấy được.

Cũng không lâu sau đó, từng chiếc quân xa một cũng ra ngoài trụ sở, đi triệu hồi đám người có dị năng về.

Ở nơi gần một chút, rất nhanh đã có đoàn xe chở người có dị năng lái về.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Ba cửa lớn của trụ sở cũng mở rộng, để cho người có dị năng bên ngoài trở về trụ sở.

Thủ vệ canh gác gia tăng, số lượng nhiều trước nay chưa từng có.

Ngay cả Tào Mẫn cũng đi theo giúp một tay, thu thập mẫu máu để kiểm tra đo lường, xem đám người đó có bị lây nhiễm hay không.

Kẻ địch bên ngoài là một mặt, đương nhiên nội bộ bên trong cũng là một mặt không thể sao lãng.

Cho nên, điểm mấu chốt là không thể để bên trong nội bộ trụ sở xuất hiện Zombie biến dị!

Nhà kho vũ khí được mở ra, vũ khí được vận chuyển ra ngoài.

Mặt khác, quân đội phái người có dị năng tốc độ đi đưa tất cả kế hoạch bố trí đến từng nhà.

Gần tới hai giờ chiều, phần lớn những người có dị năng ở bên ngoài đều đã trở lại trong trụ sở.

Lúc hai giờ rưỡi chiều, tất cả người có dị năng đều đã ở bên dưới tường thành của trụ sở tập hợp đầy đủ.

Lần an bài này tuy có thể còn có chỗ sơ hở, nhưng đã là kế hoạch hoàn thiện nhất trước mắt.

Mỗi đoàn đội trong trụ sở đều đã đăng ký ghi danh trong hồ sơ, thủ vệ canh gác ghi lại phương hướng cùng thời gian. Dù là người già, trẻ nhỏ không có sức chiến đấu cũng phải gia nhập bộ hậu cần.

Lần tham gia nhiệm vụ này là một lần đông nhất trong trụ sở.

Tổng cộng số người tham gia đạt tới mười hai vạn.

Mỗi đoàn đội chỉ cần ở vị trí cố thủ một giờ, sau đó có thể đổi được thời gian nghỉ ngơi ba giờ.

Tất cả đoàn đội trong một ngày phải kiên trì ba lần luân phiên, mới được đi về nghỉ ngơi.

Đoàn đội Tùy Tiện bị phân công đến, chính là cửa Tây ngay phía trước.

Mặt tường tại cửa Tây hơi thấp, tương đối mà nói thì có độ khó cao hơn, đương nhiên phải phái người có dị năng cao cường hơn đến.

Thời điểm 2:40, tất cả các trưởng quan chấp hành đều đã đứng ở trên tường thành, diễn thuyết nhằm động viên tư tưởng cho mọi người.

Những bản diễn thuyết này đều là những người tài giỏi trong trụ sở sáng tác.

Trưởng quan chấp hành ở cửa Tây bên này là Vệ Lam.

Như lúc trước đó, Vệ Lam cùng Triệu Thành đều là Thiếu úy thủ vệ canh gác, nhưng cậu ta có thể trực tiếp vào phòng họp đại viện trụ sở, tham gia loại hội nghị chính trị này, lại trở thành người đứng đầu nối nghiệp trưởng quan chấp hành, cũng đủ để chứng minh năng lực bất phàm của cậu ta.

Đoàn đội Thiên Nhai được quy về đoàn đội Tùy Tiện, số người của bọn họ hơn hai mươi mấy người, ở trong trụ sở mà nói chỉ thuộc loại đoàn đội nhỏ.

Dùng đoàn đội để phân công chiến đấu phòng thủ lấy tích lỹ như vậy, thật ra là vô cùng bất công, nhưng với tình hình hiện giờ cũng không còn cách nào tốt hơn cả.

Mỗi một người đều được phân phát một khẩu súng cùng với đạn.

Khóa học bắn súng trong trụ sở lần này cũng chưa chuẩn bị xong, nhưng dưới tình hình cấp bách, cũng chỉ đành để binh lính diễn tập qua một lần phương pháp sử dụng súng trường.

Tất cả mọi người đối với việc được cầm súng đều cảm thấy rất hưng phấn, nhưng lúc nhìn thấy vài viên đạn trên tay, lại không còn gì để nói.

Tất cả đạn tới tay cộng lại, chỉ mới được 1000 viên, với tốc độ nổ súng như vậy, những viên đạn này căn bản không đủ để kiên trì được một giờ, chứ đừng nói là đạn này phát cho mọi người để kiên trì trong một ngày.

Lúc 3h, tất cả nhân sĩ muốn lên ‘Chiến trường’, đều đã tập hợp đầy đủ ở trên tường thành.

Cầu treo trong trụ sở đã sớm được căng lên.

Trong kênh rạch rộng lớn thật sâu kia, toàn bộ đều là bẫy rập nanh sói đâm lên.

” Tới rồi.” Không biết là người nào nói một câu.

Thần kinh mọi người trong phút chốc đều kéo căng lên, con mắt mở hết sức nhìn về phía con đường xa xa.

Ở bên kia, dòng sông đen kịt bắt đầu chậm rãi tuôn trào tới, các công trình kiến trúc cũng không ngăn cản nổi một mảnh hắc ám kia, ngược lại di chuyển theo bọn chúng, bị phá hủy theo.

Zombie triều!

Zombie triều lần đầu tiên sau tận thế, rốt cuộc đã đến đột kích.

Ánh mặt trời chiều yếu ớt chiếu sáng ở nơi cảnh tượng kinh khủng này, nhờ đó lại càng làm cho người ta cảm nhận được hương vị thê lương, sinh mệnh bọn họ chính là như vậy ở trong thế giới này.

Thế giới của Địa ngục và Thiên Đường, chỉ cách nhau một bức tường.