Phan Hiểu Huyên không hiểu tại sao nên cứ nhìn Vệ lam đang đi lên tường thành: Tôi thực sự xấu như vậy sao? Đến cơm ăn cũng không vào?
Đường Nhược hiếm khi không phúc hậu bật cười: “Ha Ha Ha… Hiểu Huyên thực sự bị oan.”
Phan Hiểu Huyên nghe vậy liền gật đầu: “Tốt.Hóa ra anh ta ăn không vào không phải do tớ mà do cậu.”Nói rồi đi đến cạnh cù Đường Nhược
Hai người đều là thiếu nữ hai mươi tuổi tâm tính hồn nhiên đùa nghịch rất sinh động.
Hai người ở cửa phòng nghỉ ngơi vui đùa hi hi haha nên không thấy Tô Vũ Vi đang đi ra từ phòng nghỉ khu điều trị chính.
Tô Vũ Vi nghe đối thoại của hai người nhìn thấy cơm hộp bị Vệ Lam đưa cho những binh sĩ khác ăn thì khăn tay đang nắm chặt trong tay suýt bị xé rách.
Mất bao nhiêu công để cho mình tình cờ ngã nhào trên đất lại tốn không ít tâm huyết khiến Vệ Lam ăn cơm mình làm vậy mà chỉ đi phòng điều trị trị thương một chút mà thôi thế nhưng lại để cho Đường Nhược tận dụng khe hở.Chính mình khổ tâm thiết kế hết lần này đến lần khác đều bị cô ta phá đi.
Đường Nhược, Đường Nhược.
Vì người đàn ông Vệ Lam này,cô có biết tôi đã phải bỏ ra những gì
Tôi đã không tranh Bạch Ngạn với cô, tại sao lại tranh Vệ Lam với tôi?
Hai mắt Tô Vũ Vi đỏ bừng,hung quang chợt lóe.
Sau nửa ngày,Tô Vũ Vi nhắm mắt,đôi tay nắm chặt,hít một hơi thật sâu rồi quay trở lại phòng điều trị.
Trong phòng một cô gái đang nằm nghỉ ngơi thấy Tô Vũ Vi vừa rồi còn vội vã muốn ra ngoài nay lại ngay lập tức quay lại kỳ quái hỏi: “EmTô đây là làm sao,mới có một lúc mà mặt đã thành trắng rồi có phải Vệ Lam bắt nạt cô không?” Cô ta nói xong liền đứng lên,lôi kéo Tô Vũ Vi ngồi xuống nói: “Cô chẳng nhẽ không giải quyết được cái đầu gỗ Vệ Lam kia sao?”
Tô Vũ Vi bị nói trúng lại đỏ vành mắt: Chị Bích Ngọc,không phải Vệ Lam bắt nạt em mà có người ở giữa cản trở,em có muốn cố gắng cũng vô dụng thôi.
Cô gái kia là bồ nhí của Chu Thụ Quang – Thẩm Bích Ngọc, hôm nay Chu Thụ Quang đang bị Chu Đại Tướng giam lại không thể ra cửa khiến cô ta không có người dây dưa đành cùng Tô Vũ Vi thảo luận chút chuyện của Vệ Lam.
Tô Vũ Vi cùng Bích Ngọc nói chuyện về Đường Nhược.
Vốn cô cũng chỉ thầm mến Bạch Thất ở trong lòng mà thôi,chưa từng làm ra việc gì xấu với Đường Nhược,càng không chen chân làm người thứ ba nên càng nói càng lí lẽ hùng hôn,nói Đường Nhược lòng dạ hẹp hòi ngay cả một cái hộp cơm cũng không bao dung được.
Một người phụ nữ bằng năm trăm con vịt, hai người liền thành một nghìn con vịt,sau khi xả hết bực tức trong lòng Tô Vũ Vi liền thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiêu.Tô Vũ Vi nhìn Bích Ngọc ngập ngừng nói: “Xin lỗi chị Bích Ngọc,làm phiền chị lâu như thế.”
Thẩm Bích Ngọc nói không việc gì nhưng trong đầu cũng nhớ tới Đường Nhược.Lúc trước cô ta chỉ nghĩ tên này nghe rất quen tai mà thôi giờ cẩn thận suy nghĩ mới nhớ tới Chu Thụ Quang đã từng nhắc tới.Bởi vì hai người chỉ là quan hệ bạn giường ở cùng một chỗ xem như theo nhu cầu không có tình cảm bên trong nên Chu Thụ Quang cũng không che dấu dã tâm trước mặt cô ta. Hắn từng nói:;Ngừoi đàn bà của Bạch Ngạn da mịn thịt mềm nhìn vô cùng có cảm giác.’
“Thì ra là ả” Thẩm Bích Ngọc nhớ lại xong mỉm cười: “Người phụ nữ tâm cơ thâm trầm như thế nếu chị gặp nhất định sẽ thay em dạy dỗ cô ta.”
Trong lúc hai người nói chuyện thời gian giao tiếp trên tường thành cũng tới.Hai cô đều là dị năng giả cùng ca với Vệ Lam vì vậy từng người leo lên tường thành đi thay ca.
Bên kia Phan Đại Vĩ đã nói hơn hai tiếng đồng hồ, tuy rằng dong dài vô cùng nhưng đại khái cũng đem phương pháp thăng cấp dị năng nói cho tất cả mọi người.Ai nấy đều rất nôn nóng muốn đi đánh zombie tiêu hao bớt dị năng rồi trở về bổ sung tinh hạch xem kết quả.
Đợi đến khi mọi người leo lên tường thành,phía dưới đầy vêt máu tanh tưởi loang lổ. Thi thể và tinh hạch lưu lại sau khi dị năng giả đốt cháy thi thể Zombie lập lòe trải dài không thấy tận cùng.
Đêm xuống ánh trăng khẽ cong treo trên cao tại phía chân trời khiến cho cảnh đêm càng thêm thê lương.Tiếng gầm rõ ràng từ bốn phương tám hướng truyền đến,đám Zombie không biết mệt mỏi, đi lại chậm chạp mà tiến thẳng tới tường thành tụ tập tới,giơ hai bàn tay đã bị tàn phá không thành hình ngẩng đầu hướng về nơi phát ra mùi hương khát vọng mà phát ra tiếng gầm rú.
Vệ Lam tiếp nhận lá cờ từ trong tay chấp hành quan trước kia tiếp tục chỉ huy mọi người chiến đấu.lần này mọi người đã có kinh nghiệm nhưng số lượng Zombie nhiều hơn lúc trước rất nhiều thế nhưng trận địa sẵn sàng đón quân địch phía dưới cũng không phát sinh thương vong.
Đến khi hết thời gian giao tiếp đêm đã rất nóng,sắc trời cũng đã khuya. Dưới tường thành mọi người ai cũng tỏ ra uể oải mệt mỏi rất muốn về đi ngủ.
Bạch thất nhìn lướt qua nhóm dị năng giả bọn họ mệt mỏi hơn trước rất nhiều.
Trận này kết thúc khá sớm, Bạch thất phát hiện ra vấn đề này màVệ Lam cũng phát hiện ra, thấy Bạch Thất kiểm tra dị năng giả xung quanh liền đi tới bên người Bạch Thất: “Anh cũng phát hiện tình huống tinh thần của bọn họ?
“ừ” Bạch thất nói: “Cần có biện pháp khích lệ lòng người, lúc chiến đấu tinh thần sa sút rất dễ mất mạng.
Vệ Lam gật đầu: “Tôi sẽ thương nghị với cấp trên.”
Ra lệnh cho tất cả mọi người về nhà nghỉ ngơi ngày mai tiếp tục ra tiền tuyến chiến đấu.Trở về biệt thự, Bạch Thất nói Đường Nhược đi tắm.
Đêm hôm khuya khoắt đánh Zombie suốt một giờ dù là dị năng hệ Thủy Đường Nhược cũng thấy vô cùng mệt mỏi,toàn thân đổ mồ hôi dinh dính.
Thấy Bạch Thất nói vậy tất nhiên vào phòng tắm xả nước. Nhưng mà cô vừa mới cởi bước một chân vào bồn tắm đã nghe thấy tiếng răng rắc Bạch Thất mở khóa vào.
Hiện nay chỉ cần không phải là khóa vân tay thì tất cả các loại khác đối với Bạch Thất chỉ là thùng rỗng kêu to.Bị giật mình Đường Nhược suýt chút nữa trẹo chân ngã vào bồn tắm chết đuối may mà Bạch thất nhanh tay lẹ mắt cho dù phòng tắm rất lớn vẫn kịp thời bước đến ôm cô.
“Sao anh không đợi em tắm xong rồi tắm?” Tuy rằng quan hệ giữa hai người là yêu đương nồng nhiệt cũng đã thân mật qua nhiều lần nhưng với hành vi không mời mà vào này của Bạch Thất thì Đường Nhược vẫn vô ý thức lấy tay che ngực.Thế nhưng che được ngực lại không che được một chỗ khác.
” Quá mất thời gian,còn không bằng tắm rửa xong sớm một chút,ngủ sớm một chút,ngày mai lại dậy sớm một chút” Bạch Thất nói rồi đỡ Đườg Nhược ngồi vào trong bồn tắm cònmình đứng ở sát thành bồn bắt đầu cởi quần áo.
Đường Nhược đối với một màn mỹ nam cởi áo này không biết nói gì cho phải.Nếu đuổi anh ra ngoài cũng đã lăn giường không biết bao nhiêu lần rồi thực sự không cần làm kiêu nữa.
Nhưng nếu không đuổi ai biết ở trong bồn tắm sẽ làm ra chuyện gì bình thường thì cũng thôi nhưng tình huống bây giờ là…
“ Chỉ tắm rửa, không thể làm cái khác, ngày mai chúng ta còn phải đi tường thành chiến đấu đấy.”Bạch thất nghe vậy nghiêng đầu nhìn sang con mắt lóe sáng:”Thì ra tiểu Nhược muốn anh làm cái gì khác đấy sao?
Đường Nhược:…..
Câu cô nói có thể hiểu như vậy sao?Quả nhiên lời cô nói không có ích lợi gì.
Bạch Thất lúc đầu rất đứng đắn chà lưng cho Đường Nhược sau đó một đường đi xuống …Sau đó… Tỉnh lược một số hình ảnh.
Ngọt,mềm, thơm.
Bạch Thất say mê không thể kiềm chế được.Trời mới biết thời điểm trên tường thành anh phải hạ bao nhiêu quyết tâm mới không trực tiếp kéo cô về biệt thự đem cô đặt dưới thân.
Sau đó Đường Nhược cái gì cũng không làm được chỉ có thể bị anh tắm từ đầu đến chân.Đường Nhược cả người vô lực cuối cùng bị Bạch Thất trực tiếp ôm về giường cũng may Bạch Thất còn có lương tâm còn nhớ chừa chút khí lực cho cô ngày mai tham gia chiến đấu.