Tần Tiên Sinh, Tôi Hối Hận Vì Đã Yêu Anh!

Chương 18



35.

An Đồng vừa nói lời này, tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt, kể cả Trần Cảnh Diệu.

Trong đó người chấn động nhất chính là Triệu Thiên Thành bên cạnh Trần Cảnh Diệu.

Vừa rồi trên đường tới hậu trường, Triệu Thiên Thành càu nhàu hỏi bọn họ đến đây tay không như này có phải không tốt lắm không, dù sao anh và An Đồng cũng chưa thân quen lắm.

Nhưng Triệu Thiên Thành không bao giờ có thể tưởng tượng được, sự tình sẽ phát triển như thế này.

Vừa bước vào liền nghe thấy An Đồng giả vờ làm trà xanh vô tội, sau đó không biết vì lý do gì mà chạy về phía bọn họ, suýt chút nữa ngã xuống, được Trần Cảnh Diệu đỡ dậy, sau đó cô chủ động hỏi thông tin liên lạc của Trần Cảnh Diệu luôn.

Chỉ trong vòng năm phút thôi mà không ai biết tâm tình Triệu Thiên Thành đã thay đổi cả nghìn lần.

Anh chắc chắn rằng An Đồng và Trần Cảnh Diệu chưa bao giờ gặp nhau trước đây, chứ đừng nói đến việc quen biết nhau, vậy ai có thể nói cho anh biết chuyện này đang trôi theo hướng nào đây.

Chỉ có Giang Đình Viễn là lộ ra vẻ mặt phấn khích cùng kinh ngạc, anh ta không khỏi nghĩ đến mấy ngày trước An Đồng đã lén nói với anh, rằng cô đã yêu người khác.

Chẳng lẽ người đàn ông trước mặt chính là người An Đồng yêu?

Giang Đình Viễn liếc nhìn Tần Dạ Hoài, quả nhiên thấy hắn đang nhìn chằm chằm hai người bên kia, vẻ mặt căng thẳng, trong đôi mắt đen của hắn dường như có điềm báo nguy hiểm kiểu sắp có giông bão.

Có vẻ như cuộc vui sắp bắt đầu rồi.

Thành thật mà nói, An Đồng cũng có chút lo lắng.

Đây là lần đầu tiên trong đời cô hỏi thông tin liên lạc của một người đàn ông.

Dù sao trước đó đã có vô số người dò hỏi thông tin liên lạc của cô, An Đồng từ lâu đã quen với việc từ chối, đây là lần đầu tiên cô chủ động trao đổi, cô thực sự không chắc chắn.

Nhìn thấy Trần Cảnh Diệu nhìn mình không nói gì, An Đồng không khỏi có chút thất vọng.

Cô hỏi: “Không thể được à?”

Sự mất mát trong mắt An Đồng lộ rõ đến mức Trần Cảnh Diệu phát hiện tim mình đập nhanh không ngừng, sau đó lại thấy hơi đau lòng.

Trước khi anh có thể tìm ra những cảm xúc không thể giải thích được của mình đến từ đâu, cơ thể anh đã phản ứng nhanh hơn.



Trần Cảnh Diệu bất đắc dĩ giải thích: “Tôi không có nói không, chỉ là hôm nay tôi không mang theo danh thiếp, điện thoại còn ở trong tủ đựng đồ.”

Nghe thấy Trần Cảnh Diệu không có ý từ chối, An Đồng hai mắt sáng lên, "Việc này dễ giải quyết lắm." Sau đó cô quay sang Triệu Thiên Thành đang đứng một bên hỏi: "Triệu Thiên Thành, anh có thể đưa cho anh ấy tài khoản WeChat của tôi được không?"

Triệu Thiên Thành đột nhiên bị điểm danh, sửng sốt một chút, mới phản ứng lại: "À... được, được, không thành vấn đề."

Trần Cảnh Diệu cũng cảm thấy đây là ý kiến hay, liền gật đầu.

Triệu Thiên Thành ngày thường cùng An Đồng không có mấy quan hệ cá nhân, thời gian gặp mặt chỉ giới hạn ở tiệc tùng và bữa tối công việc.

Vì vậy kiến thức của hắn về An Đồng cũng tương tự như những nhân vật nổi tiếng khác ở Hoa Thành.

Anh biết cô có vẻ đẹp khó ai sánh được, cô luôn kiêu ngạo và bướng bỉnh, rằng cô được coi là mỹ nhân số một trong mắt tất cả đàn ông ở Hoa Thành, và cô đã theo đuổi một người không dành tình cảm cho cô trong suốt một thời gian rất dài.

Nhưng tối nay dù ít nói chuyện riêng với An Đồng, Triệu Thiên Thành phát hiện đại tiểu thư nhà họ An rất khác với lời đồn.

Ít nhất anh ta không thấy An Đồng có chỗ nào kiêu ngạo ngang ngược như vậy.

Bởi vì cô ấy chỉ vừa mới nói chuyện với họ, liệu đây có phải là thái độ mà một người độc đoán sẽ có không?

Rõ ràng là không.

Còn người đàn ông trong lời đồn là suốt ngày bị cô đeo bám vẫn phớt lờ cô, giờ phút này lại bị cô gạt sang một bên không để ý tới.

Sau khi Triệu Thiên Thành và những người khác đi vào, họ nhìn thấy An Đồng đang nói chuyện với Giang Đình Viễn, thậm chí còn nói chuyện với Tô Nghiên, nhưng cô ấy dường như coi Tần Dạ Hoài là không khí.

Và Tần Dạ Hoài cũng phát hiện ra điều này.

36.

Tần Dạ Hoài vốn là bị Giang Đình Viễn kéo vào hậu trường gặp An Đồng.

Hắn vốn tưởng rằng An Đồng sẽ chào hỏi hắn như trước đây, hỏi hắn vừa rồi có nhìn cô nghiêm túc không, và còn những câu hỏi trơ trẽn khác.

Tuy rằng Tần Dạ Hoài không hiểu tại sao An Đồng lại đột nhiên đồng ý chấm dứt hôn ước với mình, nhưng hắn không ngờ thái độ của An Đồng đối với mình sau vài ngày không gặp lại sẽ thay đổi 180 độ như thế này.

Triệu Thiên Thành quan sát chính xác, từ lúc Tần Dạ Hoài tiến vào hậu trường, cho đến bây giờ, An Đồng đều không có nói với hắn một lời, thậm chí cũng không có liếc hắn một cái.

Trước đây An Đồng luôn nỗ lực không mệt mỏi để tìm chuyện nói chuyện với hắn, bất kể thái độ của hắn như thế nào.



Chẳng lẽ An Đồng vẫn còn giận hắn vì lần gặp mặt trước đã khiến trái tim cô tổn thương quá sâu?

Tần Dạ Hoài suy nghĩ hồi lâu mới nhớ ra lần cuối cùng họ gặp nhau là cách đây mấy ngày.

Khi đó, để thoát khỏi sự vướng mắc của An Đồng, hắn nói rằng hắn đã có người trong lòng, người hắn thích chính là Tô Nghiên.

Chẳng lẽ An Đồng sau khi biết hắn thích Tô Nghiên liền từ bỏ hắn, sau đó chủ động hủy hôn?

Tần Dạ Hoài không thể không thừa nhận, vừa biết hôn ước của hắn cùng An Đồng bị hủy bỏ, hắn đã vô cùng vui mừng, cảm thấy cuối cùng mình cũng đã thoát khỏi cái đuôi khó chịu này.

Hắn cũng nghi ngờ liệu đây có phải là chiêu trò mới mà An Đồng dùng để thu hút sự chú ý hay không.

Nhưng rất nhanh, An Đồng đã cho hắn đáp án.

Cô không những không liên lạc với hắn ba ngày liên tiếp mà cô chẳng coi hắn là gì nữa cả, thậm chí bây giờ còn chủ động xin thông tin liên lạc của một người đàn ông khác trước mặt hắn.

Không biết vì sao, Tần Dạ Hoài trong lòng có chút bực bội, nhất là khi nhìn thấy An Đồng tán tỉnh người đàn ông này, hắn cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Làm sao người phụ nữ mấy ngày trước còn chạy theo anh như cái bóng, bây giờ lại quay sang tán tỉnh người đàn ông khác?!

Tần Dạ Hoài trong lòng dâng lên một ngọn lửa không rõ nguyên nhân, không hiểu những cảm xúc kỳ quái này từ đâu đến, giống như lãnh địa của hắn bị xâm phạm, cảm thấy vô cùng bất mãn.

Nhưng An Đồng chưa từng có trong kế hoạch cuộc đời hắn, làm sao lại có thể xâm phạm lãnh địa của hắn?

Tần Dạ Hoài có chút khó chịu, lồng ngực hơi căng thẳng, giống như nơi này không khí bí bách không lưu thông vậy.

Vì thế hắn vẻ mặt không tốt rời khỏi hậu trường, khi đi ngang qua An Đồng và Trần Cảnh Diệu, hắn không khỏi chế giễu An Đồng.

“An Đồng, tôi thực sự không ngờ cô lại là người phụ nữ lẳng lơ như vậy.”

An Đồng bị Tần Dạ Hoài nói bóng gió khó hiểu, vặn lại: "Tần Dạ Hoài, anh phát điên cái gì đấy? Tôi, một người phụ nữ, gặp gỡ một người đàn ông khác thì có vấn đề gì sao? Hay là vừa rồi tôi không để ý tới anh nên anh tức giận? anh đây là đang tìm kiếm cảm giác tồn tại à?

Tần Dạ Hoài xưa nay không phải là người giỏi ăn nói, cho nên sau khi nghe được lời của An Đồng, sắc mặt càng trở nên thối hoắc (Cá: thối hoắc này là Cá bịa hihi), lập tức bỏ đi.

Mà Tô Nghiên vội vàng chạy theo hắn: "Dạ Hoài, chờ em."

Nhìn thấy Tần Dạ Hoài vung vẩy tức giận với mình, An Đồng không khỏi mỉm cười đắc thắng