Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1251: Cố nhân



Oanh!

Chí Tôn uy áp mênh mông tràn ngập tứ phương, một vị Chí Tôn trung niên mắt ưng hắc y, chắn ở trước mặt ba nữ tử.

Khí tức trên người trung niên Chí Tôn mênh mông, nhãn quang lợi hại băng hàn, ánh mắt rơi vào trên người ba nữ tử, phảng phất như bị độc xà nhìn thẳng, sắc mặt ba nữ tử đều hơi có chút trắng bệch.

Ba nữ tử kia, có hai cái là trung niên phu nhân mặc cung trang, một cái dung nhan thanh lệ thoát tục, có một loại thùy mị thành thục, cái khác ung dung đẹp đẽ quý giá, dung nhan trong trẻo nhưng lạnh lùng, có một loại cảm giác xuất trần. Ở bên cạnh hai người bọn họ đứng một thiếu nữ người mặc váy đen, dáng người nóng nảy, giờ phút này sắc mặt ba người đều vô cùng khó coi.

Ở sau lưng trung niên Chí Tôn, Yêu khí bốc lên, mấy vị Yêu Hoàng cũng đều nhìn chằm chằm, nhất là bên trong có một thanh niên khuôn mặt xấu xí, nhìn thiếu nữ dáng người nóng nảy kia, ánh mắt không kiêng nể gì cả càn quét ở trên thân thể thướt tha của nàng, trong ánh mắt lộ ra thần sắc tham lam.

Xa xa Tiên quang bốc lên, trong đó nổi lơ lửng một nữ tử thần bí, bị sương mù tràn ngập, thấy không rõ khuôn mặt, mà từ trong Tiên quang bắn ra vô số bảo vật, đưa tới mọi người tranh đoạt.

Trong tay thiếu nữ kia có một cốt kính, thành hai màu Hắc Bạch, lưu động lấy hai đạo thần mang hoa mỹ, thoạt nhìn cực kỳ bất phàm, lập tức bị người theo dõi.

Các nàng là tu vi Hoàng giả, vậy mà nhận được bảo vật trong Tiên quang, tự nhiên đưa tới các cường giả Chí Tôn chú ý!

Vị trung niên Chí Tôn kia, chính là một tán tu Yêu Tôn cường đại của Nam Yêu Châu, lập tức liền ngăn cản ba người, yêu cầu cốt kính.

- Giao ra cốt kính trong tay ngươi, nếu không, chết!

Trung niên Chí Tôn thanh âm lạnh như băng ở trong hư không vang lên.

- Phụ tôn, ta muốn nữ nhân kia!

Thanh niên xấu xí bên cạnh trung niên Chí Tôn, nhếch miệng cười cười, chỉ vào người thiếu nữ kia nói, trong ánh mắt tràn đầy nóng bỏng.

- Tốt! Các ngươi lưu lại cốt kính, nữ nhân này cũng lưu lại, có thể lăn!

Trung niên Chí Tôn quét mắt liếc thiếu nữ khuôn mặt trắng bệch kia, thanh âm lạnh lùng nói.

Hai trung niên phu nhân, còn có trong ánh mắt thiếu nữ kia đều lộ ra vẻ phẫn nộ.

- Hổ Tôn tiền bối, cốt kính chúng ta có thể giao cho ngươi, nhưng kính xin thả ba người chúng ta ly khai!

Phu nhân ung dung đẹp đẽ quý giá lên tiếng nói, trong ánh mắt có một loại quyết tuyệt, nếu Hổ Tôn không đáp ứng, nàng liền dám hủy cốt kính, đồng quy vu tận.

Hổ Tôn là tán tu ở Nam Yêu Châu, nhưng tu vi tuyệt cường, từng đạt được truyền thừa của đại năng Cổ Yêu tộc, mặc dù không có gia nhập thế lực, nhưng không ai dám trêu chọc hắn.

Hơn nữa Hổ Tôn có tiếng xấu, làm không ít hoạt động sát nhân đoạt bảo, bị hắn nhìn chằm chằm vào, ba vị nữ tử này đều cảm giác được lo sợ.

- Các ngươi không có chỗ trống cùng ta cò kè mặc cả, ta lập lại lần nữa, giao ra cốt kính cùng nữ nhân này, nếu không chết!

Hổ Tôn trừng mắt, một cỗ khí tức hung hãn đập vào mặt, toàn thân yêu quang cuồn cuộn, hắn chỉ có một nhi tử, cực kỳ háo sắc, không biết khi dễ bao nhiêu nữ tử Yêu tộc, hôm nay đột nhiên chứng kiến thiếu nữ Nhân tộc, lập tức đã bị hắn theo dõi.

Ba nữ tử nhìn nhau, đều thấy được quyết tuyệt trong ánh mắt đối phương, hôm nay bị Hổ Tôn nhìn chằm chằm vào, dùng tu vi của ba người các nàng khẳng định không cách nào đào thoát, cùng lắm thì chết ở chỗ này mà thôi, cũng không thể để hai người này thực hiện được!

- Mị nhi, ngươi đi mau!

Phu nhân ung dung đẹp đẽ quý giá kia ôm qua cốt kính, pháp lực mãnh liệt, cốt kính lập tức phun ra một mảnh thần quang mênh mông, phu nhân đẩy thiếu nữ, sau đó cũng không quay đầu lại đánh về phía trung niên Chí Tôn.

- Giết!

Một phu nhân dung nhan trong trẻo nhưng lạnh lùng khác, cũng là trường kiếm trong tay vù vù, như thu thủy, kiếm khí bắn ra bốn phía, quét ngang về phía một đám Hoàng giả còn lại.

Hai người bọn họ phảng phất như tâm hữu linh tê, liều chết cũng phải vì thiếu nữ sáng tạo ra một con đường sống!

- Mẫu thân! Nam Cung tiền bối!

Bờ môi thiếu nữ sắp bị cắn nát, trong ánh mắt tràn đầy lo lắng cùng thần sắc tuyệt vọng, nước mắt từ trong khóe mắt tuôn ra, lập tức liền mơ hồ hai mắt.

Nàng hung hăng lau nước mắt, nhìn thoáng qua trung niên Chí Tôn cùng thanh niên xấu xí kia, phảng phất như muốn khắc sâu bọn chúng vào trong tủy, sau đó xoay người, quyết tuyệt ly khai.

Không thể chết được, nhất định không thể chết được! Không thể để cho mẫu thân cùng Nam Cung tiền bối cố gắng uổng phí!

Miễn là còn sống thì có hy vọng, miễn là còn sống là có thể báo thù!

Tốc độ của thiếu nữ rất nhanh, bay về phía Hỗn Độn Hải, sau lưng truyền đến thanh âm đại chiến ầm ầm!

- Muốn chết!

Hổ Tôn hét to, trong cốt kính truyền ra một loại chấn động để cho hắn sởn hết cả gai ốc, hắn không dám ngạnh kháng, thân hình lóe lên, chuyển dời, thần quang trong cốt kính phóng tới, hư không nổ thành một mảnh loạn lưu.

Tiên đạo phù văn tràn ngập, bảo quang óng ánh, uy lực của cốt kính càng cường, trong lòng Hổ Tôn tham lam chi ý lại càng mạnh!

- Lấy ra cho ta!

Hổ Tôn đánh về phía phu nhân một chưởng, Chí Tôn uy áp vô cùng khủng bố, mọi cử động có thiên địa chi uy, không gian chung quanh chấn động, tuy cốt kính trong tay phụ nhân vô cùng cường đại, nhưng thực lực bản thân nàng lại không tính toán quá mạnh mẽ, mặc dù có cốt kính ngăn cản, nhưng vẫn bị Hổ Tôn một chưởng kích thương, ho ra máu lui về phía sau.

Mà đổi thành bên khác, phu nhân tay cầm trường kiếm bị mấy Đại Yêu Hoàng vây công, cũng đau khổ chèo chống, chỉ có thanh niên xấu xí ánh mắt lóe lên, đuổi theo thiếu nữ!

Khi đám người Khương Tư Nam đi tới Hỗn Độn Hải, rơi vào trên tảng đá kỳ dị, liền thấy được một thiếu nữ dung nhan tuyệt lệ chạy về phía mình, mà phía sau có một thanh niên xấu xí đuổi theo không phthaóng!

Toàn thân Khương Tư Nam chấn động, trong ánh mắt lập tức lộ ra kinh hỉ.

- Võ Mị Nhi?

Khương Tư Nam hô một tiếng, thiếu nữ phía trước kia cũng thân hình chấn động, đột nhiên ngẩng đầu lên, thấy được Khương Tư Nam trước mắt, trong ánh mắt sợ hãi lẫn vui mừng lóe lên rồi biến mất, sau đó trở nên vô cùng lo lắng.

- Khương Tư Nam, đi mau!

Khương Tư Nam căn bản không có nghĩ đến, vậy mà lúc này gặp được Võ Mị Nhi, cố nhân ở trong Chân Cương giới, chỉ là hắn còn chưa kịp hỏi Võ Mị Nhi vì sao ở đây, liền thấy được thanh niên khuôn mặt xấu xí, thần sắc dữ tợn đuổi giết đến.

Đồng thời, Khương Tư Nam cũng nhìn thấy đằng sau, Võ Chiếu cùng Nam Cung Cầm trọng thương ho ra máu.

Nguyên lai phu nhân ung dung đẹp đẽ quý giá, là U Minh Cung cung chủ Võ Chiếu, mà một phu nhân khác là Đại La Thiên Tông Thái Thượng trưởng lão Nam Cung Cầm, hơn nữa giống như cùng sư tôn của mình còn có chút quan hệ nói không rõ.

Ánh mắt của Khương Tư Nam lập tức lạnh xuống.

- Tiểu tử nơi nào đến, cũng dám quản sự tình của bổn thiếu gia, thực là muốn chết!

Thanh niên khuôn mặt xấu xí kia cũng là chú ý tới Khương Tư Nam, trong ánh mắt lộ ra một tia tàn nhẫn, một trảo vung về phía Khương Tư Nam.

Khương Tư Nam tức giận ở trong nháy mắt đạt đến cực hạn, nếu hắn đến muộn một hồi, chỉ sợ Võ Chiếu, Nam Cung Cầm cùng Võ Mị Nhi liền toàn bộ đều phải chết ở chỗ này.

Dù sao bị một cường giả Yêu Tôn nhìn chằm chằm vào, dùng tu vi của các nàng căn bản không có biện pháp chạy ra tìm đường sống.