Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1301: Luyện hóa kiếm hoàn



Bọn họ thông qua những khảo hạch trạm gác kiếm đạo cũng nhận được rất nhiều bảo vật, nhưng tất cả mọi người đều không để ý đến những bảo vật này, thứ bọn họ chú ý nhất vẫn là truyền thừa cuối cùng của Thiên Kiếm Tiên Sơn.

Tất cả mọi người đều biết, Thiên Kiếm Tiên Sơn là vùng đất truyền thừa do đại năng cường giả Tiên giới lưu lại, chỉ cần đạt được truyền thừa cuối cùng, đến lúc đó chẳng những có thể nắm giữ thiên hạ, thậm chí sau khi phi thăng Tiên giới, cũng có thể đi được rất xa.

- Vương Vũ Thần, tốc độ của ngươi quá chậm, tên biến thái Quân Lâm kia đã vượt qua ngươi! Nếu ngươi không cố gắng, truyền thừa sẽ là của người khác!

Ở cửa thứ bảy quan, con mèo lục lạc nằm trong lòng Vương Vũ Thần lười biếng nói.

Cửa ải này chính là Vạn Kiếm Quy Tông tiên trận, có khoảng hơn vạn đạo kiếm trận kinh khủng đan xen vào nhau, chỉ có đột phá những kiếm trận này mới có thể tiến nhập đến cánh cửa thứ tám.

Nhưng Vương Vũ Thần vốn có thể gọn gàng phá vỡ những kiếm trận này, lại có vẻ có chút chủ quan khinh địch, vì vậy con mèo lục lạc mới không nhịn được nhắc nhở.

- Cho dù truyền thừa thuộc về Quân Lâm thì thế nào? Ngươi cũng không phải không biết, ta tu luyện Nhân Quả Thiên Kinh, lĩnh ngộ Nhân Quả chi đạo, làm sao có thể đủ phân tâm đi tu luyện kiếm đạo hoàn chỉnh? Đến lúc đó lão tổ tông Tiên giới biết, sợ rằng sẽ lột da ta!

Trên khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ của Vương Vũ Thần lộ ra vẻ tươi cười nói.

- Ngươi không biết xấu hổ còn nói như vậy? Biết mình tu luyện Nhân Quả chi đạo, vì sao ngươi lại phân tâm đi lĩnh ngộ Vận Mệnh kiếm ý hư vô mờ mịt gì đó? Đây căn bản không phải thứ hiện tại ngươi có thể chạm đến, nhưng nếu ngươi lĩnh ngộ được Vận Mệnh kiếm ý cũng nói rõ ngươi thật sự có duyên với truyền thừa của nơi này! Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, truyền thừa ở đây vô cùng cường đại!

Chiếc lục lạc trên cổ con mèo theo cử động quay đầu của nó, phát ra thanh âm thanh thúy, nó có chút tức giận nói.

- Ta tới Thiên Kiếm Tiên Sơn, chỉ vì tìm Tư Nam đại ca! Xem có thể giúp hắn hay không, ngươi cũng không phải không biết tình cảnh bây giờ của hắn, hiện tại hắn là cái đích cho mọi người chỉ trích, ta cũng không ngờ đánh bậy đánh bạ lại tu thành Vận Mệnh kiếm ý.

Vương Vũ Thần cười khổ nói.

Con mèo lục lạc cũng hừ một tiếng nói:

- Vốn ngươi chuẩn bị đột phá Chí Tôn, nhưng ngươi hay lắm, phân tâm đi lĩnh ngộ cái kiếm đạo vứt đi này, lần này thì xong rồi, không biết lúc nào ngươi mới có thể đột phá! Nhưng ngươi nói cũng đúng, tên tiểu tử Khương Tư Nam kia thật không để cho người ta bớt lo, đến chỗ nào cũng gây họa!

Vương Vũ Thần cười nói:

- Cho nên, truyền thừa kiếm đạo này ta càng không thể nhận, nếu không còn không biết sẽ lây dính bao nhiêu nhân quả!

- Hắc hắc...

Vừa lúc đó, trong hư không bỗng nhiên vang lên một thanh âm hài hước:

- Lây dính nhân quả? Ngươi cho rằng truyền thừa này ngươi muốn cự tuyệt là có thể cự tuyệt sao? Vốn bổn tọa còn chưa có ý định giao cho ngươi, nhưng ngươi không cần, vậy thì ta càng phải giao cho ngươi, tiểu tử, tới đây cho ta!

- Người nào?

Ánh mắt Vương Vũ Thần biến đổi, nhìn sâu trong hư không, trong con mắt bắn ra một đạo thần mang bảy màu.

- Không hay rồi! Vương Vũ Thần, xem ra ở Thiên Kiếm Tiên Sơn còn có phân thần của lão quái vật lưu lại, lần này chúng ta xong đời rồi!

Con mèo hú lên quái dị, hai móng vuốt to lớn vội vàng che cặp mắt của mình, trực tiếp nằm gục trong ngực Vương Vũ Thần.

- A? Không ngờ thế giới này vẫn có tên oắt con nhà ngươi!

Thân ảnh Chủ nhân Thiên Kiếm xuất hiện trước mặt Vương Vũ Thần, ánh mắt rơi vào trên người con mèo, lộ ra vẻ tò mò.

- Tiền bối...

Vương Vũ Thần vừa định nói điều gì, nhưng Chủ nhân Thiên Kiếm căn bản không cho hắn cơ hội, trực tiếp phất tay áo, cuốn lấy hắn biến mất trong cánh cửa thứ bảy.

...

Dưới trời sao, Khương Tư Nam đã ngồi xếp bằng chín ngày chín đêm.

Kiếm ý vô cùng cuồng bạo chung quanh người hắn, trải qua chín ngày, toàn bộ đã bị thu liễm vào trong cơ thể, hiện giờ thoạt nhìn Khương Tư Nam giống như một người bình thường, không có chỗ nào kỳ dị.

Cặp mắt của hắn bỗng nhiên mở ra.

Vù vù!

Hai đạo thần quang chói mắt bắn về phương xa, đôi tròng mắt của hắn một đen một trắng, thoạt nhìn hết sức kỳ dị, phảng phất như ẩn chứa ảo diệu vô tận, trực tiếp xuyên thủng hai ngôi sao phía xa, làm cho hư không cũng bắt đầu khẽ run rẩy.

- Hô...

Khương Tư Nam nhẹ thở ra một hơi, từ trong tinh không đứng lên.

- Món nợ này đúng là khó trả!

Trên mặt Khương Tư Nam lộ ra nụ cười đau khổ, nhưng trong ánh mắt có một loại phong mang vô địch.

Sau khi luyện hóa được Âm Dương Kiếm hoàn, hắn mới biết được Chủ nhân Thiên Kiếm rốt cuộc cho hắn một phần cơ duyên lớn đến thế nào.

Chính xác mà nói, Âm Dương Kiếm hoàn chính là tiên đạo chí bảo, có chút giống binh khí, lại có chút tương tự Nguyên Thần …, kiếm tu thuần túy cô đọng kiếm tâm, cuối cùng tinh khí thần hợp nhất, Nguyên Thần sẽ biến thành thứ tương tự kiếm hoàn.

Kiếm hoàn có thể trưởng thành, có thể hóa thành sát phạt chí bảo, hơn nữa phòng ngự cực mạnh, chém Nguyên Thần, diệu dụng vô cùng, chính là căn bản của Kiếm tu.

Mặc dù Khương Tư Nam không phải là Kiếm tu, nhưng sau khi luyện hóa được Âm Dương Kiếm hoàn, tương đương với có vật căn bản của Kiếm tu, lợi dụng Âm Dương Kiếm hoàn bộc phát ra lực lượng, không kém gì Kiếm tu thuần túy.

Khương Tư Nam lấy được Âm Dương kiếm hoàn, cho dù ỏ trong Kiếm tông cũng là vô thượng chí bảo, đã dung hợp với bản thân Thủ Hộ kiếm ý của hắn, khi nào muốn sử dụng, bất cứ lúc nào cũng có thể huyễn hóa ra Thái Sơ Tiên kiếm tới giết kẻ địch.

Kiếm quang phân hoá, kiếm quang thành sợi, giết người trong vô hình, quả nhiên là vô cùng lợi hại!

Có Âm Dương Kiếm hoàn, chiến lực của Khương Tư Nam tăng cường ít nhất gấp đôi.

Hơn nữa, trong Âm Dương Kiếm hoàn tích chứa một luồng âm dương khí Tiên Thiên, trực tiếp giúp Khương Tư Nam đột phá bình cảnh Hoàng Giả cảnh, đạt được nửa bước đến Chí Tôn chi cảnh.

Chỉ cần rời khỏi Thiên Kiếm Tiên Sơn, sau khi vượt qua tai kiếp Chí Tôn, là hắn có thể trở thành Chí Tôn chân chính!

Khương Tư Nam nghĩ tới đám cường giả Chí Tôn bên ngoài Thiên Kiếm Tiên Sơn, trong ánh mắt lộ ra một tia lãnh mang, đến lúc đó hắn nhất định sẽ cho bọn họ một ngạc nhiên rất lớn.

Âm!

Khương Tư Nam bước ra một bước, tinh không trước mặt giống như tấm gương tan vỡ, chung quanh tràn đầy khí lưu hỗn độn vô tận, còn phía dưới Thiên Kiếm Tiên Sơn cao vút nhập vào trong hỗn độn.

Khương Tư Nam trực tiếp rơi xuống bình đài trên đỉnh núi Thiên Kiếm Tiên Sơn.

Lúc này hắn thoạt nhìn cực kỳ bình thường, ngay cả Thiên Kiếm Tâm trên đỉnh đầu cũng biến mất, đã hoàn toàn dung hợp thành một thể với hắn, trở thành lĩnh ngộ kiếm đạo của bản thân Khương Tư Nam.

Sở học của Khương Tư Nam có phần phức tạp, nhưng con đường hắn đi chính là một con đường tự nhiên, dung hội tinh tủy bách gia, tạo thành con đường của mình.

Hiện giờ bất luận là kiếm đạo hay là lôi đình chi đạo, tất cả đều sáp nhập vào bên trong thân thể của hắn.

Hồng Mông Tạo Hóa Kinh là căn bản của hắn, hiện giờ hắn đã tu luyện Âm Dương ngũ hành đến cảnh giới viên mãn, Chân Linh biến cũng viên mãn, kế tiếp chính là biến thứ ba, Thiên kiếp biến!

Đợi sau khi đột phá đến Thiên kiếp biến, vượt qua thiên kiếp Chí Tôn cướp, hắn chính là một vị Chí Tôn tuyệt thế.