Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1471: Tuyệt thế Thần Vương



Một người trong đó thân mặc khô lâu bào màu đen, đầu đội vương miện cũng màu đen, hình tượng nhìn qua giống như là Diêm Ma thiên tử, khắp người tán phát quỷ khí sâm hàn, phảng phất là Quỷ Vương giá lâm từ trong Địa Ngục, chung quanh là âm ma gào thét vô cùng vô tận.

Người còn lại thân mặc ngũ long đạo bào, dáng người hùng vĩ, diện mạo hiên ngang, chẳng qua khí tức hơi có phần ứ động, xem ra mới vừa đột phá Tiên Vương cảnh chưa lâu.

Thật ra sau khi Yến Thanh Tiêu cảm nhận được áp lực từ Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng, hắn lập tức quyết đoán giao kiện chí bảo kia cho Từ chân quân, trợ giúp Từ chân quân tấn tốc đột phá đến Tiên Vương cảnh trong thời gian ngắn.

Hiện nay, hai đại tiên vương vây quanh, trong khi Cổ Đạo Nhất chẳng qua chỉ là bán bộ Tiên Vương, làm sao có thể ngăn cản?

- Cổ trưởng lão, mục tiêu chuyến này của chúng ta chỉ là tên Giang Nam kia, chỉ cần ngươi giao hắn cho chúng ta? Chúng ta liền rời đi ngay, được không?

Từ chân quân khẽ cười nói.

Trong lòng Khương Tư Nam lộp bộp một tiếng, quả nhiên là vì Tổ Long bảo thuật trên người mình mà đến.

Hắn vốn tưởng rằng mình gia nhập Thần Tiên học viện rồi, thì dù có người ngấp nghé Tổ Long bảo thuật, hẳn cũng sẽ không dám khinh cử vọng động mới đúng, nhưng hắn vẫn đoán thấp dụ hoặc của Tổ Long bảo thuật đối với người khác, không ngờ ngay cả cường giả Tiên Vương đều xuất động.

Cổ Đạo Nhất nhàn nhạt nói:

- Không cần xuất ngôn dò xét đâu! Ta không tin các ngươi không biết hậu quả khi đắc tội với Thần Tiên học viện, nếu các ngươi chủ động rời đi, chỉ sợ từ đây Đại Hàn Tiên quốc và Ngũ Long giáo sẽ bị xóa tên khỏi Tiên giới! Các ngươi hẳn muốn mưu đồ tru sát luôn cả ta, nếu đã thế, vậy cứ động thủ đi!

Thần tình Cổ Đạo Nhất rất bình tĩnh, bình tĩnh đến độ không để ý thứ gì, không khỏi khiến cho Đại Hàn quốc chủ và Từ chân quân có phần chần chừ kinh nghi bất định.

- Cổ Đạo Nhất, ngươi đừng có cố lộng huyền hư, ta đã tìm hiểu rõ ràng, ngươi chọn đi con đường Thần Đạo, bị khốn tại bán bộ Thần vương cảnh đã mấy ngàn năm! Nếu ngươi thức thời, có lẽ ta còn có thể thả chân linh ngươi đi đầu thai, nếu không ta chỉ có thể khiến ngươi hồn phi phách tán, vĩnh thế không được siêu sinh!

Đại Hàn quốc chủ cười lạnh một tiếng, trong mắt chớp qua vẻ âm hàn và tàn nhẫn.

- Đúng là dong dài! Nếu các ngươi còn chưa động thủ, vậy ta liền không khách khí!

Cổ Đạo Nhất đột nhiên khẽ nhíu mày, lành lạnh nói.

Oanh!

Cổ Đạo Nhất phách ra một chưởng.

Một chưởng này phách ra, kim quang hạo hãn không gì sánh nổi, thần quang tung hoành ba vạn trượng, nháy mắt đã bành trướng trong hư không loạn lưu, hơn nữa còn áp súc vụ khí hỗn độn chung quanh, hóa thành chưởng ấn cự đại màu ám kim, ầm ầm đè xuống.

Lúc đầu trong mắt Đại Hàn quốc chủ và Từ chân quân còn lộ ra vẻ không đáng, nhưng chỉ một khắc sau, thần sắc cả hai lập tức đại biến.

Bọn họ cảm giác được, một chưởng này phảng phất cất chứa vĩ lực của một đại thế giới, hơn nữa ngưng tụ pháp tắc chí cường, linh tính đủ mười, hoàn toàn khóa cứng hai người, khiến bọn họ căn bản không có chút dư địa để né tránh nào.

- Ý thức Thiên Tâm! Đây là ý thức Thiên Tâm! Ngươi cánh nhiên đã đột phá đến Thần Vương cảnh? Điều này... Điều này sao có thể?

Thanh âm Đại Hàn quốc chủ đột ngột trở nên bén nhọn lạ thường, trong mắt đầy vẻ khó mà tin tưởng.

Không phải nói con đường Thần Đạo đã đứt rồi ư? Sao ngươi còn có thể đột phá? Sao ngươi có thể đột phá đến cảnh giới Thần Vương?

Lúc này Từ chân quân như bị dọa ngu.

Song không ai trả lời bọn họ, một chưởng hạo hãn kia đã cuồng bạo trút xuống.

Ngăn trở cho ta!

Đại Hàn quốc chủ bạo rống một tiếng, hơi cắn răng, nháy mắt quanh thân hiện ra ba mươi sáu tôn Diêm La thiên tử thân cao vạn trượng, tán phát quỷ khí sâm hàn, nháy mắt liền chắn trước mặt một chưởng kia.

Còn Đại Hàn quốc chủ và Từ chân quân thì đều như phát điên, cực tốc chạy tới nơi xa.

Bọn họ biết, thời khắc Cổ Đạo Nhất hiển lộ ra tu vi chân thực,

Bọn họ đã thua triệt để.

Con đường Thần Đạo tuy đã đứt, nhưng không thể phủ nhận sự cường đại của Thần Đạo, cường giả Thần Đạo được xưng là tồn tại vô địch đồng giai, một tôn tuyệt thế Thần Vương tuyệt đối có thể quét ngang một đám cường giả Tiên Vương.

Bọn họ tuy có hai người, nhưng vẫn không đủ tự tin có thể ngăn trở được Cổ Đạo Nhất.

Ầm ầm!

Chưởng ấn vàng rực cự đại ngang trời mà đến, phù văn kim quang vô cùng tận trút xuống như mưa, ba mươi sáu tôn Diêm Ma thiên tử kia tuy nhìn có vẻ rất cường đại, nhưng dưới cơn mưa phù văn kim quang, nháy mắt liền tiêu tan.

- Nếu đã tới, vậy thì lưu lại cho ta!

Thần tình Cổ Đạo Nhất vô cùng bình tĩnh, lúc này trong người lại tán phát ra một cỗ khí tức chí cường quét ngang chín tầng trời, hư không loạn lưu phương viên vạn dặm chung quanh như chợt đông kết lại.

- Cổ trưởng lão cánh nhiên là một tôn tuyệt thế Thần Vương?! Điều này... Điều này đúng là quá không thể tưởng tượng?

Ngụy Giang Sơn kinh thán một tiếng, trong mắt lộ ra vẻ vừa mừng vừa sợ.

Vốn cho là sa vào tuyệt cảnh, nhưng quay đầu lại là liễu ám hoa minh.

Chỉ có thần sắc Khương Tư Nam là vẫn rất bình tĩnh, ngay từ đầu hắn đã hiểu rõ chuyện này, nếu Cổ Đạo Nhất đã dám dẫn hai người bọn họ ra, vậy chứng tỏ Cổ Đạo Nhất có nắm bắt đủ sức đối phó hai người kia.

- Đây là tuyệt thế Thần Vương ư? Thần Vương vừa giận, hai đại cường giả Tiên Vương lập tức điên cuồng tháo chạy, rồi có một ngày, ta cũng sẽ đạt tới cảnh giới như thế!

Nắm tay Khương Tư Nam bất giác siết chặt lại.

Hắn tùy ý quay sang nhìn Hàn U Lệ một cái, lúc này Hàn U Lệ quả thực đã bị dọa ngu, sắc mặt trắng bệch, khắp người đầm đìa mồ hôi.

- Cổ Đạo Nhất, ngươi đừng có hiếp người quá đáng?

Đại Hàn quốc chủ cuồng hống một tiếng, trong tay lập tức xuất hiện một chuôi lưỡi hái màu đen, tán phát ra tử khí vô cùng cường đại, đột nhiên phách hướng Cổ Đạo Nhất ở đằng sau.

- Cánh nhiên là cực phẩm tiên thiên linh bảo của Diêm Ma thiên tử, lưỡi hái tử thần? Chẳng qua dù có lưỡi hái tử thần, hôm nay ngươi vẫn phải chết!

Cổ Đạo Nhất thần sắc đạm mạc, hắn không tế ra bất kỳ bảo vật nào, chỉ là trên nắm tay phảng phất được phủ bởi một tầng vân sóng thần bí, khí huyết trong người xung thiên mà lên, một loại lực lượng khiến thiên địa đều chấn rung được bạo phát ra.

Một kích toàn lực!

Ầm ầm!

Một quyền này oanh lên trên lưỡi hái tử thần, lực lượng cuồng bạo cuốn thốc mười vạn dặm chung quanh, nhượng toàn bộ hư không loạn lưu đều trở nên càng thêm hỗn loạn.

Trong khi đó lưỡi hái tử thần lại phát ra một tiếng rền vang, trực tiếp bị quyền của Cổ Đạo Nhất đánh bay, máu tươi đầm đìa trên cánh tay Đại Hàn quốc chủ, sắc mặt cũng càng thêm trắng bệch.

- Một kích toàn lực, lấy lực chứng đạo! Ngươi là... Ngươi là người tộc kia?!

Thần sắc Đại Hàn quốc chủ hiện đầy vẻ sợ hãi, còn sợ hãi hơn cả khi tận mắt chứng kiến tu vi Thần Vương cảnh của Cổ Đạo Nhất.

Lúc này nội tâm Khương Tư Nam chợt động, hắn cảm thấy khí tức tán phát ra từ trong người Cổ Đạo Nhất mang đến cho hắn cảm giác cực kỳ quen thuộc.

Loại cảm giác này phảng phất đến từ sâu trong huyết mạch, giống như cảm giác mà Khoa Phụ Trọng Mưu mang đến cho hắn, song lại có chút bất đồng.