Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1500: Giết chóc vô tận



- Két két, cầm tích phân của ngươi ra cho lão tử!

Vừa lúc đó, vẫn có người phát hiện ra Khương Tư Nam, ba tráng hán vóc người khôi ngô, cơ thịt lực lưỡng, tay cầm đại khảm đao to bản, mặt cười gằn bổ nhào về phía Khương Tư Nam...

Ở trong mắt bọn họ, Khương Tư Nam vẻ mặt thanh tú, vóc người nhìn có vẻ đơn bạc, hơn nữa khí tức cũng rất bình thường, vừa nhìn là biết quả hồng mềm.

Ba đạo đao mang lộng lẫy chém xuống đỉnh đầu Khương Tư Nam.

- Tìm chết!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh lẽo, cả người không tránh không né, trực tiếp đánh tới ba người kia, toàn thân lộng lẫy kim quang, trên quyền mang có thiểm điện vàng rực tràn ngập ra.

Khương Tư Nam đột nhiên bạo phát khí tức khủng bố, giống như Hồng Hoang mãnh thú, trong khi ba tráng hán kia chẳng qua chỉ là Đại La Kim Tiên sơ kỳ, nháy mắt liền sợ đến hồn vía lên mây.

Răng rắc!

Nhưng không đợi bọn họ kịp xin tha, một quyền của Khương Tư Nam đã oanh lên ba thanh tiên khí cường đại kia, lập tức khiến ba thanh khảm đao vỡ thành vụn phấn, thế đi không giảm nện lên trên thân ba người bọn họ.

Oanh!

Ba tráng hán kia muốn giết Khương Tư Nam, Khương Tư Nam tự nhiên cũng sẽ không khách khí, nháy mắt đầu lâu bọn họ đã nổ bung trong thiểm điện vàng rực, ba khối bài tích phân tới tay, lập tức số tích phân trên tấm bài của Khương Tư Nam đã nâng lên bốn điểm.

Về phần đám Đại La Kim Tiên vốn cho rằng Khương Tư Nam là quả hồng mềm, muốn bổ nhào tới đánh giết, giờ này ánh mắt ai nấy đều thoáng run lên, đứa kia nào phải quả hồng mềm, mà là Mãnh Hổ cự thú đang lim dim mắt mới đúng.

Thừa lúc bọn họ còn đang sững sờ, Khương Tư Nam liền nhanh chóng đào ly khỏi chiến trường, tiến vào trong phiến sơn mạch thương mang kia.

Ầm ầm!

Thiên địa thương mang, nơi xa thần quang lộng lẫy mà hạo hãn, vô số thiên tài cường giả đang đại chiến kịch liệt, dư uy truyền khắp tứ phương, chẳng qua trừ một ít kẻ tương đối điên cuồng ra, đại bộ phận người có lý trí đều tuyển chọn tạm thời rời xa.

Rốt cuộc lần thử luyện này kéo phải một tháng, cường giả chân chính đều sẽ chọn cách tích súc lực lượng.

Khương Tư Nam càng lúc càng cảm giác phiến thiên địa này không tầm thường, pháp tắc đạo ý khiến hắn cảm thấy khá là xa lạ, hơn nữa ẩn ẩn có một loại khí tức tà ác và âm hàn tán phát ra.

- Tiểu thế giới nay rốt cục được tìm đến từ đâu? Vì sao cứ có cảm giác không ăn nhập gì với chín tầng trời của Tiên giới nhỉ?

Khương Tư Nam càng phi hành về phía trước, càng cảm giác được phiến thế giới này không tầm thường.

- Sát!

Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm trong tay Lôi Hồng chém xuống, giống như một đạo thiên hà đỏ rực cự đại, quang mang ánh sấn ra nét mặt tàn nhẫn của hắn, cùng với cả thần sức kinh khủng của mấy tên Đại La Kim Tiên trước mắt.

Ầm ầm!

Lôi quang đỏ rực lấp lánh, nháy mắt mấy tên cường giả Đại La Kim Tiên đã hóa thành một mảnh huyết vụ.

Một trăm tám hai!

Điểm tích phân trên khối bài của Lôi Hồng đã lên tới 182, cũng đồng nghĩa với, trong thời gian cực ngắn đã có hơn một trăm người chết ở trong tay Lôi Hồng.

Lôi Hồng dùng dư quang liếc về hướng Khương Tư Nam chạy trốn, lạnh giọng nói:

- Giết hắn!

Vừa nãy hắn cũng chú ý tới, Khương Tư Nam chỉ bằng một quyền đã oanh giết ba tên cường giả đồng giai, lập tức nảy sinh chú ý với Khương Tư Nam, nháy mắt mấy tên đệ tử Thần Tiêu Cung sau người hắn liền nhào lên.

Trong khi đó Lôi Hồng thì xách lấy Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, nhào tới nơi đám người tập trung dày đặc nhất.

Đối với người khác tới nói, đây là Luyện Ngục, đây là nơi khiến người ta kinh khủng hoảng loạn nhất, thậm chí rất nhiều người đã bắt đầu hối hận vì sao lại tham gia lần tỷ võ chiêu thân này.

Nhưng đối với Lôi Hồng mà nói, nơi này là một mảnh thiên đường giết chóc, tay nhấc Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, chiến lực hắn thậm chí đã siêu quá bán bộ Tiên Vương bình thường, thế nên chỉ nháy mắt đại bộ phận Đại La Kim Tiên đã bị một kiếm của hắn chém giết.

Hai mười tám... Hai trăm năm hai... Ba trăm lẻ một...

Chữ số trên khối bài tích phân của Lôi Hồng nhanh chóng nhảy động,

Quang mang giết chóc trong mắt hắn càng thêm phần lộng lẫy.

Nhưng mà, mọi người đều không chú ý thấy một điều, những cường giả bị giết kia, toàn bộ huyết dịch và nguyên thần đều lặng không tiếng động tan biến trong phiến thế giới này.

Đuổi giết Khương Tư Nam là ba tên đệ tử Đại La Kim Tiên viên mãn.

Ba người này đều thân mặc chiến giáp đỏ rực, ánh mắt lẫm liệt, khí tức trên thân vô cùng cường đại, cấp tốc đuổi giết về phía Khương Tư Nam.

Bọn họ phảng phất như vệ sĩ trung nhất thành, nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh của Lôi Hồng.

Mặc dù bọn họ cho rằng Khương Tư Nam chẳng qua chỉ là một cường giả Đại La Kim Tiên sơ kỳ, căn bản không cần ba người bọn họ phải đồng thời ra tay, nhưng bọn họ vẫn đồng thời đuổi giết về phía Khương Tư Nam.

- Hả?

Khương Tư Nam đã đi tới trong mảnh sơn mạch thương mang kia, bốn phía toàn là đỉnh núi hiểm trở nhọn hoắt như kiếm cắm thẳng trời mây, thậm chí hắn còn cảm giác được một ít khí tức vô cùng cường đại trong các đỉnh núi.

Vừa lúc đó, hắn cũng phát hiện ba tên đệ tử Thần Tiêu Cung đang đuổi theo sau lưng.

- Người Thần Tiêu Cung ư? Ta không đi tìm các ngươi, các ngươi lại chủ động tìm ta? Nếu đã thế, vậy ta trước thu hồi chút lợi tức cái đã!

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, trong mắt chớp qua một tia phong mang.

Oanh!

Thân hình Khương Tư Nam hơi gập, bay thẳng giết tới ba tên đệ tử Thần Tiêu Cung kia.

- Tìm chết!

Ba tên đệ tử Thần Tiêu Cung đều hừ lạnh một tiếng, một tên trong đó trực tiếp oanh ra một quyền oanh, lôi quang hừng hực ngang trời mà đến, như một con lôi long khổng lồ nhắm thẳng tới Khương Tư Nam.

- Thần thông Lôi Đế Tiên Kinh ư?

Thần sắc Khương Tư Nam khẽ chấn, cũng vung ra một quyền đón đánh.

Tổng cương Lôi Đế Tiên Kinh toàn là một ít lý giải đối với lôi đạo áo nghĩa, nhưng hạ bộ Lôi Đế Tiên Kinh lại toàn là một ít thần thông hoặc cấm thuật cường đại.

Tuy hiện nay Thần Tiêu Cung đã mất đi tổng cương Lôi Đế Tiên Kinh, nhưng vẫn còn hạ bộ Lôi Đế Tiên Kinh, chứa thần thông lôi đạo có lực công kích bá đạo, đủ để phát huy ra lực lượng khiến người sợ hãi.

Ầm ầm!

Khương Tư Nam oanh ra một quyền, kim quang lộng lẫy lóa mắt, tuy nhìn có vẻ hết sức bình thường, nhưng lại có một loại quyền thế kỳ dị như bao quát hết thiên địa Bát Hoang trong đó.

Răng rắc!

Lôi long đỏ rực nháy mắt liền nổ tung, quyền của Khương Tư Nam trường khu trực nhập (đâm thẳng chính diện), quang mang chiếu rọi mười phương, tán phát ra một loại lực lượng hạo hãn khiến người kinh khủng.

- Không hay!

Thần sắc hai tên đệ tử Thần Tiêu Cung còn lại đều đại biến, rút ra hai thanh tiên kiếm cường đại, chém thẳng về phía Khương Tư Nam.

Oanh!

Quyền quang hạo hãn lóa mắt, nháy mắt liền chấn nát nắm tay tên đệ tử Thần Tiêu Cung kia, vừa lúc đó hai tên đệ tử Thần Tiêu Cung còn lại cũng giết tới, nhưng Khương Tư Nam lại không thèm quay đầu lấy một lần.

Một mảnh Hồng Mông thế giới hạo hãn tràn ngập ra, vụ khí Hỗn Độn tràn khắp, pháp tắc chi lực cường đại tứ ngược mà đi, hai tên đệ tử Thần Tiêu Cung lập tức bị định lại trong hư không.

- Đây... Đây là thế giới gì?!

Một tên đệ tử Thần Tiêu Cung trong đó phảng phất như bị hù ngu, trong mắt đầy vẻ khó mà tin tưởng.

Phanh!

Nhưng Khương Tư Nam căn bản không trả lời hắn, quyền mang vàng rực hừng hực bao phủ mà đến, hắn trực tiếp hóa thành một mảnh phấn vụn, sau đó cả hai tên đệ tử Thần Tiêu Cung cũng bị đè ép thành một mảnh huyết vụ.

Ông!

Thần hồn Khương Tư Nam khẽ động, đang muốn bắt về nguyên thần của ba tên đệ tử Thần Tiêu Cung này, muốn từ trong nguyên thần ba người bọn họ tìm tòi tin tức liên quan đến Lôi Đế Tiên Kinh.

Nhưng mà, nguyên thần ba tên đệ tử Thần Tiêu Cung kia không ngờ lại tan biến giữa thiên địa một cách vô cùng quỷ dị.

- Cái gì?!

Tròng mắt Khương Tư Nam đột nhiên giật nhẹ.&