- Tốt! Ta thần phục ngươi, cuộc đời này vĩnh viễn không phản bội!
Nói xong, Kim Phong trực tiếp phát Thiên Đạo thệ ngôn, hơn nữa đem một tia Nguyên Thần của mình giao cho Khương Tư Nam, từ nay về sau sinh tử đều do Khương Tư Nam khống chế.
Không thể không nói, Kim Phong là một người cực kỳ thông minh, khi hắn chứng kiến Kim Cương đã lấy được Chí Tôn truyền thừa, cũng thần phục Khương Tư Nam, hắn suy đoán trên người Khương Tư Nam nhất định có đồ vật có thể hấp dẫn đến Kim Cương, hơn nữa thứ này trân quý đến thậm chí vượt qua Chí Tôn truyền thừa.
Hơn nữa, Kim Phong là một người cực kỳ giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện, khi hắn chứng kiến Kim Cương cung kính với Khương Tư Nam, đó là một loại cung kính phát ra từ nội tâm, cái này càng để cho nội tâm Kim Phong run rẩy.
Kim Cương là ai? Hoàng Kim tộc trẻ tuổi đệ nhất thiên tài, hết sức cuồng ngạo, không có để bất luận kẻ nào vào mắt, nhưng mà giờ phút này lại thần phục Khương Tư Nam, cái này để cho trong nội tâm Kim Phong càng hiếu kỳ.
- Ngươi rất thông minh, ta tin tưởng ngươi sẽ không thất vọng!
Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, bất kể như thế nào Kim Phong này với hắn mà nói coi như có chút trợ giúp, bởi vậy Khương Tư Nam mới không có trực tiếp khống chế hắn, mà để cho hắn cam tâm tình nguyện thần phục.
- Vậy các ngươi thì sao? Là lựa chọn chết sao?
Thanh âm của Khương Tư Nam như lôi âm cuồn cuộn, lập tức để cho Kỷ Vân Thâm cùng La Minh sắc mặt trắng bệch, nhưng mà hai người cắn chặt răng, không có nói cái gì.
Bọn hắn biết rõ mình có khả năng không phải đối thủ của Vương Thiên Cảnh đỉnh phong, nhưng mà hai người bọn họ đều đánh bạc, đánh bạc Khương Tư Nam không dám để cho Kim Cương động thủ.
Nơi này là Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa, cấm động thủ, bọn hắn tin tưởng coi như là Kim Cương là Vương giả đỉnh cao, cũng khẳng định có chỗ kiêng kị.
- Các ngươi cho rằng ta thật sự không dám giết các ngươi sao? Đã như vầy, vậy cũng đừng trách ta không khách khí!
Thanh âm của Khương Tư Nam như Thiên Lôi cuồn cuộn, hơn nữa toàn thân Kim Cương khí thế bàng bạc trấn áp về phía Kỷ Vân Thâm cùng La Minh, thần sắc hai người đều trở nên tái nhợt, nhưng mà như trước cắn chặt răng, không nói lời nào.
- Kim Minh, giết bọn chúng đi!
Theo Khương Tư Nam lãnh khốc nói một câu, Kim Cương lập tức như một Hoàng Kim Chiến Thần, quanh thân dâng lên hào quang vô tận, thân hình xoay quanh, lăng không mà lên, trấn áp về phía Kỷ Vân Thâm cùng La Minh.
- Khương Tư Nam, ngươi vậy mà thật sự dám động thủ? Ngươi sẽ không sợ Kim lão trách phạt sao?
Kỷ Vân Thâm sắc mặt đại biến, hắn thật không ngờ, Khương Tư Nam vậy mà thật sự để cho Kim Cương động thủ, vội vàng cùng La Minh liên thủ, muốn ngăn cản Kim Minh công kích.
Oanh!
Kim Minh oanh đến một quyền, phảng phất như ẩn chứa một cỗ Thiên Địa đại thế mênh mông vô tận, quyền mang sáng chói chói mắt, tung hoành hư không, Kỷ Vân Thâm cùng La Minh đều kêu thảm một tiếng, nửa người bị đập nát, bay ra ngoài.
Tuy hai người bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, nhưng mà dù sao tu vi quá yếu, sao có thể là đối thủ của Hoàng Kim Chí Tôn Kim Minh?
- Khương Tư Nam, ngươi dám ra tay với chúng ta, sư tôn của ta sẽ không bỏ qua ngươi, Ngũ Hành Thánh Tông chắc chắn dốc toàn bộ tông môn, triệt để chém giết ngươi!
Giờ phút này Kỷ Vân Thâm phảng phất như biến thành một huyết nhân, nhưng mà trong ánh mắt của hắn như trước lóe ra hào quang ác độc mà sắc bén, hận không thể trực tiếp chém giết Khương Tư Nam.
- Kim Cương, ngươi cũng dám cùng Nhân tộc cấu kết tổn thương ta? Ngươi chờ, Trưởng Lão Hội sẽ không bỏ qua các ngươi, các ngươi đều phải chết!
La Minh điên cuồng hét lên một tiếng, pháp lực toàn thân bành trướng, trong tay xuất hiện một thần kiếm kim sắc vô cùng sắc bén, dùng xu thế trảm thiên, nhắm về phía Kim Cương đột nhiên bổ tới.
- Giết bọn chúng đi!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh lẽo, không nghĩ tới Kỷ Vân Thâm cùng La Minh dựa vào nơi hiểm yếu chống lại như thế, trong miệng tràn đầy lời xấu xa, cũng triệt để kích phát sát ý trong lòng Khương Tư Nam.
Ầm ầm!
Tu vi Kim Minh đạt đến Vương Thiên Cảnh đỉnh phong lại nên cường đại bực nào? Trước kia hắn là một đời Hoàng Kim Chí Tôn, hôm nay coi như là đoạt xá Kim Cương, một thân thần thông vẫn xuất thần nhập hóa.
Nhất là, Khương Tư Nam chứng kiến quanh thân Kim Minh, bao phủ từng đạo Hoàng Kim thần kiếm sáng chói, đúng là thần thông vô thượng của Hoàng Kim tộc, Hoàng Kim Thần Kiếm Quyết!
Oanh!
Kiếm quang bộc phát, Kỷ Vân Thâm cùng La Minh giống như thuyền lá trong biển rộng, phiêu bạt không nơi nương tựa, giờ phút này bị Hoàng Kim Kiếm khí trong hư không quét qua, lập tức như bao tải, bay tứ tung ra ngoài.
Ngay sau đó, ở dưới thần sắc hoảng sợ của Kỷ Vân Thâm cùng La Minh, thần tình của Kim Minh lạnh nhạt, một kiếm liền chém xuống đầu của hai người bọn họ!
Kỷ Vân Thâm cùng La Minh, một cái là Ngũ Hành Thánh Tông Tiên Thiên Đạo thể, tuyệt thế thiên tài, một cái là Hoàng Kim tộc Thiếu chủ, một đời thiên kiêu, nhưng tất cả đều vẫn lạc ở đây.
Khương Tư Nam cũng biết, một khi tin tức hai người bọn họ tử vong truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ khiếp sợ toàn bộ Chân Cương giới, để cho Ngũ Hành Thánh Tông cùng Hoàng Kim tộc phát sinh một hồi đại chấn.
Nhưng mà, hôm nay Khương Tư Nam đã có đầy đủ lực lượng đi đối mặt Ngũ Hành Thánh Tông cùng Hoàng Kim tộc, không nói mình có thủ hạ như Kim Minh, hơn nữa trải qua một năm tu luyện, tu vi của Khương Tư Nam đã đạt đến một loại tình trạng cực kỳ khủng bố.
Vừa rồi sở dĩ hắn không có ra tay, mà để cho Kim Minh giết Kỷ Vân Thâm cùng La Minh, là vì hắn căn bản không có để hai người kia vào mắt, ánh mắt của hắn đã nhìn về phía cấp độ rất cao.
- Thiếu chủ!
Thần sắc của Kim Phong có chút phức tạp, hắn một mực ẩn nhẫn, thiên phú siêu tuyệt, thậm chí còn muốn vượt qua Kim Cương, chính là vì Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa.
Nhưng mà thật không ngờ, kết quả là Chí Tôn truyền thừa lại bị Kim Cương nhận được, hơn nữa không biết nguyên nhân gì Khương Tư Nam lại thu phục được Kim Cương.
- Có một ngày ngươi sẽ tin tưởng, hôm nay ngươi lựa chọn không sai lầm!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nhìn thoáng qua Kim Phong đạo, trong lòng của hắn đối với Kim Phong coi như là có chút thưởng thức, người này biết đại thể, hiểu tiến thối, tâm tính kiên nghị, mưu lược bất phàm, nếu dùng tốt, tuyệt đối có thể phát huy đại tác dụng.&