Giờ khi đã có một tia hi vọng, tôi đã lấy lại được sự tình tĩnh.
Nếu cứ để cơn giận của tôi xen vào việc thì có nguy cơ sẽ gây hại cho chân thân của Veldora, khối năng lượng mang tên "Bạo Phong Long".
Không phải là tôi không còn giận nữa, mà là bây giờ tôi phải thật bình tĩnh để đối phó với tình hình hiện tại.
Cơn giận này cứ để dành lại để trút lên Hoàng Đế sau.
Tôi phải ưu tiên mục tiêu trước.
Để giải phóng cho Veldora, trước hết thì tôi cứ đánh bại cơ thể của cậu ta là được.
Nhưng chỉ thế thôi là chưa đủ, tôi còn phải thu hồi hạch tâm của Veldora và tái thiết hành lang linh hồn nữa.
Chà, kiểu gì tôi cũng làm được thôi.
Raphael đã câu được cho tôi chút ít thời gian rồi.
Giờ hai chúng tôi có thể tập chúng đối phó với "Bạo Phong Long". Nhưng mà, "Thao túng xác suất" của『Vua Điều Tra Faust』đúng là khó chịu thật.
Không phải lo xem đòn tấn công nào có thể bị điều khiển, mà phải coi rằng tất cả mọi thứ đều có xác suất thất bại.
Dù sao thì lượng ma năng của "Bạo Phong Long" quả thật cũng quá ghê gớm.
Tôi có thể cảm nhận năng lượng được bổ sung cho nó, nhưng so với dòng chảy của Veldora khi hành lang linh hồn còn nguyên vẹn thì đúng là không thể so nổi.
Vậy nên cũng không có gì cần quá lo cả.
Tôi vẫn còn『Vua Phàm Ăn Belzebuth』 và 『Vua Trí tuệ Raphael』cơ mà.
Đầu tiên tôi sẽ hấp thụ "Storm Blast" của "Bạo Phong Long" bằng 『Vua Phàm Ăn Belzebuth』.
Sau đó thử phân giải nó.
Sẽ không dễ dàng đâu. Vì nếu tôi thất bại, sẽ chẳng khác não lãnh một cú trực diện, cơ thể tôi sẽ bị hủy diệt luôn chỉ bởi đòn ấy thôi. Tôi lo rằng tốc độ phá hủy có khi còn nhanh hơn khả năng đào thoát qua nhân bản của tôi nữa.
Nếu thế việc chuẩn bị sẵn một nhân bản từ đầu tương tự như lần đầu tôi chạm trán Hinata sẽ thành vô nghĩa.
Mà tôi cũng chẳng thể cho nhân bản dùng Ultimate Skill được, nó sẽ bị hủy diệt ngay tức khắc thôi.
Cuối cùng thì một nhâ bản coi-bộ-mạnh-mẽ thì chẳng được nỗi gì ngoài làm mồi nhử cho đám địch yếu hơn.
Mà cũng tùy đối thủ nữa, ví dụ, nếu rút lui được ưu tiên cao nhất và có thắng hay không không quan trọng thì cũng có vài cách dùng được.
Còn nếu bị đánh bại không phải lựa chọn khả thi thì coi như vô dụng.
Vậy nên tôi phải đối đầu trực tiếp với "Bạo Phong Long".
Những chiêu khác ngoài "Storm Blast" né được thì né, còn không sẽ đối kháng lại nó bằng một đòn tương đương. Tính toán của Raphael sẽ hỗ trợ cho trực giác của tôi, như vậy dễ thở hơn vừa nãy nhiều rồi.
Nhưng mà đúng là Ultimate Skill『Vua Bão Tố Veldora』vẫn còn thực sự rất có ích.
Nếu không có nó thì khả năng cao là tôi đã bị đánh bại vì không thể đối chọi lại được với các đợt công kích nãy giờ rồi.
Sự thực là nhờ có Veldora ngắt đúng lúc mà tôi vẫn còn lại năng lực này.
Cậu đã làm đến như thế thì tôi phải đáp lại được những gì cậu kỳ vọng thôi.
Sau đó tôi cố tìm thời cơ.
Vì tôi cũng không biết vị trí của hạch tâm ở đâu nên không thể tấn công bừa được.
Đúng ra là có những cách tấn công bừa cũng không sao, nhưng sẽ không gây được thương tích nào đáng kể.
Rất nhiều ma pháp công kíc diện rộng nếu chồng thêm Ultimate Skill thì kiểu gì cũng gây được chút ít sát thương.
Nếu muốn thì tôi có thể dùng cả 『Thánh ma nghịch đảo』rồi phóng ra ma pháp tối thượng thánh hệ "Phân rã".
Nhưng ma pháp kiểu này bắn một hai phát cũng chẳng ích gì.
Đây đúng thật là bản chất tối thượng khiến các "Chân Long" vượt xa các Chúa Quỷ, sức chịu đựng phi thường.
Nhưng mà, nếu để đánh bại một "Bạo Phong Long" không mang hạch tâm, tôi chỉ cần dựng một ma pháp trận đa tầng rồi phóng ma pháp tổ hợp đã nén lại là được.
Sau cùng thì nó là một thứ vô tri, lối công kích của nó đã bị rập khuôn nên tính toán của Raphael có thể dự đoán được đợt tấn công tiếp theo.
Vì đã phân tích hàng loạt các lối đánh khác nhau nên bằng kiến thức của cô, Raphael có thể tính trước được.
Ai hiểu được mấy thứ đó thì cứ loại tôi ra, nhưng dựng thuật toán phân tích đúng là hữu dụng thật.
Tôi cứ tưởng có bao nhiêu thì cứ xả đại đi vì đằng nào xác suất của chúng cũng bị thay đổi thôi...
Dẫu sao thì nó cũng chỉ là một thứ vô tri, đang trong cơn điên loạn.
Có thể coi đó chính là sự thống khổ của kẻ bị điều khiển.
Nói thật, lý do tôi né tránh được nãy giờ cũng là nhờ đó.
Và giờ lại còn thêm Raphael nữa, như đâng đánh với một đứa trẻ lớn xác thôi.
Raphael-san chẳng biết vì sao đó, nhưng đang ôm cả một bầu trời tự tin lên kế hoạch tất sát.
Tất nhiên, chỉ cần đánh bại không thôi thì không nói làm gì.
Có hai vấn đề.
Thứ nhất là thời gian bị giới hạn, và thứ hai là vị trí của hạch tâm.
Lỡ chẳng may, hạch tâm bị phá vỡ thì xong phim.
Chiến dịch thất bại hoàn toàn.
Cơ thể của "Bạo Phong Long" sẽ nằm hoàn toàn dưới lệnh của Hoàng Đế, còn hành lang linh hồn cần thiết để Veldora tái sinh sẽ không thể tái thiết lại được.
Đến lúc đó là vô phương rồi.
Vậy nên tôi mới phải thật cẩn thận.
Tôi cũng đã chờ thời cơ được một lúc rồi.
Lý do tôi áp sát lại một "Bạo Phong Long" đang trong cơn điên cố để khơi mào một cuộc đấu cận chiến cũng vì thời cơ ấy.
Đồng hồ vẫn đang nhích từng giây, nhưng tôi chưa cần lo.
Vẫn còn 2 phút nữa, tôi không cuống mà né từng đòn tấn công, chậm rãi tiến lại, thu ngắn dần khoảng cách.
Càng lại gần, càng khó né... nhưng may nhờ có Raphael dự đoán được nên cũng dễ thở hơn nhiều.
Vận dụng cả bản năng của mình và dự đoán đòn tấn công của Raphael cùng lúc, chúng tôi cũng tránh được hết.
Cẩn thận, không hấp tấp, lần lượt tránh từng đòn―― ――Lúc này đây!
Không để tâm gì khác ngay sau thời khắc "Bạo Phong Long" tấn công, tôi kích hoạt 『Vua Phàm Ăn Belzebuth』và nuốt chửng cơ thể của "Bạo Phong Long".
Cơ thể tôi chuyển từ dạng người thành dạng chất lỏng, thể nhớt hung bạo biến dạng méo mó.
Theo ý tôi muốn tấn công và cắn nuốt, nó biến dạng sao cho phù hợp để bao lấy mục tiêu.
Để trói chặt lấy, để nuốt chửng lấy "Bạo Phong Long".
Tất nhiên, đối phương lần này quá lớn, dù tôi có thể kéo căng cơ thể mình ra, nó cũng có giới hạn mà thôi.
Nhưng không phải lo đến đó, quá trình ăn mòn của 『Vua Phàm Ăn Belzebuth』đã bắt đầu rồi.
Ngay khi đó, tôi cũng cảm nhận được khí tức hủy diệt từ "Bạo Phong Long" kháng cự lại với những tồn tại thù địch bắt đầu phá hủy cơ thể tôi.
Để chống lại kẻ đang muốn ăn tươi nuốt sống nó là tôi đây, "Bạo Phong Long" đang cố bào mòn tôi.
Một cuộc đọ sức đầy tàn bạo đang bắt đầu.
Đau đớn, bỏng rát, thật dữ dội.
Đáng nhẽ tôi không thể thấy đau nữa rồi, vậy mà giờ đây cơn đau dày xé đang lan khắp thân mình.
Tôi thấy nóng cũng là vô lý, nhưng sao giờ đây tôi như đang tan chảy.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi tới thế giới này, tôi cảm nhận được cơn đau vô cùng tận như vậy.
Bản năng tôi đang gào thét khi sự tồn tại của mình dần bị xóa bỏ càng khiến cảm nhận của tôi mãnh liệt thêm.
Nhưng tôi không đời nào chậm lại đâu.
Tôi sẽ thắng.
Cứ thế này thì "Bạo Phong Long" sẽ bị nuốt chửng và bị tôi hấp thụ thôi.
Rồi sau đó tôi sẽ tách được hạch tâm của Veldora ra, lời nguyền phá hủy mạch ma lực của cậu ấy cũng sẽ được phân tích và hóa giải.
Vì mục tiêu ấy, chừng này đau đớn có là gì.
(Raphael, có vấn đề gì không?)
《Báo cáo. Hoàn toàn không có vấn đề gì.》
Vậy là mọi chuyện đều ổn.
Nghe được câu trả lời vững vàng ấy, tôi càng đẩy nhanh quá trình ăn mòn.
Tôi chuyển hết những gì mình nuốt thành ma năng, nhưng cùng lúc một phần đáng kể cơ thể tôi cũng bị tàn phá.
Cơ thể tôi lại tái tạo lại, và quá trình ăn mong lại tiếp tục.
Lặp đi lặp lại.
Thời gian đang cạn dần, đối phương lớn quá, e rằng sẽ không kịp mất.
Nhưng tôi tin vào Raphael.
Tôi sẽ xong kịp lúc.
《Chú ý. Báo cáo kết quả phân tích song song.
Phân tích "Cardinal Acceleration" hoàn thành.
Mô phỏng kỹ năng thất bại.
Phân tích "Storm Blast" hoàn thành.
Mô phỏng kỹ năng thành công...có thể sử dụng.
Phân tích khối năng lượng "Bạo Phong Long" hoàn thành.
Có thể tái cấu trúc thành phần cơ thể tương tự "Bạo Phong Long".
Triển khai tái cấu trúc? YES/NO》
Cái gì cơ?
Ngươi vừa nói kỳ lạ à?
Dù phân tích "Cardinal Acceleration" thành công thì tất nhiên tôi cũng không thể sử dụng nó được.
Tôi không có năng lực như Chước Nhiệt Long Velgrynd nên mô phỏng lại Ultimate Skill của cô ta chỉ bằng cách nhìn qua thôi thì đúng là bất khả thi.
Thực tế là tôi dùng được "Storm Blast" sau khi phân tích thì cũng hợp lý.
Ultimate Skill『Vua Bão Tố Veldora』vẫn còn và bản chất năng lực thì cũng được phân tích cả rồi.
Tôi dùng được một kỹ năng mạnh thì đúng là hay thật và tôi cũng đang mừng vì nó đây, nhưng đó vẫn là thứ trong vùng mà tôi lĩnh hội được.
Nếu đó là Raphael-san thì không có gì lạ cả, tôi quen rồi.
Vấn đề là, dòng cuối kia kìa.
Tôi có thể tái cấu trúc cơ thể lại thành giống với "Bạo Phong Long" á?
Cái này thì tôi lại chẳng gặm nổi rồi.
Nếu chẳng may tôi hiểu đúng, thì là tôi có thể trở nên giống các "Chân Long", nhưng mà....
《Giải đáp. Suy luận chính xác.》
Đậu mó-!?
Đúng á, này, ê!?
――Thật luôn đó hả?
《Câu hỏi. Ngài có muốn tái cấu trúc cơ thể thành một "Chân Long" không? YES/NO》
Fufufu, Fuhaha, Fuhahahahaha!
Chính xác, tôi vừa xài điệu cười ba bước, giờ xác nhận thôi.
YES!
Trong nháy mắt, cơn đau tan biến.
Cơn đau, cái bỏng rát, nỗi khổ sở.
Nhờ cơ thể mới này mà tôi đã có thể chống được sự ăn mòn từ "Bạo Phong Long".
Nói cách khác, giờ tôi chỉ việc nuốt rồi chuyển tất cả thành ma năng thôi.
Ma lực của tôi liên tiếp được phục hồi và thậm chí còn bắt đầu tăng lên.
Tôi làm thật gấp rút, vì nếu chậm lại với "Bạo Phong Long" sẽ thành nguy hiểm chết người.
Nếu là Veldora, cậu ta chắc chắn sẽ phản ứng lại ngay lập tức. Nhưng đây chỉ là một sinh thể bị điều khiển, chỉ là "Bạo Phong Long" thôi, nó không biết cái gọi là tùy cơ ứng biến.
Ngay từ đầu, nếu Veldora là đối thủ, tôi thậm chí còn chẳng thể chạm tay vào được cậu ta.
Còn thứ này chỉ có thể phản ứng theo những gì nó được lập trình.
Một khi đã nắm được rồi thì nó chẳng còn là mối đe dọa nữa.
(Giờ thì dứt điểm thôi!
Ta sẽ không tha cho thứ khốn kiếp nhà ngươi vì đã dám tự nhận mình là người huynh đệ "Bạo Phong Long" của ta.
Nuốt hết đi,『Vua Phàm Ăn Belzebuth』!!)
Theo lệnh tôi,『Vua Phàm Ăn Belzebuth』tiếp tục cắn nuốt khối năng lượng "Bạo Phong Long". Với một tốc độ đáng sợ.
Không như lúc trước, cán cân giờ đã lệch hẳn về một bên.
Kẻ săn mồi và kẻ bị săn. Đó chính là bản chất của quy luật "Cá lớn nuốt cá bé" , lượng ma năng của tôi đã đột phá qua giới hạn và còn tiếp tục tăng nữa.
Quá trình tiến hóa và khái sinh xảy ra, ánh sáng chói lòa bao phủ không chung quanh.
Cơ thể cũ của tôi không thể chịu nổi lượng ma năng dùng để tái cấu trúc thành "Chân Long" nên đã được giải phóng bằng một vụ nổ ánh sáng.
------------------------------------------------
Khi ánh sáng phai dần, bóng dáng của "Bạo Phong Long" cũng không còn nữa.
Tại nơi đó chỉ còn một sinh thể bất định.
Nó đã nuốt chửng "Bạo Phong Long", có thể xem là kẻ đã sinh ra nó , nó giờ đây đang được tái sinh thành "Chân Long" thứ năm, một Viscous Dragonoid Demon God .
Thứ đó mau chóng tụ lại thành hình người.
Trông áng chừng 15 hay 16, mang mái tóc bạc óng ả kèm theo chút ánh tím.
Đôi mắt vàng rực như thể nhìn thấu suốt vạn vật, sắc sảo và tuyệt mỹ.
Mặc dù không có giới tính, nhưng người ta vẫn có thể thấy vẻ ngoài của cô dễ thương hơn là xinh đẹp.
Nhưng cô được bao trong luồng hào quang thần thánh, dáng vẻ của cô thật rạng ngời.
Trên tay cô độc một thanh kiếm, ngoài ra toàn thân không mang chút y phục nào.
Trên làn da trắng muốt, người ta có thể thấy dòng ma lực đen tuyền và hoàng kim bao lấy thân mình cô.
Cô đang lẩm bẩm không hài lòng gì đó, ánh sáng bọc lên toàn thân cô, và rồi một bộ đồ đen huyền diệu xuất hiện.
Nó không giống với kiến tạo vật chất mà là một phần cơ thể cô đã chuyển thành lớp giáp.
Dùng nguồn ma năng tuôn trào từ cơ thể mình, cô tạo nên bộ đồ ấy.
Chỉ như vậy, tất cả năng lượng dư thừa đều đã được giải phóng xong, sau đó được nén lại.
Thỏa mãn thấy rõ, nụ cười tỏa trên gương mặt cô.
--
--
--
Velgrynd đã thấy hết từ trong ngục.
Chỉ thêm một cú nữa thôi là cô có thể phá tung nó ra rồi.
Nhưng cô chẳng buồn nhớ đến cái một cú ấy nữa mà chỉ biết đơ người nhìn cảnh tượng vửa diễn ra.
Em trai cô, "Bạo Phong Long" đấu với Chúa Quỷ Rimuru, "Bạo Phong Long Veldora" đáng nhẽ sẽ áp đảo hẳn mới phải.
Theo những gì điều tra được, Rimuru được sinh bởi quá trình hội tụ ma tố rò rỉ từ khí tức của Veldora.
Vì nó có thể được xem là một bản sao yếu kém của một "Chân Long" nên tất nhiên nó ít nhiều gì cũng là một ma vật mạnh.
Thậm chí có thể tự mình trở thành một ma vật độc nhất.
Tuy nhiên, rõ ràng là một thứ như vậy không thể nào vượt qua kẻ tạo ra nó, một "Chân Long" được. Giả như chẳng may trường hợp ấy xảy ra, thì tức là từ đầu nó đã là một tồn tại cùng đẳng cấp rồi.
(Là ngẫu nhiên sao? Không thể nào...chẳng lẽ, con nhóc đó bẩm sinh đã vậy sao?!)
Cô đi đến một kết luận và sốc vì câu trả lời mình tìm ra, Velgrynd cần thêm thời gian mới có thể chấp được chuyện này.
Một ma vật hoàn toàn ngẫu nhiên sinh ra gần một "Chân Long", và lại còn sinh ra cùng một linh hồn sánh ngang với bản ngã của rồng, chuyện là như vậy.
Hơn hết nữa, nó không mang thuộc tính, hấp thụ được hết mọi nguyên tố nó nhận vào, cô không thể chấp nhận thứ như thế đơn giản như vậy được.
Và như thế thì thậm chí nó có thể được gọi là kẻ thứ năm, thêm một đứa em nữa, nhưng nếu nói cho chính xác thì nó không phải một "Chân Long".
Phân loại cho nó, thì nó cũng chỉ là một thứ mang năng lực của một con rồng.
Cô không muốn công nhận nó, và cũng không định làm vậy.
Thứ như nó cần phải bị tiêu diệt ngay lập tức.
Và tất nhiên, đây cũng là sự báo thù cho em trai cô.
Dẫu có gì xảy ra chăng nữa, cậu ta vẫn là đứa em trai yêu quý của cô.
Dẫu cô định biến cậu ta thành một quân cờ, nhưng với một "Chân Long", cũng chỉ là vài ba năm không đáng nhắc.
Và hiển nhiên cô không có ý định bắt cậu ta phải chết.
Rồi cuối cùng, cô cũng phải chấp nhận việc cậu ta đã bị nuốt sống ngay trước mắt cô.
Cơn giận của Velgrynd bùng lên thổi bay hết lý trí.
"Em trai ta.... SAO MÀY DÁM!!!"
Bật tung khỏi phong ấn, cô gầm lên cuồng dại, Chước Nhiệt Long Velgrynd lao thẳng tới Rimuru.
-------------------------------------
Ngay khi tôi nuốt xong "Bạo Phong Long" thì quá trình tiến hóa cũng hoàn tất, rồi thành ra tôi vừa tạo ra một loài độc nhất vô nhị.
Dù cái tên rất chất chơi là "Viscous Dragonoid Demon God__Ultimate Slime", tôi cũng không hẳn là slime nữa, tôi thầm nghĩ.
Hơi lạc đề rồi, nghĩ nhiều về mấy thứ đó quá thì banh não mất.
Tôi kiểm tra lại cơ thể mới.
Cơ thể mới được sinh ra này không tiêu thụ năng lượng và năng lực tăng lên đáng kể.
Nhờ vậy mà cơ thể tôi lúc trước trông như bé gái 12 giờ đã thành khoảng 16.
Cảm giác phát triển thế này cũng thú vị đấy, nhưng mà tôi có thể tự do tùy ý thau đổi độ tuổi nên cũng không còn gì hay ho mấy.
Mà, với mức tiêu thụ ma năng thì chỉ cần tôi chuyển về trạng thái thả lỏng là không có vấn đề gì thôi.
Còn dạng slime của tôi cũng to lên. Giờ đường kính phải tầm 70~80 phân gì đấy.
Rồi tôi sẽ kiểm tra lại sau.
Và, hiện tại tôi không mặc gì cả. Nói cách khác là trần trụi với thiên nhiên.
Méo vui đâu.
Một luông khí lạ rỉ trào ra, bao lấy cơ thể tôi――Dù tôi vẫn không có gì dưới đó cả――nhưng tất nhiên, từ quan điểm đạo đức thì vẫn là chuyện chẳng thích thú gì cho cam.
Thế nên tôi tạo ra quần áo.
Dùng khả năng kiến tạo vật chất có được từ Diablo và các Ác Quỷ, tôi dùng khí tức của mình ngưng tụ thành quần áo.
Những thứ này có khả năng phòng ngự ở mức độ nhất định. Nếu chính cơ thể của người kiến tạo được dùng làm vậy liệu thì chất lượng còn cao nữa.
Trong chớp mắt, tôi đã cảm nhận được lớp y phục trên cơ thể mình. Rất thoải mái; cả bộ màu đen ngầu lòi luôn nhé.
Còn chất lượng thì.... cấp God.
God à? God luôn ha ~ thì ra là thế... từ từ, HẢ?!
Cái này người ta gọi là máu lên não chậm đây.
Nói cách khác, tức là một phần cơ thể của tôi――một miếng trên cái thân này ấy――có khả năng phòng ngự nghe như đùa người.
Thế là tôi tiến hóa rồi nhỉ, đúng rồi, tiến hóa thật rồi.
Một phần lý do cũng là vì một cơ số thuộc hạ của tôi đã tiến cấp thành Chúa Quỷ, và năng lực của họ đều đã được tập hợp lại qua『Food Chain』.
Nói đến đây, tôi mới thấy là mình còn thức tỉnh thêm nhiều thứ nữa.
Mà, tôi cũng đã được tái tạo lại thành giống một "Chân Long" rồi, tất nhiên là cũng phải có sức phong ngự được đến thế.
Đây chính là thành quả của việc hoàn thành chiến dịch.
Tóm lại cũng là nhờ công của Raphael-san. Làm tốt lắm, nhờ sensei cả đấy.
《Chú ý. Không hoàn toàn》
Có nói gì đó, nhưng tôi lơ luôn.
Chà, giờ có quần áo mặc rồi nhưng tôi vẫn chưa quên mục đích ban đầu của mình.
(Veldora cậu có sao không?)
(Kuhahahaha! Tôi đã nói cậu bao nhiêu lần rồi. Tất nhiên là tôi không sao.)
(Cũng căng thật đấy. Nhưng mà được thế này là tốt rồi, thật đấy!)
Veldora và tôi mừng vì cả hai đều không sao.
Và như bằng chứng cho việc giải phóng Veldora, tôi nghe tiếng nói của Vua Trí Tuệ Raphael.
《Báo cáo. Tái thiết hành lang linh hồn với cá nhân: Veldora thành công》
Raphael đã luôn làm việc chăm chỉ.
Lần này cũng vậy, vẫn thật hoàn mỹ.
《Báo cáo. Ultimate Skill『Vua Bão Tố Veldora』có thay đổi.
※Triệu hồi Bạo Phong Long: Triệu hồi Veldora ở long hình nguyên bản.
Ma lực tiêu hao có thể biến động tùy theo thời gian trễ.
※Giải phóng Bạo Phong Long: Cá nhân: Veldora sẽ nhận được một nhân bản đề tùy ý hành động.
Khi tử vong, ký ức có thể được phục hồi và có thể được tiếp tục giải phóng.
※Chuỗi ma pháp Bão tố: "Ngọn gió báo tử", "Hắc lôi", "Phá diệt lam", "Phá diệt lôi lam"
Có thể phát động vô niệm.
※ Bạo Phong Chi Kiếm Hóa : Kết tinh, biển đổi thành lõi kiếm.
Đã hết.》
Được rồi.
Điều kiện thắng lợi thứ nhất đã hoàn thành.
Tiếp theo sẽ là thứ hai và thứ ba.
Loại trừ hậu họa và gϊếŧ hết lính Đế Quốc.
Giờ cơn giận của tôi cũng đã nguôi, giờ nghĩ lại mới thấy... chắc không gϊếŧ hết cũng được ha~
Nhưng kéo Hắc sắc Quân đoàn ra thì muộn mất rồi.
Thôi kệ, đằng nào cũng vẫn cần trừ bỏ hậu họa mà.
Vẫn phải giữ tinh thần đến cuối thôi.
Thắt chặt thêm nữa quyết tâm của mình, tôi chuẩn bị đối mặt với Chước Nhiệt Long Velgrynd sắp sửa vồ lấy mình.