Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1312: Vương giả Minh Giới



Nhưng bọn họ liên tục thắng lợi cũng kích thích Minh Giới, phát động một chi quân đội càng mạnh hơn tìm kiếm bọn họ, đây là một chi đại quân toàn bộ do Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn tạo thành, số lượng đạt đến năm mươi tên.

Đây là một luồng lực lượng như bẻ cành khô, Tử Nguyệt Quân căn bản không dám ngang hàng, lập tức lựa chọn lui lại.

Mục đích của các nàng một là tiêu diệt chút sinh linh Minh Giới, hai là tìm kiếm Giới Linh Thạch, hiện tại kẻ địch bị tiêu diệt không ít, nhưng Giới Linh Thạch lại một khối cũng không tìm được, để tất cả mọi người thất vọng.

Nếu đã khiến cường giả chú ý, đội quân tóc dài quyết định trực tiếp rút quân về doanh, qua một đoạn thời gian lại trở ra.

Ngược lại Lăng Hàn cũng không tiến vào được Tử Nguyệt Quân, bởi vậy hắn không định cùng các nàng trở lại, hắn một người một ngựa, lại có Hắc Tháp có thể ẩn thân, chiến trường hai giới nguy hiểm với hắn mà nói cũng chỉ như thế.

Nếu hắn muốn giết càng nhiều sinh linh Minh Giới, tích lũy công huân, cái này có thể đổi đến Thần Thiết. Mặt khác, nếu như có thể nhặt được chút Giới Linh Thạch, vậy thì phát đạt, có thể đổi lượng lớn Thần Thiết.

Tăng lên phẩm chất của Tiên Ma Kiếm, đã được Lăng Hàn phóng tới vị trí trọng yếu nhất, chỉ đứng sau thực lực bản thân hắn tăng lên.

Hắn quyết định thâm nhập chiến trường hai giới, đánh giết càng nhiều sinh linh Minh Giới.

Đối với Lăng Hàn muốn đi vào nơi sâu xa của chiến trường hai giới, lão nhân sâm cùng con thỏ đều giúp đỡ, bọn họ còn hi vọng Lăng Hàn hành hung cường giả Minh Giới, vì bọn họ ra mặt a.

Ở trong chiến trường này, bình thường đều là võ giả Sơn Hà Cảnh cùng Nhật Nguyệt Cảnh, Tinh Thần Cảnh cơ bản sẽ không xuất hiện, một khi xuất hiện, điều này đại biểu quy mô chiến đấu thăng cấp.

Tuy hai giới có xung đột, nhưng gần đây đều không bạo phát chiến tranh quá to lớn, cẩn thận từng li từng tí khống chế ở trong phạm vi có thể khống chế.

Mặt khác, bất kể là Thần giới hay cường giả Minh Giới, thâm nhập khu vực của đối phương là tương đối nguy hiểm, bởi vì quy tắc thiên địa không giống, sẽ dẫn đến sức chiến đấu của cường giả xuống thấp.

Chỉ có thể sử dụng lực lượng, mà không cách nào vận dụng quy tắc, thậm chí lực lượng cũng có thể gặp phải áp chế, mà cảnh giới càng cao, chịu áp chế lại càng lớn.

Thật giống như Lăng Hàn bây giờ, lực lượng của hắn rất mạnh, nhưng bởi vì hạn chế cảnh giới, ngộ không được quy tắc tầng thứ quá cao, rõ ràng lực lượng vượt qua lục tinh, nhưng sức chiến đấu gần như chỉ có thể vượt qua lục tinh.

Bởi vậy chỉ cần lực lượng của đối thủ gần giống như hắn, nhưng nắm giữ quy tắc thiên địa cao hơn, liền có thể bù đắp võ kỹ không đủ, thậm chí còn có thể mượn võ kỹ đến áp chế hắn.

Dù sao, lực lượng chỉ là một bộ phận của sức chiến đấu.

Nếu một cường giả Tinh Thần Cảnh đại cực vị của Thần giới đến Minh Giới, có thể sức chiến đấu sẽ rơi xuống tới trung cực vị thậm chí tiểu cực vị, vậy thực sự là quá nguy hiểm.

Đúng vì như thế, cường giả hai giới cũng không dám xằng bậy, thông thường chỉ canh giữ ở một đầu đường nối, ngươi đến một cường giả ta liền giết một cái, ung dung vui vẻ.

Nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, hắn vốn là lấy lực lượng tăng trưởng, hơn nữa cảnh giới còn thấp, bị quy tắc Minh Giới áp chế không lớn, bởi vậy cho dù hắn tiến vào Minh Giới, chịu ảnh hưởng cũng rất nhỏ.

Còn nữa, hắn còn luyện hóa tinh nguyên của một vị Ma Chủ, tuy chỉ là một bộ phận nhỏ, nhưng Ma Chủ đại biểu lực lượng mạnh nhất Minh Giới, chỉ cần hắn vận chuyển ma khí, tự nhiên sẽ không bị thiên địa Minh Giới áp chế.

Đây là một ưu thế cực lớn.

Lăng Hàn đi lại ở trong chiến trường hai giới, hắn thích ứng quy tắc không ngừng biến hóa ở nơi này, nỗ lực để cho mình hòa vào quy tắc của hai giới.

Hắn tương đương với sửa chữa quy tắc của hai giới, chỉ là cấp độ còn tương đối thấp, nhưng bởi vì cảnh giới của hắn cũng tương đối thấp, nên vừa vặn.

Mười mấy ngày sau, Lăng Hàn hoàn toàn thích ứng nơi này, như cá gặp nước.

Ở đây, mặc kệ là võ giả Minh Giới hay Thần giới, đều sẽ bị áp chế nhất định, nhưng Lăng Hàn hoàn toàn không bị ảnh hưởng, nắm giữ trăm phần trăm sức chiến đấu.

Chỉ là mười mấy ngày lại không thể tìm được một khối Giới Linh Thạch, để lão nhân sâm cùng con thỏ đều vô cùng không thích.

- Quá bủn xỉn!

Lão nhân sâm ai oán nói, một bên lấy cái yếm lau trán.

- Sớm biết không công bận việc một hồi, không bằng trở lại xem những muội tử kia thay quần áo!

- Ngay cả tiểu tử Minh Giới kia cũng không thấy!

Con thỏ tức giận nói, trong đôi mắt đỏ ngầu phóng xạ hàn quang.

Lăng Hàn ngồi xuống, dự định ăn một chút gì đó.

Dù cho ở nơi như thế này, hắn vẫn không thay đổi được quen thuộc của một kẻ tham ăn.

Hắn nhóm lửa, lấy thịt yêu thú bỏ vào trong nồi, lại gia nhập thêm thần dược đại bổ, rất nhanh, mùi thơm phun phun. Hắn có chút cảm khái, ở đây không thể săn giết yêu thú, ăn một miếng liền ít một miếng, sau này làm sao bây giờ?

- Lại thêm cái trứng, nghe nói trứng rất bổ.

Hai trảo của con thỏ nâng một quả trứng, muốn ném vào trong nồi.

- Sâm gia yêu thích!

Lão nhân sâm vội vã vung tay.

- Thời điểm Sâm gia vẫn không có thành đạo, suýt chút nữa bị Lão Ưng, con thỏ gieo vạ, hiện tại muốn báo thù!

Hắn gào gào gọi.

- Có tin Thỏ Gia ăn ngươi hay không?

Con thỏ tàn bạo nói, lão nhân sâm này lại trào phúng.

Oành!

Lăng Hàn đập tới một quyền, ngăn con thỏ bỏ trứng vào nồi.

- A!

Con thỏ kêu thảm thiết, để lão nhân sâm đắc ý cười to.

Rất nhanh, canh thịt đại bổ nấu xong. ba người” vội vã ăn, lão nhân sâm cũng bị làm hỏng, nguyên bản rất ít ăn, hiện tại cũng thành kẻ tham ăn, hơn nữa khẩu vị còn lớn vô cùng.

- Tiểu tử, đây là trứng gì, thật giống như rất ghê gớm?

Con thỏ nhắm quả trứng đạp một cước, muốn ăn trứng không hết lòng gian.

- Trứng chim.

Lăng Hàn trả lời một câu, thu trứng về phía sau lưng mình, miễn cho bị con thỏ đạp phá, chỉ có thể cho vào nồi nấu.

- Chim tốt hay chim xấu?

Lão nhân sâm cố ý gây xích mích, hắn biết con thỏ hận nhất chính là loài chim, ở trước khi con thỏ vẫn không có thành đạo thì thường thường săn giết hắn.

Ta sát, sắc mặt con thỏ trở nên khó coi.

Lăng Hàn vừa định nói chuyện, nhưng trong lòng rùng mình nói:

- Có kẻ địch!

Con thỏ cùng lão nhân sâm vội vã làm ra tư thế chui xuống đất, không chút khách khí ném cái nồi cho Lăng Hàn.

Có việc đương nhiên là người cao chống, muốn hai người này liều mạng là không hiện thực.

Đệt!

Lăng Hàn thầm nói một câu, con mắt nhìn về gò núi cách đó không xa, bên trong xuất hiện một thân ảnh thon dài, hai tay chắp sau lưng, dưới gió nhẹ thổi, tay áo nhẹ nhàng tung bay.