Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1509: Nhập ma thì đã làm sao



Hắn vốn dung hợp tinh nguyên của một vị Ma Chủ, hiện tại lại bị Ma Kiếm ảnh hưởng, cả người nhập ma, chỉ thấy da thịt của hắn xuất hiện từng thần văn màu đen, tỏa ra khí tức tà ác.

- Sinh linh Minh Giới!

Dù cho nơi này không có đường nối hai giới, nhưng mọi người vẫn lập tức nhận ra được, chủ yếu là Minh Giới cho Thần giới áp lực quá to lớn, cho dù ở đây là khu vực hòa bình, nhưng chí ít cao tầng không người không hiểu.

- Người này... Nhập ma!

- Giết, ác ma Minh Giới, người người phải trừ diệt!

- Hừ, nếu hắn nhập ma, nhất định sẽ bị thiên địa Thần giới bài xích, không cách nào thuyên chuyển lực lượng quy tắc. Không có lực lượng, hắn khả năng ngay cả Tinh Thần Cảnh trung cực vị phổ thông cũng không bằng.

Mọi người không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, Lăng Hàn lại vào lúc này nhập ma, chẳng khác gì là tự đoạn hai tay.

- Nhập ma thì đã làm sao!

Lăng Hàn cười dài, mắt có một đạo thần văn kỳ dị hiện lên, che kín toàn bộ gò má, thời khắc này hắn phảng phất như Ma Chủ phụ thể, tỏa ra khí tức vượt xa Tinh Thần Cảnh.

Đáng tiếc, cái này giống Vô Tương Thánh Nhân, chỉ là một cái thùng rỗng, không có thực lực đối ứng.

- Dám đả thương vợ của ta, ta dù hóa thành Cửu U ác ma, cũng phải bò ra vực sâu, chém hết tất cả!

Lăng Hàn cười lớn, oanh, kiếm gỗ bắt đầu cháy rừng rực, không không không, không phải kiếm gỗ thiêu đốt, mà là bản thân nó phun ra hỏa diễm.

Ngọn lửa màu đen, lửa của tử vong!

Oanh, Lăng Hàn vung kiếm, từng đạo từng đạo Tử Hỏa bay ra, có một tên cường giả tiểu cực vị vốn ở phía xa quan chiến, nhưng không tránh kịp, bị Tử Hỏa dính vào, sợ đến hắn vội vã vươn tay dập tắt.

Nhưng hắn ngơ ngác phát hiện, ngọn lửa này... Đập không tắc!

Không chỉ không tắt, hơn nữa còn nhen nhóm thân thể của hắn, mà thiêu đốt chính là bản nguyên!

Bản nguyên là then chốt của tất cả sinh linh, bản nguyên trôi đi, thì tuổi thọ sẽ bị chém xuống, còn mười ngàn năm chỉ có thể sống một ngàn năm, một trăm năm thậm chí chỉ có mấy ngày.

Cường giả tiểu cực vị kia bị hù chết, hắn không muốn chết a.

Bên cạnh có người hỗ trợ, đây là một vị cường giả trung cực vị, nhưng kết quả hắn hỗ trợ là... mình cũng bắt đầu cháy rừng rực.

Dựa vào, cái Tử Hỏa này còn truyền nhiễm?

Lần này, người người sinh ra hàn ý.

Hai người trúng chiêu này muốn cầu viện người khác, nhưng người người đều tránh bọn họ như rắn rết, dồn dập né tránh.

- Bệ hạ!

Hai người này cầu cứu Trụ Thiên Hoàng, bọn họ đều là cường giả của Trụ Thiên Hoàng Triều.

Trụ Thiên Hoàng đột nhiên thu tay lại, nhắm hai người ấn nhẹ, oanh, lực lượng đáng sợ phun trào, Tử Hỏa bị áp chế, nhưng mà… không tắt.

Điều này làm cho sắc mặt của Trụ Thiên Hoàng biến hóa, lộ ra vẻ kiêng dè.

Từ tình cảnh này có thể suy đoán, hắn có thể chống đối Tử Hỏa xâm lấn, nhưng yêu cầu toàn lực phòng ngự, bằng không Tử Hỏa sẽ thiêu lại, mà một khi bị thiêu lên người, sẽ như quả cầu tuyết, hắn sẽ ăn thiệt thòi càng lớn, không thể không cả ngày đều đối kháng Tử Hỏa a.

Quả nhiên, tên tiểu tử này không thể coi thường, lại có thủ đoạn mới.

- Thường huynh, vẫn là trước tiên diệt người này!

Bích Lạc Hoàng nói, hắn cũng kiên định ý nghĩ, hiện tại hắn cảm thấy Lăng Hàn uy hiếp to lớn nhất, thậm chí vượt qua Trụ Thiên Hoàng, nhất định phải lập tức giết chết.

- Được!

Trụ Thiên Hoàng gật đầu.

Hai người đều là Thiên Tử đương triều, có quả đoán lớn, một khi hạ quyết tâm, liền không dao động nữa, dồn dập giết về phía Lăng Hàn.

Vù, Lăng Hàn dật động Thiên uy, hai đại Thần Hoàng cũng bị giảm lực lượng.

Chỉ cần không có vượt qua Lăng Hàn một cảnh giới lớn, vậy nhất định sẽ chịu ảnh hưởng của Thiên uy, đương nhiên, nếu sức chiến đấu đủ mạnh, sẽ có thể miễn dịch thời gian có hạn. Tỷ như thời điểm thiên kiêu chiến, chút thiên tài Thập Tinh đều có thủ đoạn chống đỡ Thiên uy.

Nhưng... Đó là thiên tài Thập Tinh!

Trụ Thiên Hoàng không phải, Bích Lạc Hoàng cũng không phải.

- Khá lắm tiểu tử!

Hai đại Thần Hoàng đều khó nén vẻ khiếp sợ, Thần kiếm này có thể cắt lực lượng của bọn họ cũng coi như, nhưng Lăng Hàn lại cũng được, điều này làm cho bọn họ lo sợ không thôi.

Chỉ cần cảnh giới giống nhau, ai có thể là đối thủ của Lăng Hàn? Thiên tài Tứ Tinh cũng bị cắt thành hai tinh a!

Hai đại Thần Hoàng cuối cùng không bảo lưu nữa, tuyệt chiêu ra hết.

Bọn họ quá mạnh mẽ, có thể một tay kiềm chế, một tay khác súc đại chiêu, nổ ra công kích cực kỳ đáng sợ, rất nhanh để Lăng Hàn vết thương đầy rẫy, ngay cả Bất Diệt Chân Dịch cũng không thể chữa trị.

Tổng cộng chỉ có mười giọt, liên tục sử dụng hiệu càng lúc càng kém, khi giọt Bất Diệt Chân Dịch cuối cùng tiêu hao hết, Lăng Hàn cũng đạt đến trình độ sơn cùng thủy tận.

- Chết!

Hai đại Thần Hoàng liên thủ, nước cùng hỏa ngoài ý muốn không có bài xích, trái lại bùng nổ ra uy năng mạnh hơn.

Sóng nước cùng sóng lửa dung hợp, hóa thành một cột trụ, nhằm phía ngực của Lăng Hàn, mà phía sau hắn chính là cánh cửa đá kia, tin tưởng lấy hai đại Thần Hoàng chi uy, cửa đá lại không còn quốc thế cung cấp lực lượng, e là một đòn liền có thể nổ ra.

Lăng Hàn cắn răng, hắn toàn lực vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, hình thành siêu cấp phòng ngự.

Tu đến đại thành, hắn có thể chặn một đòn của Sáng Thế Cảnh, hiện tại, một đòn của Hằng Hà Cảnh tuyệt là điều chắc chắn.

Oành!

Lăng Hàn gác hai tay ở trước người, thủy hỏa ngưng tụ thành cây cột đánh vào trên người hắn, hình thành rung động đáng sợ, cái này cũng không chỉ lực lượng, còn có quy tắc thiên địa mà hai Thần Hoàng nắm giữ.

Thế nhưng, Lăng Hàn cản lại toàn bộ!

Cái gì!

Đầu lưỡi của mọi người dồn dập phun ra, vừa nãy Lăng Hàn tiếp đại chiêu của một vị Thần Hoàng cũng cốt đoạn thịt bay, nhưng hiện tại nhận một chiêu liên thủ, lại vững vàng đứng lại, đây quá khó để người ta tiếp nhận a.

Một đòn chi uy qua đi, hai tay của Lăng Hàn lập tức buông xuống, phòng ngự như vậy là lấy gấp mười lần, gấp trăm lần tiêu hao đến chống đỡ, lấy năng lực hiện tại của hắn, công kích của Hằng Hà Cảnh nhiều nhất chặn được ba chiêu, mà Tinh Thần Cảnh đỉnh cao, chừng trăm chiêu vẫn không khó.

Bích Lạc Hoàng cùng Trụ Thiên Hoàng nhìn nhau một cái, đều có thể từ trong mắt đối phương nhìn thấy khiếp sợ mãnh liệt.

Người này... không lưu lại được!

Hai người liên thủ oanh ngang, nước cùng hỏa ngâm xướng thành ca, uy lực vô cùng.