Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3920: Độ phù hợp (1)



Vẻ mặt Hồ Nhị lạnh nhạt, không vui không buồn, hoàn toàn chỉ có một vẽ mặt như vậy. Cũng không hoài nghi, thế nhưng cho dù vẻ mặt như vậy thì hắn cũng có thể bắt được trái tim của vô số nữ nhân, không phân già trẻ, tất cả đều bị đốn gục.

- Tiến vào cung điện đi.

Bích Tiêu công chúa oán hận trừng mắt nhìn Lăng Hàn một chút, tất cả đều là do người này hại.

Lăng Hàn đáp trả nàng bằng một nụ cười xán lạn, ai bảo vị công chúa Yêu tộc này tự mua dây buộc mình, nhất định phải tạo ra tin đồn mập mờ giữa hai người.

Bọn hắn đi tới cổng cung điện, chỉ thấy cửa lớn đóng chặt, mà ở cổng thì có chín người đá, cao chừng năm người, uy phong lẫm liệt, có một loại áp lực khó tả.

Lăng Hàn đưa tay chạm vào người đá, lập tức, trong thức hải của hắn nhận được một đống tin tức.

Đầu tiên, muốn đi vào cung điện, nhất định phải làm chủ được một bên trong các người đá, lấy người đá làm giáp. Nếu không, cung điện có ánh sáng màu tím chiếu rọi, dưới tiên đồ, cho dù là cường giả Tầm Bí cảnh cũng chỉ có thể mất mạng mà thôi.

Tiếp theo, chiến lực cơ sở của người đá đều giống nhau, nhưng lại chịu ảnh hưởng từ chiến lực vượt cấp của người làm chủ, chiến lực vượt cấp của người làm chủ càng mạnh thì chiến lực của người đá cũng sẽ càng mạnh.

Ai có thể chạy tới chỗ sâu trong cung điện đầu tiên là có thể đạt được vị trí quán quân trong thí luyện Sồ Long, thu được ban thưởng, cũng được phong làm Sồ Long.

Chín người bọn hắn có thể trổ hết tài năng, sau này đều có thể tham gia thí luyện Chân Long. Thế nhưng nếu có thể thu được danh xưng Sồ Long, như vậy trong thí luyện Chân Long sẽ có chỗ tốt khá lớn, cụ thể như thế nào, ngày sau mới biết được.

Mặt khác, nơi này cấm chỉ tự giết lẫn nhau, nếu không sẽ bị thủ tiêu tư cách.

Tám người khác cũng đồng thời nhận được những tin tức này, cơ hồ không có người nào chần chờ mà nhao nhao dung hợp cùng người đá.

- Hây!

Hùng Bạo Sở dung hợp với người đá thứ nhất, sau đó chạy nhanh về phía trước, muốn một quyền đánh nát cửa đá phía trước. Thế nhưng hắn mới bước ra mấy bước thì đã lảo đảo, ngã rầm xuống mặt đất, giống như trẻ con vừa mới học đi vậy.

Từ một ý nghĩa nào đó, quả thực bọn hắn chính là trẻ con vừa mới học đi.

Lăng Hàn cũng dung nhập vào bên trong người đá, nhưng hắn không lập tức tiến vào cung điện, mà muốn đột phá thất cốt trước.

Chiến lực cơ sở của người đá giống nhau, nói cách khác, mặc kệ hiện tại bọn hắn là Tầm Bí cảnh hay là Cực Cốt cảnh, lực lượng sau khi dung hợp người đá đều sẽ không có chênh lệch là bao.

Khác biệt là ở năng lực chiến đấu vượt cấp của bản thân, năng lực này có giá trị càng cao thì lực lượng của người đá kia sẽ càng lớn.

Trước tiên Lăng Hàn thích ứng với nhất cử nhất động sau khi dung hợp người đá, đây gọi là độ phù hợp, giống như một người cưỡi ngựa, nếu không thể kết hợp tốt với ngựa thì sẽ rất dễ từ trên ngựa ngã xuống. Khi đó cho dù ngựa có nhanh thì có tác dụng gì hứ?

Lại nói, dù sao cũng chưa có tiến vào trong cung điện, không có chết vì bị ánh sáng màu tím chiếu vào. Mà một ngày cũng chỉ có thể tu luyện được nửa giờ, hắn hoàn toàn không vội.

Người đá này cũng không biết làm bằng chất liệu gì, khi hắn thân thể dán lên trên, người đá giống như nước vậy, mềm mại không có một chút lực nào, cả người hắn đã hõm vào bên trong.

Hắn tiến vào bên trong người đá, toàn bộ thân thể cũng bị một tầng đồ vật mềm mại rất co dãn bao bọc

Hai mắt của hắn không có cách nào nhìn thấy mọi thứ, thế nhưng sau khi phóng thần thức ra ngoài, tất cả mọi thứ bốn phía lập tức bị thu hết vào bên trong thức hải.

Lăng Hàn vừa nhấc chân, lập tức, người đá cũng giơ chân lên theo, từ trên cao hạ xuống. Phanh, chấn động đến mức mặt đất run lên, người đá lập tức nghiêng sang một bên, thiếu chút nữa đã mất đi cân bằng mà ngã sấp xuống mặt đất.

Hiện giờ, hắn giống như là trẻ con học đi.

Chỉ là dù sao hắn cũng không phải là trẻ con chân chính, rất nhanh hắn đã thích ứng được với loại nhịp điệu này, đi rất ổn định.

Hắn thử vung quyền, oanh, người đá cũng ngưng quyền rồi đánh ra ngoài, gió rít gào. Thế nhưng lực lượng lại không phải rất mạnh, nhiều nhất cũng chỉ có mấy vạn cân.

Lăng Hàn lại thử vận chuyển Yêu Hầu quyền, người đá lập tức xiêu xiêu vẹo vẹo đánh quyền. Mặc dù có chút giống, nhưng hoàn toàn không có cách nào phát huy ra được uy lực chân chính của Yêu Hầu quyền.

Hắn vận dụng Lôi Quang quyền cũng như vậy, chỉ có hình, không có thần, hoàn toàn không đánh ra được tốc độ của Lôi Quang quyền.

Niệm lực cũng không được, không có cách nào câu thông được với năng lượng tầng thứ cao.

Lần này, tương đương với thực lực của hắn bị đánh rớt xuống đáy cốc. Bất kể là võ kỹ hay là niệm lực hay là pháp khí, tất cả đều hoàn toàn không có nơi để dụng võ.

Thứ hiện tại hắn cần khai thác là chiến lực của người đá.

Muốn đi vào cung điện, đầu tiên phải mở cửa cung ra, giống như Hùng Bạo, Hổ Thái Phong đã đi đẩy cửa vậy. Thế nhưng người đá khổng lồ, hoàn toàn không có cách nào để cho hai người cùng tồn tại, chỉ có thể từng bước một đi tới.

Thế nhưng dù để mặc cho hai người bọn hắn thay nhau hành động như thế nào thì cũng không có cách nào làm cho cửa đá mở ra được.

Ngay cả cửa cũng vào không được, nói gì tới việc tranh đoạt vị trí thứ nhất chứ?

Lực lượng của bọn hắn cũng bị giới hạn, chỉ có thể vận dụng năng lực của bản thân người đá, cho nên, đây cũng không phải là do lực lượng của người đá không đủ để mở cửa. Mà là độ phù hợp giữa bọn hắn và người đá còn không đủ cao.

Cũng giống như lực lượng cơ sở của người đá là mười vạn cân, thế nhưng hiện tại bọn hắn lại chỉ có thể phát huy ra được ba vạn cân, bốn vạn cân, đương nhiên sẽ không có tác dụng rồi.

Điều này cũng rất tự nhiên, ngay từ đầu bọn hắn đã khiến cho người đá đi lại bình thường cũng khó khăn. Cho nên nếu muốn hoàn toàn phát huy ra lực lượng của người đá tự nhiên sẽ có độ khó cao hơn, là tiến giai năng lực.

Bởi vậy, chín người đều không ngừng chỉ huy người đá đá chân vung quyền, mau chóng gia tăng độ phù hợp.

Ban đêm, bọn hắn cũng không ngủ, ai cũng không muốn lãng phí thời gian.

Đến sáng sớm ngày thứ hai, Lăng Hàn ra khỏi tượng đá, bắt đầu tu luyện.

Không nghĩ tới hắn cũng không phải là người duy nhất, Ngô Lập Đông, Hồng Thiên Bộ và Hồ Nhị đều đón ánh mặt trời mới mọc để tu luyện. Hiển nhiên, bọn hắn cũng không có tu cảnh giới trước mắt đến đỉnh phong, vẫn có chỗ có thể tăng lên.