Lăng Hàn mỉm cười, ánh mắt nhìn sang đám người Kim Ngọc Lộ, hắn không thèm nhìn Hồng Thiên Bộ một cái, thản nhiên nói:
- Các ngươi tốt nhất nên tự hiểu lấy mình, nếu dám phạm pháp, Ngoại Vụ phủ sẽ không khách khí với các ngươi.
- Đi.
Hắn phất tay, Bích Tiêu công chúa đuổi theo hắn, hai người rời đi thật nhanh.
Không khí trong hiện trường rất đè nén, qua một lúc có người nói mình có việc cần trở về xử lý, có người nói thân thể không thoải mái, cần phải chữa trị thật nhanh.
Không bao lâu sau, nơi này chỉ còn một phần ba người lúc ban đầu.
Đôi mắt Kim Ngọc Lộ lộ ra một tia giận dữ, hai tay của nàng nắm lan can ghế, toàn thân sinh ra hàn ý đáng sợ.
Đến mức này, cho dù tiếp tục tiến hành “thịnh hội”, còn có thể gọi là thịnh hội hay sao?
Nó đã biến thành trò cười!
Tất cả đều bởi vì Lăng Hàn và Bích Tiêu công chúa.
Trong đối kháng lần này, có thể nói đám người Lăng Hàn giành thắng lợi cao hơn một chút, mặc dù nàng có thể chống đỡ không thua sạch sẽ, nhưng nàng vẫn bị khí thế của hai người áp chế, bằng không phần lớn người đã bỏ chạy.
Tất cả mọi người đang nghĩ, Ngoại Vụ phủ cường thế như vậy, có phải đây là thái độ của Trần Phong Viêm?
Dù sao Hóa Linh Chân Quân vẫn chưa xuất thế, Trần Phong Viêm thật muốn xuất thủ thanh toán, có ai ngăn cản được?
Sắc mặt Hồng Thiên Bộ cũng không tốt, hắn sớm trèo lên quan hệ với một Hóa Linh Chân Quân trong lồng giam, lần thịnh hội võ đạo này nhằm tạo thanh thế cho hắn, kết quả lại bị Lăng Hàn phá hủy.
Tên khốn kiếp này!
Nhưng Bích Tiêu công chúa là người đầu tiên xông vào Tiên đồ, việc này làm hắn kinh hãi, cho dù hoàn cảnh thiên địa biến hóa thật lớn, nhưng muốn xung kích Tiên đồ cũng là chuyện cực kỳ khó khăn.
Cho dù đặt ở văn minh đời trước, một trăm người xung kích Tiên đồ, nhiều lắm chỉ có một người thành công mà thôi, cho dù thành công, sau đó trong thiên địa khảo vấn đạo tâm, chí ít có một nửa người không gánh nổi, kết cục thần hồn tan vỡ.
Cho nên, thành tựu cường giả Tiên đồ quá khó khăn.
Hắn nhất định phải nhanh chóng bước qua Tiên môn, nếu không mặc cho hắn yêu nghiệt như thế nào, hắn chỉ là sâu kiến trong mắt Bích Tiêu công chúa mà thôi, tiên phàm có khác.
...
- Phủ chủ đại nhân, ngươi hài lòng với biểu hiện của Bích Tiêu hay không?
Bước ra cửa lớn, Bích Tiêu công chúa lập tức tươi cười tranh công với Lăng Hàn.
- Một trăm điểm, cho thêm ngươi mười điểm cũng không sợ ngươi kiêu ngạo.
Lăng Hàn cười nói.
- Vậy ngươi lúc nào truyền Yêu Hầu quyền cho ta?
Bích Tiêu công chúa lại nói..
Lăng Hàn “a” một tiếng, vẻ mặt mờ mịt:
- Yêu Hầu quyền gì?
Gia hỏa này quá mức vô sỉ, lại giả vờ như không biết gì?
Bích Tiêu công chúa im lặng, cho dù Lăng Hàn lấy ra cớ khác thì nàng cũng có thể quấy rầy đòi hỏi, Lăng Hàn vô sỉ đến mức này, nàng không biết nên mở miệng thế nào.
Đoạn thời gian gần đây nàng cho rằng mình đủ mặt dày, nhưng khi so với Lăng Hàn, nàng chẳng khác tiểu vu gặp đại vu.
Lăng Hàn mỉm cười, ngươi còn chưa gặp qua Đại Hắc Cẩu đâu, bằng không ngươi sẽ hoài nghi nhân sinh, đó mới là gia hỏa không cần mặt mũi.
Trở lại Ngoại Vụ phủ, Lăng Hàn và Bích Tiêu công chúa đều tu luyện, bọn họ thu được rất nhiều chỗ tốt trong thời gian trước, trong thời gian ngắn không cần lo thiếu tài nguyên tu luyện.
Hơn nữa, tin tức đám người Kim Ngọc Lộ gặp khó khăn truyền ra, những kẻ ban đầu chặt đứt quy thuận triều đình cũng bắt đầu quy thuận lần nữa, mỗi ngày đều có hai ba cái thế lực đưa thư đầu hàng, cần Ngoại Vụ phủ phái người đi trao đổi tiếp thu.
Hiện tại Ngoại Vụ phủ chính là bộ môn có chất béo phong phú nhất Huyền Bắc quốc, ngay cả những hoàng tử cũng đỏ mắt, Trần Phong Viêm vẫn bế quan không gặp ai, bọn họ có thể làm gì?
Đám người Kim Ngọc Lộ cũng yên tĩnh hơn trước nhiều, cũng không biết bọn họ thật sợ hãi hay có mưu đồ khác.
Thời gian mười ngày trôi qua.
Thiên địa biến hóa mỗi ngày, mấy ngày trước có một loại dây leo kỳ quái xuất hiện, chẳng những trong thành thị, ngay cả hiểm sơn ác thủy cũng không thể ngăn cản chúng sinh trưởng, dường như chúng có thể tùy ý sinh trưởng khắp thế giới.
- Đây là Mạn Tinh đằng!
Có người lật tư liệu sách cổ và phát hiện lai lịch của chúng.
Trong mỗi tinh thể chỉ có một góc Mạn Tinh đằng, cho nên, hiện tại mọi người nhìn thấy có rất nhiều gốc dây leo nhưng trên thực tế chúng chỉ là phân cành, gốc dây leo chân chính lại nằm tại hạch tâm của tinh thể.
Hoàn cảnh thiên địa lúc trước không tốt, mẫu căn của dây leo không có điều kiện sinh trưởng, cho tới bây giờ, thiên địa khôi phục, mẫu căn lại phát triển bình thường.
Mạn Tinh đằng có một đặc tính khác, đó là có thể truyền thông tin, mỗi một đoạn dây leo đều có thể ghi chép hình ảnh và âm thanh, mà thông tin cũng rất đơn giản, chúng dùng tần suất đặc thù phát ra hình ảnh và âm thanh.
Bọn họ có thể sử dụng tần suất này liên hệ với tinh thể khác trong tinh không, cũng không cần công cụ truyền tin như điện thoại, một gốc Mạn Tinh đằng là đủ.
Lúc này, mặc kệ ngươi cách xa cỡ nào, thời gian truyền tin tức qua lại diễn ra trong nháy mắt, không cần mất hai ba ngày, thậm chí hơn mười ngày như lúc trước.
Lúc Mạn Tinh đằng xuất hiện, Hải tộc cũng xuất hiện trong mắt người đời.
Trên mỗi tinh thể đều có hải vực, Thiên Hải tinh có một chữ “hải” trong tên, hải vực của nó cũng lớn kinh người, hải vực chiếm hai phần ba tinh thể, hơn nữa không gian hải vực là lập thể, có thể dung nạp càng nhiều sinh vật sống.
Thiên địa kịch biến, trong hải vực xuất hiện Yêu tộc, còn có... Nhân tộc dưới đáy biển, sau khi văn minh thượng cổ diệt vong, tổ tiên của bọn họ dời xuống đáy biển, khi đó là Nhân tộc thuần túy.
Bởi vì diện tích hải vực cực lớn, số lượng nhân khẩu càng nhiều, tự nhiên không thiếu thiên tài và cường giả, còn có vô số kỳ trân bảo quả.
Sau khi Hải tộc rời khỏi hải vực sẽ giảm chiến lực, cần bước vào Tiên đồ mới có thể tiêu trừ nhược điểm này, cho dù trong biển cả có tài nguyên phong phú nhưng vẫn xuất hiện bốn cường giả Tiên đồ.
Cho nên, Hải tộc từ đầu đến cuối không có xâm chiếm lục địa, bình an vô sự.
Từ khi Mạn Tinh đằng xuất hiện, chuyện của Hải tộc cũng lộ ra ngoài sáng, cũng làm cho Nhân tộc trong Huyền Bắc quốc khiếp sợ, hóa ra bọn họ chỉ biết một góc băng sơn của thế giới này mà thôi.
Nếu đã có liên hệ, một ít thiên tài trẻ tuổi của Hải tộc phát ra hào ngôn, muốn cái gọi là song kiêu và người trên lục địa biết rõ, Hải tộc mới là chúa tể thế giới này.
Bất hạnh nằm cũng trúng tên, Lăng Hàn cảm thấy rất vô tội, nhưng nếu những thiên tài Hải tộc gì đó tìm tới đây, hắn cũng không quan tâm và dùng một quyền đánh ngã.
Bảy tám ngày sau, một tin tức kinh người truyền ra.
Trên biển xuất hiện một tòa thần sơn, nó có khả năng là Phiêu Miểu phong trong truyền thuyết!
Tin tức truyền tới, toàn bộ Thiên Hải tinh kinh hãi.
Có Mạn Tinh đằng, hiện tại có thể truyền tin tức đi bất cứ nơi nào, nói cách khác, hiện tại tất cả mọi người đứng ngang hàng với nhau.
Lăng Hàn mở quang não ra xem, hắn tra xét tư liệu Phiêu Miểu phong.