Trác Nhã Đồng nhíu mày lại, lắc đầu cự tuyệt nói:
- Không được! Anh ta đã từng nói qua, không có mệnh lệnh của anh ấy, ai cũng không được có hành động thiếu suy nghĩ.
Cố Mạn Tư nhìn thẳng Trác Nhã Đồng cao giọng chất vấn:
- Thế nhưng mà Nhạc đại ca hiện tại vô cùng có khả năng gặp nguy hiểm trong đó. Chúng ta cứ như vậy sống ở chỗ này, mặc kệ anh ta sao?
Chiến sĩ ở gần đó cũng xoay đầu lại tranh luận. Những ngày này Nhạc Trọng biểu hiện đã làm bọn họ tâm phục khẩu phục. Nhạc Trọng chẳng những làm bọn họ ăn mặc không lo, còn mang cho bọn họ chiến thắng lớn, tăng sĩ khí của bọn họ thật lớn. Đối với những chiến sĩ trọng thương cũng không vứt bỏ, mà là như hắn hứa hẹn vẫn cung cấp vật tư như ban đầu. Đồng thời Nhạc Trọng mỗi một lần chiến đấu đều xung phong lên tuyến đầu, làm cho bọn họ có cảm giác nhận đồng sâu sắc.
Trác Nhã Đồng nhìn Cố Mạn Tư thản nhiên nói:
- Đợi thêm hai giờ, nếu như không có tin tức của anh ấy, tôi sẽ dẫn người đi vào. Man tư muội muội, cô có cùng đi với tôi hay không?
Cố Mạn Tư biến sắc, trầm mặc một hồi lâu mới lên tiếng.
- Tôi không có thực lực như tỷ tỷ, đi theo chỉ là vướng víu. Tôi thấy tỷ tỷ nên ở lại nơi này chờ Nhạc đại ca trở về là tốt rồi.
Trác Nhã Đồng khinh miệt nhìn qua Cố Mạn Tư và lãnh đạm nói:
- Vậy cô ở nơi này chờ thật tốt đi!
Đồng Hiểu Vân đi tới trước mặt Trác Nhã Đồng, nắm chặt Phảng Chế Đường Đao trong tay, nhìn qua Trác Nhã Đồng nói ra:
- Nhã Đồng tỷ, em và chị cùng đi vào! Em tin tưởng Nhạc đại ca tuyệt đối sẽ không có việc gì!
Đồng Hiểu Vân trước tận thế là một tiểu loli nhìn thấy gián còn thét lớn lên, nhưng dưới hoàn cảnh bức bách thì cũng bắt đầu chuyển biến kinh người. Có kinh nghiệm cùng với Nhạc Trọng, Trác Nhã Đồng đánh một trận thủ hộ Thanh Phong Trại, nàng bắt đầu có dũng khí và tự tin.
Trác Nhã Đồng nhìn qua Đồng Hiểu Vân lộ ra nụ cười ôn nhu, nói:
- Ân! Hiểu Vân muội muội. Em làm tốt lắm!
Trác Nhã Đồng cũng bắt đầu thích Đồng Hiểu Vân là tiểu nữ hài dũng cảm rồi.
- Các nàng bắt đầu ôm thành đoàn! Làm sao bây giờ?
Cố Mạn Tư nhìn qua Trác Nhã Đồng cùng Đồng Hiểu Vân hai nữ ở chung hòa hợp. Sắc mặt đại biến, trong nội tâm lo nghĩ.
Hai giờ trôi qua thật nhanh, Nhạc Trọng vẫn không có trở về, Trác Nhã Đồng trực tiếp chọn ra vài tên chiến sĩ cùng đi vào trong quân doanh.
- Nhã Đồng tiểu thư! Hay là để tôi dẫn người đi vào thì tốt hơn.
Thời điểm Trác Nhã Đồng sắp xuất phát thì Hùng Chính mang mấy người đi về phía Trác Nhã Đồng nói ra.
TUy Hùng Chính là hàng binh, nhưng mà Nhạc Trọng thập phần trọng dụng hắn, hắn được chưởng quản bộ đội của Nhạc Trọng giao cho, các loại vật tư cung ứng cũng không thiếu. Hắn cũng hết sức kính trọng Nhạc Trọng.
- Hùng Chính, anh là đại tướng dưới trướng của anh ấy. Phải tọa trấn nơi này. Sức chiến đấu của tôi mạnh hơn anh, nếu đi vào có nguy hiểm cũng có thể tự bảo vệ mình. Nên để tôi đi vào thôi.
Trác Nhã Đồng cự tuyệt đề nghị của Hùng Chính.
Hùng Chính thấy thế cũng không có kiên trì, mà dặn dò một câu:
- Vậy cô cẩn thận mới được!
Trận chiến thủ hộ Thanh Phong Trại ngày ấy Hùng Chính cũng được nhìn thấy sức chiến đấu cường đại của Trác Nhã Đồng, hắn cũng có vài phần tin tưởng vào Trác Nhã Đồng.
Trác Nhã Đồng mang theo Đồng Hiểu Vân cùng sáu chiến sĩ cẩn thận từng chút một đi vào trong quân doanh.
- Trực thăng vũ trang!
Vừa tiến vào trong quân doanh thì tất cả mọi người trông thấy mấy chiếc trực thăng vũ trang bị thực vật biến dị chiếm giữ, hai mắt tất cả mọi người tỏa sáng. Sức chiến đấu của trực thăng vũ trang này cực kỳ cường đại, nếu như có một chiếc cũng dư sức uy hiếp thế lực chung quanh.
Lần đầu tiên mọi người nhìn thấy trực thăng vũ trang, bọn bọn họ không chủ động đi vài bước, đi về phía trực thăng vũ trang.
Trác Nhã Đồng nhìn xa xa một chút, nhìn thấy xa xa có quái đằng cách đó năm sáu chục mét bị Nhạc Trọng chặt đứt thì quát lớn:
- Không nên đi qua! ! Bên kia nguy hiểm! !"
Bị Trác Nhã Đồng quát lơn thì sáu tên chiến sĩ dừng bước chân lại, trở lại bên người Trác Nhã Đồng.
Trác Nhã Đồng cẩn thận tra tìm cảnh vật chung quanh, sau đó mang theo mọi người đi vào sâu trong rừng.
- Những thứ này là anh ta giết!
Trác Nhã Đồng đi vào trong rừng rậm không lâu thì nhìn thấy một đám rắn nước biến dị bị giết, mỗi một con là một kích trí mạng.
Nhìn qua xác con rắn biến dị này, tất cả mọi người càng sùng bái sức chiến đấu với Nhạc Trọng.
Trác Nhã Đồng đi dọc theo xác của đám rắn biến dị, cuối cùng nhất đi vào một cây đại thụ to lớn đầy hoa màu hồng.
Tất cả mọi người nhìn thấy trên mặt đất có một con cự thú thô to vượt qua hai mét, dài đến hơn tám mươi mét, giống như quái vật tiền sử vậy. Xác rắn bị oanh thành vài mảnh không trọn vẹn.
Con rắn này giống như giao long trong truyền thuyết xa xưa, con cự thú như vậy lại bị Nhạc Trọng tiêu diệt. Bọn họ sùng bái Nhạc Trọng thoáng cái đạt tơi đỉnh phong.
Đúng lúc này bọn họ đi theo dấu búa mà bạch cốt và Nhạc Trọng lưu lại khắp nơi đi tới đại thụ, mà búa của nó đi tới xác của một con rắn biến dị.
Nhìn thấy bạch cốt, tất cả mọi người buông lỏng một hơi, đây chính là tùy tụng của Nhạc Trọng. Nam nhân thực lực cường hoành đi theo hắn như hình với bóng, cũng là cao thủ thứ hai trong Thanh Phong Trại trừ Nhạc Trọng. Hắn đối với Nhạc Trọng trung tâm ai cũng biết.
Trác Nhã Đồng đi đến trước người bạch cốt nói:
- Thiết cốt tiên sinh! Xin hỏi Nhạc Trọng ở nơi nào?
Bạch cốt trải qua lợi dụng ba lần điểm kỹ năng cường hóa, Nhạc Trọng đã mở ra trí tuệ sơ bộ cho nó, nó nhìn chằm chằm vào Trác Nhã Đồng, nhận ra đây là nữ nhân của Nhạc Trọng. Nó duỗi ngón tay ra chỉ vào cây đại thụ.
Trác Nhã Đồng tiếp tục hỏi:
- Tôi có thể đi lên gặp anh ta không? xem tại TruyenFull.vn
Bạch cốt trực tiếp duỗi búa lớn ngăn ở trước người của Trác Nhã Đồng, dùng hành động nói cho nàng biết là không thể. Nhạc Trọng lúc này đang đứng ở mâu chốt lột xác. Với tư cách Triệu Hoán Thú của Nhạc Trọng, bạch cốt tuyệt đối không cho phép kẻ nào quấy rầy hắn.
Trác Nhã Đồng cũng không có cưỡng cầu, chỉ nhìn qua chiến sĩ bên người và nói:
- Lưu Huy! Anh và Trương Hữu đi thống trị Hùng Chính, nói là Nhạc doanh trưởng bình yên vô sự, đang nghỉ ngơi. Bảo bọn họ không cần gấp, chậm rãi chờ đi.
- Vâng! Nhã Đồng tiểu thư!
Hai người này ứng một tiếng sau đó nhanh chóng đi ra bên ngoài.
Biết được Nhạc Trọng bình an vô sự thì tất cả mọi người bình tĩnh lại, chậm rãi chờ đợi.
Tám tiếng đồng hồ. Nhạc Trọng đang bị lực lượng lúc nóng lúc lạnh giày vò, thân thể khi thì lạnh như băng, khi thì nóng bức, hắn bị giày vò tám tiếng mới tỉnh lại.
- Chúc mừng ngài thành công tiến hóa, trở thành người tiến hóa. Thiên phú tiến hóa của ngài là tinh thần, cường độ song thuộc tính. Ngài lúc này đã là người cường hóa cấp 40, lần này tiến hóa ngài nhận được 10 điểm tinh thần, 10 điểm cường độ khi mở ra cánh cửa tiến hóa. 39 điểm tinh thần, 39 điểm cường độ tấn cấp thêm vào khi cường hóa. Ngài tổng cộng đạt được 49 điểm tinh thần, 49 điểm cường độ cường hóa.