Thần Ma Hệ Thống

Chương 443: Mười hai chiếc xe tăng



Nhạc Trọng dẫn theo chiến sĩ xung phong liều chết giết hơn một ngàn sáu trăm con tang thi, lúc này thi đàn khổng lồ mới khép kín lại, thong dong lui ra phía sau.

Thi triều khổng lồ lui thì Nhạc Trọng truy tới.

Mà dưới kịch chiến liên tục thì Nhạc Trọng ném bỏ ba trận địa, chết trong tay của hắn cũng hơn sáu ngàn tang thi, nhưng mà thi đàn vẫn còn hơn hai vạn bốn ngàn con, nhìn thi đàn như biển thì ai cũng tuyệt vọng.

Sau khi lui tới phòng tuyến thứ năm, Vệ Trữ Quốc cũng đi tới bên người Nhạc Trọng và đưa một điều khiển từ xa tới bên người Nhạc Trọng:

- Thủ lĩnh, chuẩn bị xong rồi.

Nhạc Trọng vừa tiếp xúc với điều khiển tử xa thì đè xuống.

Oanh!

Oanh!!

Trong một chớp mắt chung quanh bốn phòng tuyến trước lập tức nổ tung, cái điều khiển này kích phát chất nổ được cài trước đó. Lập tức có hỏa diễm vô cùng lớn bao phủ thi đàn.

Trong ngọn lửa cực lớn này đại lượng tang thi bình thường bị đốt cháy thành tro tàn.

Trong thi đàn xảy ra dị biến, đại lượng tang thi ngã xuống thì con sau tiến lên, không ngừng đạp lên thi thể của đồng bạn.

Tang thi ở phía sau muốn tiến lên vượt qua phòng tuyến thứ hai, thế nhưng mà bốn phương tám hướng đều là lửa, chúng cho dù công kích ở hướng nào cũng bị hỏa diễm thôn phệ.

Từng múi khét từ trong đám tang thi bay ra ngoài.

Sau khi lửa cháy mạnh một lúc thì thi đàn khổng lồ lập tức sụp đổ, bộ phận tang thi tiến hóa chạy thục mạng ra khắp bốn phương tám hướng. Thêm nữa tang thi bình thường đứng ngơ ngác trong biển lửa, bị ngọn lửa thiêu đốt thành tro bụi. Tang thi bình thường bị lửa cháy không có phản ứng, mà tang thi tiến hóa thì có cảm ứng nguy hiểm, chúng tự nhiên không muốn bị chết cháy.

- Tang thi chữ Z đã chết rồi!

Nhạc Trọng ở xa xa nhìn qua biển lửa kia, nhìn thấy bộ dáng tang thi tán loạn thì buông lỏng một hơi.

Tang thi chữ Z đã chết thì dù ở huyện Kinh Tây có mười vạn tang thi cũng không đủ gây sợ. Càng đừng đề cập Nhạc Trọng có thể dùng lửa thiêu sạch huyện Kinh Tây và tang thi bên trong.

Những tang thi tiến hóa giãy dụa như thế nào cũng không có biện pháp thoát ra khỏi phạm vi biển lửa thiêu đốt, cuối cùng tất cả hóa thành tro tàn. Cho dù L2 có thể ngăn cản đạn súng trường thì cũng bị đốt thành tro tàn, cho dù chúng thoát ra khỏi biển lửa thì óc cũng bị chưng chín rồi.

Màn lửa lớn này phải trải qua nửa ngày mới từ từ dập tắt. Ở khắp trận địa khắp nơi đều là thi thể tang thi bị đốt thành tro tàn, một con đường tro dài dặm hiện ra.

- Vào thành!

Nhạc Trọng nhìn qua huyện Kinh Tây nói.

- Vào thành!

Trương Trì hưng phấn lớn tiếng kêu lên. Hắn không ngờ mấy vạn tang thi chiếm giũ huyện Kinh Tây lại bị thuận lợi tiêu diệt, tử vong không còn.

- Vạn thắng!

- Vạn thắng!

Những chiến sĩ chiến đấu thật kịch liệt bây giờ hét to lên, bước chân vững vàng tiến vào trong huyện Kinh Tây. Bọn họ đã thu phục được một huyện thành!

Bộ đội vừa tiến vào trong thành liền bắt đầu tìm tòi người sống sót, sau đó không ngừng đẩy mạnh tiêu diệt tang thi.Trong huyện Kinh Tây này đại đa số tang thi bị tang thi chữ Z triệu hoán ra ngoài rồi. Nhưng mà có tang thi sau tận thế ở trong nhà kín, chúng muốn đi cũng không đi được. Loại tang thi này là đối tượng tiêu diệt của mọi người.

Nhạc Trọng đi nhanh vào trong huyện Kinh Tây, ở bên cạnh hắn là bạch cốt cùng Minh Giai Giai tiểu loli. Bản thân của hắn là người mạnh nhất trong đội quân, vừa vào là có thể địch lại một chi liên đội, tự nhiên không cần người nào thủ hộ gì cả.

Trừ phi là tinh nhuệ như Lang Nha vây công hắn, hoặc là người có đẳng cấp như Trần Lương mới có thể tiến hành phục kích Nhạc Trọng. Nếu không thì giết hắn là chuyện quá khó khăn, hắn đã không còn là một kẻ yếu mới bước ra khỏi trường đại học lúc trước nữa, hắn là một cường giả đáng sợ.

Trương Trì rất nhanh đuổi tới bên người Nhạc Trọng hưng phấn nói ra:

- Thủ lĩnh!! Tôi nhớ rõ bên trong huyện Kinh Tây có một binh doanh, bên trong có một đoàn biên phòng.

Nhạc Trọng nghe được lời này thì hưng phấn nói ra.

- Cái gì!! Đoàn biên phòng? Quá tốt!

Trong trận chiến này Nhạc Trọng chẳng những tiêu hao hơn mười tấn dầu nhiên liệu, đồng thời còn tiêu hao rất nhiều đạn dược, nòng súng, lựu đạn các loại vũ khí. Nếu như hắn có được trang bị của đoàn biên phong, như vậy thực lực của hắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

Chiếc xe quân dụng nhanh chóng chở theo Nhạc Trọng rời đi, Trương Trì lái xe chở theo Nhạc Trọng chạy thẳng hướng đoàn biên phòng.

Trương Trì vẻ mặt xin lỗi nói:

- Thủ lĩnh! Thật có lỗi, tôi nhất thời hồ đồ, không có nhớ rõ đoàn biên phòng này, xin thứ lỗi!

Trương Trì chỉ là trung đội trưởng, lớn nhỏ cũng là một quan quân. Chiến sĩ biên phòng phần lớn đều ở lại nơi đóng quân, rất ít khi điều động ra ngoài. Mà Trương Trì đã từng tới đoàn biên phòng của huyện Kinh Tây họp, nhưng mà tính tình của hắn có chút tùy tiện, thẳng đến khi Nhạc Trọng đánh hạ huyện Kinh Tây hắn mới nhớ ra chuyện này.

Nhạc Trọng mỉm cười, tâm tình cực kỳ khoan khoái dễ chịu:

- Không có việc gì! Chỉ cần nhớ ra là tốt rồi!

Sau khi có được trang bị của đoàn biên phòng này, Nhạc Trọng liền muốn tiếp tục mở rộng quy mô quân đội. Hiện tại dưới trướng của hắn có hơn năm ngàn người sống sót, quân đội đã đạt một ngàn. Nếu như trước tận thế cực kỳ hiếu chiến như vậy thì đã phá sản từ lâu rồi.

Nhưng mà đây là tận thế, khắp nơi đều là vật tư đi tìm kiếm là được. Chỉ cần có thể đánh hạ một thành trấn là có thể đạt được đại lượng vật tư. Hơn nữa hiện giờ lương thực không cách nào gieo trồng, không ngừng tiến công, thu hoạch vật tư mới có thể duy trì căn cứ tồn tại, nếu không miệng ăn núi lở, mọi người sẽ bị chết đói.

Một đường chạy nhanh, Trương Trì mang theo chiến sĩ một liên cùng Nhạc Trọng đi tới một trái lính ở ngoại ô huyện Kinh Tây.

Nhạc Trọng trực tiếp đi vào trong binh doanh này.

Một đoàn biên phòng có ít nhất một ngàn người, dùng thực lực của Nhạc Trọng bây giờ, chém giết một ngàn tang thi là không thành vấn đề.

Nhạc Trọng vừa đi vào trong quân doanh liền nhìn thấy tang thi mặc quân phục đang du đãng khắp nơi. Những tang thi này nghe được tiếng bước chân của Nhạc Trọng, nghe thấy được Nhạc Trọng mang theo hương vị của người sống sót, chợt điên cuồng lao qua phía Nhạc Trọng.

- Giải quyết chúng!

Nhạc Trọng nhìn những tang thi này và ra lệnh.

Một liên chiến sĩ cầm Đường đao đứng ra, dưới sự thống soái của bạch cốt tiêu diệt đám tang thi. Dưới sự dẫn dắt của bạch cốt, bọn họ giống như cái máy đồ sát tiêu diệt đám tang thi ở chung quanh.

Chợt chiến sĩ hàng hai cầm lấy súng trường, tiến hành xạ kích gần với đám tang thi. Đây cũng là cơ hội rèn luyện kỹ năng bắn súng của bọn họ.

Minh Giai Giai cũng thoáng cái triệu hồi năm con ảnh lang ra ngoài, đem những tang thi kia đè xuống đất và cắn nát đầu.

Đột nhiên lúc này có mười con tang thi tiến hóa cấp hai lao thẳng vào đám chiến sĩ cầm Phảng Chế Đường Đao bên này.

Nhạc Trọng vẫn quan sát bốn phía của trấn này, mười con tang thi tiến hóa chạy ra ngoài, hắn vung tay lên, mười đoàn ma viêm lao thẳng vào đầu của chúng, trực tiếp đốt đầu lâu của mười tang thi này thành tro bụi.

Tiêu diệt mười con tang thi này thì L2 vừa mới hiện thân, chợt bị Nhạc Trọng dùng một đoàn ma viêm đốt cháy đầu.

Thi đàn không có tang thi chữ Z tổ chức, không hình thành nên thi triều thì chỉ có thể bị Nhạc Trọng tiêu diệt rất dễ dàng mà thôi, thi đàn trong binh doanh này nhanh chóng bị Nhạc Trọng tiêu diệt.

Sau khi tiêu diệt thi đàn, Nhạc Trọng tiện tay cầm bốn bảo rương màu trắng, đạt được hai thanh Phảng Chế Đường Đao. Hắn tiện tay ném hai thanh Phảng Chế Đường Đao cho Minh Giai Giai cầm, đi nhanh vào sâu trong binh doanh này.

- Ồ, nơi này còn có người sống!

Nhạc Trọng đi một hồi, chợt nhướng mày nhìn qua mặt đất. Chỉ thấy dưới đất có hơn mười con tang thi ngã xuống mặt đất, không ngừng bò qua hướng nhà kho. Hiển nhiên lúc trước dị biến xảy ra thì có người bỏ chạy vào trong nhà kho.

Nhạc Trọng đi tới trước cửa nhà kho, nhìn qua bạch cốt ra lệnh:

- Bổ ra nó!

Bạch cốt huy động búa lớn bổ mạnh vào trong nhà kho, nó một búa hung hăng đánh xuống làm cánh cửa sắt nhà kho vang lên âm thanh kim loại ma sát cực lớn, chém ra một lỗ thủng trên nhà kho này.

Liên tiếp bổ vài chục cái, cánh cửa nhà kho bị bạch cốt bổ nát.

- Không được nhúc nhích!! Ai đụng vào tôi thì tôi sẽ nổ súng!

Thời điểm bạch cốt mở cánh cửa nhà kho ra, từ trong nhà kho có âm thanh suy yếu vang lên.

Nhạc Trọng khẽ chau mày, ra lệnh cho bạch cốt:

- Đi tước vũ khí của người trong nàh kho! Chú ý không nên làm tổn thương bọn họ.

Linh hồn ma hỏa trong mắt của bạch cốt lóe lên, nhanh chóng đi vào trong hướng nhà kho.

Trong nhà kho có âm thanh gầm gừ truyền ra, sau đó là tiếng súng nổ sau cùng là không có tiếng súng nữa.

Nhạc Trọng lúc này mới mang theo Minh Giai Giai đi vào trong nhà kho.

Trong kho hàng có mười hai quân nhân râu ria dơ bẩn, thân thể tỏa ra mùi thúi nhìn qua Nhạc Trọng cùng Minh Giai Giai. Trong một góc nhà kho nhìn thấy nhiều đồ hộp, bánh quy áp súc, cùng bình nước suối khoáng. Hiển nhiên mười hai người này trốn vào trong kho hàng miễn cưỡng có thể sống sót được.

Một gã quan quân nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi hỏi:

- Anh là người nào?

Nhạc Trọng hỏi:

- Tôi là Nhạc Trọng, tới cứu các người! Anh là ai?

Tên quan quân kia trầm mặc một hồi sau đó nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Tôi là bộ đội biên phòng, liên trưởng đoàn xe tăng xx Không Tử Minh! Bọn họ là bộ hạ của tôi, bên ngoài xảy ra chuyện gì, tại sao lại có chuyện khó hiểu như vậy?

Không Tử Minh lúc trước nhìn thấy những chiến hữu của mình đột nhiên nổi điên, cắn xé những chiến hữu khác, cắn xé những người kia không thành bộ dáng, cuối cùng những người bị cắn chết thì biến thành vô số cỗ tang thi, loại tình huống đó thoáng như ác mộng và khủng bố. Nếu không phải hắn quyết đoán dẫn những người này chạy vào trong kho hàng, chỉ sợ bọn họ cũng đã chết dưới vây công của thi đàn.

Nhạc Trọng thở dài một hơi chậm rãi lắc đầu:

- Không biết!! Nếu anh là người sống sót chắc cũng nghe qua âm thanh kia. Đây hẳn là trò đùa dai của thần!

Không Tử Minh lẩm bẩm nói:

- Thực sự thần tồn tại sao?

Trong xã hội hiện đại rất nhiều người là người vô thần, nhưng mà bây giờ thế giới xảy ra đại kiếp nạn quy mô như vậy, làm cho tất cả người sống sót đều hiểu được có thần đang tồn tại.

Nhạc Trọng không có nghĩ nhiều về vấn đề của thần, trực tiếp nhìn qua Không Tử Minh hỏi:

- Không Tử Minh! Tôi cứu các người! Sau này các người định như thế nào? Là gia nhập ra sức cho tôi hay là rời đi?

Thần linh cach Nhạc Trọng quá xa xôi, hắn hiện tại càng quan tâm vấn đề sự thật.

Không Tử Minh nghe vậy, phục hồi tinh thần lại, nhìn qua Nhạc Trọng trực tiếp hỏi:

- Binh doanh bị tang thi chiếm giữ đã giết sạch rồi chứ?

Nhạc Trọng nhìn qua Không Tử Minh trực tiếp vận dụng đòn sát thủ:

- Ân! Đều bị tôi giết sạch! Đúng rồi, Bắc Kinh đã rơi vào tay giặc, quân bộ, trung ương cũng không còn tồn tại. Hiện tại chúng ta chỉ có thể dựa vào bản thân mà sống sót thôi.

Nếu như trung ương, quân bộ vẫn còn tồn tại, rất nhiều quân đội đều phục tùng chỉ thị của trung ương. Nhạc Trọng muốn thu phục Không Tử Minh là quân nhân là chuyện vô cùng khó khăn.

Không Tử Minh nghe vậy cũng có chút mờ mịt:

- Bắc Kinh cũng rơi vào tay giặc sao?

Không có quân bộ, trung ương chỉ đạo, Không Tử Minh lúc này vô cùng mờ mịt.

Không Tử Minh do dự một hồi mới nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Tôi muốn suy nghĩ một chút mới quyết định, có thể chứ?

Không Tử Minh cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì nữa. Hắn cũng không muốn mang binh tùy tiện thuần phục Nhạc Trọng là người tính tình, lai lịch không biết.

Nhạc Trọng thập phần sảng khoái đáp:

- Có thể! Nhưng mà anh phải giúp bộ hạ của tôi đào tạo thành lính thiết giáp. Chỉ cần anh giúp tôi bồi dưỡng lính thiết giáp, ngươi có thể cùng bộ hạ của anh tự do rời đi.

Nhạc Trọng coi trọng bọn người Không Tử Minh là lão binh điều khiển xe tăng này, chỉ cần có thể bồi dưỡng được lính thiết giáp. Bọn người Không Tử Minh có rời đi hắn cũng không ngăn cản.

Không Tử Minh có chút buông lỏng một hơi gật đầu nói:

- Tốt!

Trương Trì xông tới, hưng phấn nhìn qua Nhạc Trọng hét lớn:

- Thủ lĩnh!! Thủ lĩnh! Lần này chúng ta phát tài rồi!! Là xe tăng!! Mười hai chiếc xe tăng!! Nhiều xe tăng như vậy chúng ta có thể tổ kiến liên đội xe tăng rồi!

Xe tăng chính là vương của bộ binh, thoáng cái có mười hai chiếc xe tăng thế này, nếu như có thể sử dụng được thì trong tận thế tang thi có như biển cũng có thể không sợ, đây là đại sát khí vô cùng hung mãnh a. Trương Trì tự nhiên hưng phấn không thôi. Nếu như có thể tổ kiến một liên đội xe tăng, như vậy thực lực doanh thứ nhất hoàn toàn có thể áp đảo tang thi rồi.

Không Tử Minh nhìn qua bộ dáng vô cùng hưng phấn của Trương Trì, chần chờ một hồi nói:

- Anh là Trương Trì?

Trương Trì chần chờ một chút nhìn quaKhông Tử Minh mơ hồ hỏi:

- Anh là ai?

Không Tử Minh nói:

- Ta là Không Tử Minh!

Trương Trì ăn cả kinh nói:

- Không đại đội trưởng!

Không Tử Minh cùng Trương Trì hai gã chiến hữu gặp nhau tự nhiên là có nhiều chuyện muốn nói. Nhạc Trọng cũng không có quấy rầy bọn họ mà trực tiếp rời đi, đi ra bên ngoài.

Nhạc Trọng chân trước vừa rời khỏi nhà kho, chợt nghe không xa có tiếng súng nổ kịch liệt. Hắn biến sắc, thân hình chớp động tiến nhanh về phía bên kia.

Ở cửa ra vào của quân doanh có tiếng súng nổ lơn, một đám phần tử vũ trang ăn mặc đủ loại quần áo xông thẳng vào trong quân doanh.

Những tên phần tử vũ trang này không có lập tức phát động công kích, mà tản binh ra ẩn nấp sau những công sự, không ngừng xạ kích vào người trong quân doanh.

Vô số viên đạn bay tứ tung, song phương thương vong rất ít.

- Người bên trong nghe đây!! Chúng tôi là chính phủ mới ở huyện Thiên Tân!! Trang bị vũ khí trong này là tài sản của quốc gia! Trừ chính phủ ra thì không ai được đụng vào. Các người lập tức đầu hàng thì chúng tôi lập tức bỏ qua cho các người.

Nhạc Trọng vừa mới đi tới trước cửa quân doanh liền nghe được những tên phần tử vũ trang này không ngừng la hét mình là người của chính phủ.