Ở cảnh giới Nguyên Thần, tu sĩ đã rèn luyện và củng cố linh hồn của mình, có khả năng xuất hồn ra khỏi cơ thể, tu hành và chiến đấu với sức mạnh thần thức cực kỳ mạnh mẽ. Nguyên Thần giúp tu sĩ duy trì trạng thái sinh mệnh ngay cả khi thân xác bị tổn thương.
Tu sĩ có thể khống chế một phần nguyên hồn để chiến đấu và thực hiện các loại kỹ năng thần thông cao cấp. Nguyên Thần đủ mạnh mẽ để xâm nhập vào ý thức và tinh thần của đối thủ, phá hủy linh hồn đối phương hoặc tạo ra các ảo giác vô cùng chân thật.
Linh hồn và cơ thể của tu sĩ vẫn liên kết chặt chẽ, mặc dù linh hồn có thể xuất hồn, nhưng vẫn chưa đạt tới mức độ độc lập hoàn toàn. Sức mạnh tập trung vào một bản thể duy nhất.
Nguyên thần của tu sĩ khi tu luyện đạt đến đỉnh phong, thần hồn đã trở nên cực kỳ ngưng tụ và vững chắc. Tuy nhiên, để tiến xa hơn, họ phải tiếp tục tinh luyện thần hồn, đạt đến trạng thái siêu việt, khi thần hồn không chỉ là một phần của cơ thể mà còn có thể tách rời và tồn tại độc lập.
Khi thần hồn đạt đến mức độ ngưng tụ hoàn hảo, tu sĩ bắt đầu bước vào quá trình phân tách nguyên thần thành hai phần đối lập nhau: Âm Thần và Dương Thần.
Âm Thần, đại diện cho yếu tố âm tính, liên kết với sự u minh, tĩnh lặng và bóng tối. Đây là phần thần hồn có khả năng tiếp nhận những cảm giác tiêu cực, đau khổ và sự u tối, giúp tu sĩ có khả năng tồn tại trong các môi trường đầy sát khí, âm hồn mà không bị tổn hại.
Dương Thần, đại diện cho d·ương t·ính, kết nối với ánh sáng, nhiệt huyết và sinh cơ. Dương Thần giúp tu sĩ có thể hấp thu sức mạnh từ ánh sáng, sự sống, và tăng cường khả năng sinh mệnh.
Khi phân thành Âm Thần và Dương Thần, tu sĩ bắt đầu bước vào cảnh giới Phân Thần Cảnh.
Phân Thần Cảnh, tu sĩ phải tôi luyện được cả hai thần hồn mới có thể gia tăng sức mạnh. Phân Thần Cảnh, không chỉ có hồn lực mạnh mẽ hơn rất nhiều so với Nguyên Thần Cảnh, mà tại cảnh giới Phân Thần, Ý Cảnh đã trở nên rất vượt trội.
Ý Cảnh của Phân Thần Cảnh thậm chí có thể đạt đến cửu tầng, gần như nắm trọn vẹn hiểu biết về Ý Cảnh trong thiên địa, thực lực bất khả hạn lượng.
Nhưng cảnh giới này có điều khó khăn. Sau khi phân tách Âm Thần và Dương Thần, tu sĩ phải làm chủ cả hai phần linh hồn này, duy trì sự cân bằng giữa chúng.
Đây là giai đoạn thử thách tâm trí và ý chí khủng kh·iếp, vì một sai lầm nhỏ có thể dẫn đến việc cả Âm Thần và Dương Thần tự đấu đá, khiến Nguyên Thần bị phá hủy.
Khó khăn thì cũng có mặt lợi hại, bên cạnh có linh hồn lực, linh lực cường đại, Phân Thần Cảnh còn có khả năng tạo ra một phân thân hoàn chỉnh.
Phân thân này có thể hoạt động độc lập ngoài cơ thể mà không cần tiêu tốn linh khí để điều khiển, dù cho nó chỉ có thực lực vài thành so với bản thể.
Khi phân thân c·hết đi, sẽ gây ít nhiều tổn hại đến cho bản thể, nhưng bản thể sẽ không c·hết. Nhưng khi bản thể c·hết đi, phân thân cũng sẽ biến mất đi.
Phân Thần Cảnh, cảnh giới được xem như có thêm một mạng. Vì có thể lợi dụng phân thân mà tồn tại, dù sức mạnh nó có hạn, nhưng cũng có thể đánh lạc hướng đối thủ.
Tu sĩ ở Phân Thần Cảnh khi vượt qua nhiều ảo cảnh, thử thách tâm trí, và trải nghiệm sự biến hóa của linh hồn giữa hai trạng thái âm và dương sẽ thấu hiểu hoàn toàn quy luật âm dương, sự cân bằng giữa hai thái cực.
Khi đã cảm ngộ âm dương đến mức hoàn hảo, tu sĩ bắt đầu quá trình giao thoa giữa hai thực thể linh hồn.
Âm Thần và Dương Thần bắt đầu từ từ giao thoa với nhau. Đây là quá trình cực kỳ đau đớn, khi linh hồn tu sĩ bị kéo giãn, hòa quyện, đồng thời đấu tranh giữa hai cực đoan.
Sự tương phản giữa âm và dương khiến linh hồn tu sĩ có nguy cơ vỡ tan nếu không đủ khả năng điều hòa.
Tuy nhiên, nếu thành công, hai thực thể sẽ bắt đầu hòa làm một, tạo thành Hợp Thần – một linh hồn duy nhất nhưng mạnh mẽ hơn bất cứ giai đoạn nào trước đó.
Cảnh giới này gọi là Hợp Thần Cảnh.
Thần hồn của tu sĩ ở cảnh giới này cực kì cường đại, gấp nhiều lần ở cảnh giới Phân Thần Cảnh. Thần niệm của họ có thể trải rộng đến vài trăm ngàn dặm, chi tiết hơn những cảnh giới trước đó.
Điều đặc biệt, Hợp Thần Cảnh có khả năng phân ra thành Nguyên Thần, Âm Thần, Dương Thần cùng tồn tại với nhau, như ba thực thể hoàn hảo.
Ba phân Thần này có thể sở hữu thực lực mạnh hơn cả phân thân ở Phân Thần Cảnh, nhưng nếu chứa thực lực càng cao, bản thể tiêu hao càng nhiều.
Hợp Thần Cảnh, do sự dung hợp của các các Thần, nên có được ngộ tính viễn siêu. Tu sĩ cảnh giới này, họ cảm ngộ được sâu hơn về chân ý của thiên địa, cảm nhận rất rõ ràng quy tắc hơn.
Hợp Thần Cảnh, không sử dụng Ý Cảnh, mà sử dụng Áo Nghĩa.
Áo Nghĩa là cấp độ cao hơn, sâu sắc hơn so với Ý Cảnh. Đây là tinh hoa, là cốt lõi của một loại sức mạnh hay một nguyên tố. Tu luyện đến mức này, tu sĩ không chỉ hiểu về quy luật, mà còn có khả năng sáng tạo, kiểm soát tuyệt đối nguyên tố hoặc sức mạnh đó.
Ví dụ, một tu sĩ lĩnh ngộ được Hỏa Chi Ý Cảnh có thể sử dụng chiêu thức Hỏa Long mạnh mẽ hơn, khiến lửa có linh tính và chân thật như một con rồng thật sự.
Còn nếu lĩnh ngộ đến Hỏa Chi Áo Nghĩa, tu sĩ không chỉ tạo ra Hỏa Long, mà còn có thể thay đổi bản chất của lửa, tạo ra các loại lửa đặc biệt hơn làm cho ngọn lửa của họ có thể thiêu đốt cả linh hồn hoặc vật chất vô hình.
Đương nhiên chỉ là ví dụ, nhưng Hoả Chi Áo Nghĩa sẽ dễ dàng nuốt chửng Hoả Chi Ý Cảnh nếu chạm trán.
Hợp Thần Cảnh, không chỉ là một cảnh giới, mà còn là một bước tiến lớn trong con đường võ đạo.