Thần Thụ Chí Tôn

Chương 105: Thiên Võ Tranh Phong



Chương 105: Thiên Võ Tranh Phong

Mộc Chiến khi nghe Công Tôn Tuyết nói Hàn Băng Tâm Quyết có thể tu luyện đến Hợp Thần Cảnh, hắn cũng vui mừng cho nàng.

Mộc Chiến không cần pháp quyết để tu luyện, hắn chỉ cần tích đủ linh lực để trở thành những chiếc lá trong thụ tâm hắn là đủ.

Hàn huyên thêm một hồi lâu, Công Tôn Tuyết tạm biệt Mộc Chiến, đi làm sự vụ. Nàng là Các chủ, còn nhiều việc phải làm.

Mộc Chiến ôm nàng một cái, rồi ngồi thiền định trên giường.

Thầm nghĩ trong lòng, không nghĩ lần này đến Băng Tuyết Các thu nhận được nhiều thứ như thế.

Đầu tiên là Mộc Chi Ý Cảnh, thông qua khảo nghiệm thứ hai của Thí Luyện Tháp, hắn đã cảm ngộ được ý cảnh từ thiên địa cây cỏ, thêm ngộ tính siêu việt và bản thân là Thần Thụ, Mộc Chi Ý Cảnh hắn đã nâng lên đến Nhất Tầng Cảnh.

Người bình thường khi cảm ngộ được Ý Cảnh, ban đầu chỉ ở mức sơ khai mà thôi, không giống như Mộc Chiến đột phá hẳn một tầng.

Với Mộc Chi Ý Cảnh, Mộc Chiến đã không cần sử dụng võ kỹ, linh lực thi triển ra cũng đã rất mạnh rồi. Nhưng với Huyền cấp võ kỹ, nó sẽ thúc đẩy Ý cảnh trở nên mạnh hơn, nên việc sở hữu một vài võ kỹ Huyền cấp cũng rất quan trọng.

Thêm nữa, hắn cũng đã lĩnh ngộ được một chiêu thức trong Ý Cảnh - Vạn Mộc Triều Bái.

Chiêu thức này không giống võ kỹ thông thường, mà là mạnh theo Ý Cảnh của Mộc Chiến. Có lẽ, hiện tại nó sánh ngang với Huyền cấp hạ phẩm võ kỹ.

Thứ hai, trong cơn tức giận, Mộc Chiến thức tỉnh một thiên phú mới, Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Nộ Vạn Giới.

Khi thi triển, những chiếc lá trong thụ tâm hắn héo rũ đến mức tận cùng, giúp Mộc Chiến có được nguồn linh lực vô tận, hoá thân thành Thần Thụ bản thể và thi triển một kích mạnh nhất của hắn.

Điều đánh đổi, những chiếc lá dùng để thi triển, hắn sẽ không thể dùng thời gian hoặc những linh lực từ các vật phẩm để phục hồi như khi thi triển Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Nộ Thương Khung được.

Thứ duy nhất có thể giúp hắn để khôi phục, chính là Dị Mộc, nếu không, nó sẽ vĩnh viễn ở trạng thái héo rũ ấy, mà không thể phục hồi trở lại được nữa.

Sức mạnh càng lớn liền đi kèm với rủi ro càng lớn.

Cho nên, dù rằng Diệp Tàn Nộ Vạn Giới rất mạnh, Mộc Chiến cũng không thể dễ dàng sử dụng, trừ khi rơi vào thời điểm sống còn.

Thứ ba, trong cơn yêu cuồng nhiệt với Công Tôn Tuyết, hắn đã thức tỉnh thiên phú khác, Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Ái Tâm Liên.

Thiên phú này chỉ được kích hoạt khi Mộc Chiến và nữ nhân của hắn cảm nhận được tình cảm tương liên, mặn nồng của đối phương, có thể bỏ qua tất cả để đến với nhau.



Một khi được kích hoạt, một chiếc lá trong thụ tâm của Mộc Chiến sẽ rụng xuống, nối liền trái tim của hai người, giúp họ có mối liên kết sâu sắc, bền chắc mà không ai có thể chia lìa.

Sợi liên kết này, có thể cảm nhận được đối phương, dù xa, dù gần, cũng biết được tình trạng của đối phương. Thậm chí có thể tương thông ý nghĩ trong khoảng cách gần.

Tương thông ý nghĩ, cao cấp hơn so với truyền âm nhiều, chỉ có hai người hiểu được ý nghĩ của nhau, mà không ai có thể nghe lén được.

Thứ tư, đột phá đến Hoá Đan Cảnh, không ngờ Hoá Nhân Quyết của Mộc Chiến liền mở ra tầng thứ hai - Biến Ảnh Dạng.

Tầng thứ nhất giúp Mộc Chiến biến thành hình dạng nhân loại hoàn toàn, nhưng đến tầng thứ hai, Biến Ảnh Dạng giúp hắn thay hình đổi dạng, mang một khuôn mặt khác.

Cuối cùng, chính là có lão bà Nguyên Thần Cảnh cường giả rồi, hắc hắc.

Thế này cả Thiên Võ Đại Lục này ai dám trêu ta, chọc ta, ta liền gọi lão bà ra đánh ngươi!

Ngươi không bao giờ có thể xem thường Chạn Vương huyền thoại được đâu.

Tĩnh tâm suy nghĩ một chút, Mộc Chiến gật đầu hài lòng, sau đó liền nằm xuống giường ngủ một giấc.

Mấy hôm nay, hắn có vẻ hơi mệt… không phải do làm chuyện ấy với Công Tôn Tuyết, mà do khí nộ công tâm, hắn cần được nghỉ ngơi một chút a!

….

Không biết qua bao lâu, Mộc Chiến đang chìm trong giấc mộng đột nhiên cảm giác được mặt của mình bị nhéo nhéo.

Hắn mở mắt ra, thấy Công Tôn Tuyết nằm bên cạnh đang mỉm cười tinh nghịch trêu chọc hắn.

Mộc Chiến vậy, liền đẩy ngã nàng xuống giường, kê cằm của nàng lên:

“Dám trêu chọc phu quân, phu quân cho nàng biết tay!!”

“Aaa, phu quân tha lỗi!!!” Công Tôn Tuyết đỏ mặt đẩy hắn ra, nhưng cũng không thể thoát được ma trảo của hắn..

Thế rồi.. không khí kiều diễm ấy lại lan tràn khắp phòng..



….

Rất lâu sau, Công Tôn Tuyết nằm bên cạnh Mộc Chiến thở hổn hển.

“Sao th·iếp thấy chàng có vẻ khoẻ hơn lần trước?!”

“Nàng sẽ không bao giờ biết được giới hạn của Thần Thụ đâu, chính bản thân ta cũng không biết mà, hắc hắc!”

Mộc Chiến cười xấu xa nhìn nàng.

“Được thế là giỏi!!” Công Tôn Tuyết véo mạnh vào hông của hắn, sau đó vuốt nhẹ má Mộc Chiến. “Được rồi, bây giờ nói chuyện chính!”

“Chuyện chính? Trong bộ dạng này?!” Mộc Chiến thú vị nhìn Công Tôn Tuyết một chút.

“Sao th·iếp không biết chàng lại xấu xa vậy chứ, dáng vẻ lãnh đạm kia đâu hết?!” Công Tôn Tuyết gương mặt hơi ráng hồng khi bị hắn trêu chọc.

“Hắc hắc, ta chỉ như thế với nữ nhân của mình!!” Mộc Chiến ôm nàng nói.

“Được rồi, nghe th·iếp nói!” Công Tôn Tuyết không để hắn táy máy tay chân. “Ba tháng nữa sẽ tổ chức Thiên Võ Tranh Phong, mục đích là tranh chức vị trí Minh Chủ cho Liên Minh đối kháng với những tên hắc y nhân!”

“Nhưng không phải để các cường giả tranh phong, mà là để thế hệ trẻ tuổi dưới hai mươi lăm tuổi luận bàn, người nào của tông môn đạt được quán quân thì cường giả tông môn đó sẽ làm Minh Chủ!”

Mộc Chiến ôm nàng, thầm vuốt cằm. “Vậy ý nàng là?”

Công Tôn Tuyết dịu dàng nhìn hắn: “Đương nhiên là th·iếp muốn phu quân đi tranh phong cho mình rồi. Nói về thế hệ trẻ tuổi, ai lại có thể đánh bại chàng chứ!”.

“Nhưng th·iếp đang có điều lo lắng, phu quân chàng tại Hoàng Thành của Sơn Vân Đế Quốc để lộ ra Song Dị Thuộc Tính, nhiều kẻ giờ đang ngấp nghé chàng lắm.”

Mộc Chiến nghe thấy nàng lo lắng cho mình, cảm động một chút rồi liền động niệm, vận chuyển Hoá Nhân Quyết tầng thứ hai - Biến Ảnh Dạng.

Ở trạng thái mới này, hắn mang vẻ ngoài trưởng thành hơn, thân hình cao lớn, rắn rỏi. Làn da của hắn trở nên đậm màu hơn một chút, làn da bánh mật như sống lâu trong rừng rậm.

Đôi mắt của Mộc Chiến giờ ánh lên một màu đen tuyền, sâu thẳm và lạnh lẽo, tựa như không bao giờ dao động bởi những cảm xúc bên ngoài. Mái tóc đen dài buông xuống, trên trán hắn, một đường khắc mờ mờ tựa như ấn ký mộc tinh, biểu thị sự che giấu sâu sắc của Hóa Nhân Quyết.

“Nàng thấy thế nào?! Có ai nhận ra được ta không?!” Mộc Chiến cười cười nói với Công Tôn Tuyết đang trợn tròn xoe mắt với Mộc Chiến.

“Đây lại là sao nữa?! Phu quân ngươi nhiều bí mật quá vậy!?” Công Tôn Tuyết bĩu môi, Mộc Chiến luôn làm cho nàng đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.



“Vì ta là Thiên Mệnh Nguyên Chủng, không thể để lộ ra ngoài, nên ta tu luyện Hoá Nhân Quyết, nó giúp ta ẩn đi khí tức!” Mộc Chiến thản nhiên nói. “Ta nghĩ nàng cũng nên tu luyện bộ pháp quyết này, nó chi ít sẽ giúp cho nàng rất nhiều!”

Nói xong, hắn liền truyền Hoá Nhân Quyết cho Công Tôn Tuyết. Hoá Nhân Quyết không chỉ đơn giản là một bộ pháp quyết có thể che giấu Thiên Mệnh Nguyên Chủng, mà còn có thể hoán hình đổi dạng, lợi hại hơn dịch dung nhiều.

Bởi vậy mới oan cho Huyễn Thiên Cơ, thân là Thiên Mệnh Nguyên Chủng, hắn đưa cho Mộc Chiết một bộ pháp quyết làm sao lại đơn giản cho được…

Công Tôn Tuyết vui mừng: “Phu quân có pháp quyết lợi hại này, th·iếp cũng bớt lo lắng.”

“Vậy còn Thiên Võ tranh phong thì sao, nếu phu quân không muốn, th·iếp cũng không nói gì chàng!!”

Mộc Chiến hôn nhẹ trán nàng: “Lão bà yêu cầu, Mộc Chiến ta nào dám từ chối! Vậy cái Minh Chủ này có được lợi ích gì?!”

Mộc Chiến có lẽ là người trầm lặng, không thích gây phiền phức, cũng không thích gây sự chú ý. Nhưng nếu là Công Tôn Tuyết mong muốn, Mộc Chiến hắn có gì phải ngại.

Công Tôn Tuyết nhẹ giọng đáp: “Minh Chủ có quyền chỉ huy và điều động liên minh các tông môn lớn nhỏ trong cuộc chiến chống lại hắc y nhân, có thể triệu tập các cao thủ, sử dụng tài nguyên từ các tông môn, và đưa ra các quyết sách quan trọng.”

“Ngoài việc nhận được quyền sử dụng tài nguyên từ các tông môn, Minh Chủ còn được ưu tiên tiếp cận với những thiên địa kỳ bảo, linh thạch, đan dược quý hiếm, giúp gia tăng cảnh giới”

“Dù sao cũng nhất định phải đối kháng với những tên hắc y nhân, th·iếp muốn tự mình đối chiến, mà không phải dựa theo chỉ đạo của kẻ khác!” Công Tôn Tuyết ánh mắt toả ra ngọn lửa của chí cường giả, dĩ nhiên nàng là thiên tài có tâm khí cao ngạo, luôn muốn vấn đỉnh trên con đường võ đạo và danh vọng.

“Tuyết nhi, nàng muốn, dĩ nhiên ta sẽ cố gắng! Nhưng ta có chút thắc mắc, một Nguyên Thần Cảnh như nàng, lại không đủ sức chấn nh·iếp mấy tên Linh Anh Cảnh đó sao?!?”

Công Tôn Tuyết lắc nhẹ đầu: “Thế lực ngũ phẩm đâu phải đơn giản như vậy, bọn hắn đều có Nguyên Thần Cảnh toạ trấn, chỉ là bọn họ bình thường không ra mặt mà thôi.”

“Băng Tuyết Các lúc trước cũng chỉ mới là thế lực tứ phẩm đỉnh, nhờ th·iếp đột phá Nguyên Thần Cảnh nên mới có cơ hội tham gia vào tranh phong Minh Chủ này.”

Mộc Chiến vuốt nhẹ cằm, trầm ngâm. Công Tôn Tuyết muốn, hắn nhất định sẽ tham gia. Nhưng tuy rằng thực lực tăng trưởng một đoạn lớn, hắn không chắc có thể giành quán quân hay không.

Người ta thường nói, thế giới võ đạo không thiếu nhất là thiên tài, không biết lần này Thiên Võ Tranh Phong này sẽ xuất hiện bao nhiêu thiên kiêu nữa. Hơn nữa, không phải là thiên kiêu mà hắn thấy ở Hoàng Thành, mà là trải rộng khắp Thiên Võ Đại Lục.

Nhiều thiên kiêu như thế, Mộc Chiến không dám chắc rằng, liệu còn một Tần Vũ khác ngoài kia hay không…

“Thế nào phu quân? Ý chàng như thế nào?!” Công Tôn Tuyết dịu dàng hỏi Mộc Chiến, nếu hắn không thích tham gia, có lẽ Minh Chủ này vô duyên với nàng.

“Ta sẽ tham gia, nhưng trước đó.. hắc hắc..!” Mộc Chiến gật đầu đồng ý, sau đó cười xấu xa đẩy ngã Công Tôn Tuyết.

Thế là không khí kiều diễm lại lan tràng khắp căn phòng…