Trở về Băng Tuyết Các, các trưởng lão và chấp sự đều chấn kinh trước thương thế của Công Tôn Tuyết.
“Các chủ! Người làm sao vậy?!” Một tên trưởng lão lo lắng hỏi, là Hàn Ngọc trưởng lão của Băng Tâm Đan Viện.
Công Tôn Tuyết thấy cao tầng của Băng Tuyết Các đều ra hết, cất cao giọng, nhưng còn chút run rẩy do b·ị t·hương:
“Hàn Thương đã phản bội, cấu kết với lũ hắc y nhân để m·ưu s·át thiếu chủ và bổn toạ!”
“Ta cần thời gian trị thương, mọi sự vụ giờ để cho Hàn Ngọc trưởng lão quản lý!”
Công Tôn Tuyết vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều như sét đánh ngang tai.
Hàn Thương Đại Trưởng Lão phản bội? Không phải lão ta là một trong những người chí trung bậc nhất của Băng Tuyết Các sao? Nếu không có lòng trung thành, thì hắn làm sao có thể lên làm Đại Trưởng Lão?
Vậy mà bây giờ lại cấu kết với những tên hắc y nhân để m·ưu s·át Các Chủ và thiếu chủ sao ?
Tin tức này khiến đám người nửa tỉnh nửa mê, không tin vào sự thật.
Mộc Chiến thấy mấy lão già này cứ ngẩn tò te ra đấy, gấp gáp một chút: “Mong chư vị cho ta mang sư phụ về trị thương!”
“À à được, Hàn Ngọc trưởng lão, ngươi đem đan dược trị thương tốt nhất đến cho Các Chủ đi!” Hàn Tuyệt, Nhị Trưởng Lão của Băng Tuyết Các, Linh Anh Cảnh trung kì lên tiếng.
Hàn Ngọc trưởng lão gật đầu, biết là thương thế của Các Chủ không phải bình thường, lập tức trở về Băng Tâm Đan Viện.
Nhưng Mộc Chiến vội kéo Hàn Ngọc trưởng lão lại nói:
“Hàn Ngọc trưởng lão, có thể đem thêm nhiều chút dược thảo mộc hệ được không?”
Hàn Ngọc nghe vậy, cũng không hỏi nhiều, dược thảo mộc hệ là dược thảo có dược tính trị thương rất mạnh, thiếu chủ yêu cầu như thế rất là dễ hiểu.
Thấy hắn không còn việc gì, Hàn Ngọc trưởng lão quay người đi.
Hàn Tuyệt Nhị Trưởng Lão lên tiếng: “Tập trung tất cả cao tầng của Băng Tuyết Các tại Băng Tâm Đại Điện!!”
….
Mộc Chiến cõng Công Tôn Tuyết về mật thất của nàng, nói ở Băng Tuyết Các chỗ nào thích hợp trị thương nhất, thì không còn có chỗ nào thích hợp hơn nơi này.
Đặt Công Tôn Tuyết lên giường, Mộc Chiến vuốt ve gương mặt tuyệt mỹ nhưng có phần tái nhợt của nàng. Sau khi nàng nói xong với các trưởng lão, liền đã ngất đi rồi.
Thở dài một hơi, Mộc Chiến hắn dù thăng tiến thực lực rất nhanh rồi, nhưng vẫn còn quá yếu.
“Cộc cộc..”
Tiếng gõ cửa bên ngoài phòng của Công Tôn Tuyết, Mộc Chiến đi ra mở cửa.
“Thiếu chủ, đây là đan dược và dược thảo mộc hệ có thể giúp trị liệu thương thế cho Các chủ, ngươi mau để cho người dùng đi.”
Hàn Ngọc trưởng lão đưa cho Mộc Chiến một chiếc nhẫn trữ vật, dặn dò.
“Ta đã biết, đa tạ Hàn Ngọc trưởng lão!” Mộc Chiến nhận lấy nhẫn trữ vật, chắp tay đa ta Hàn Ngọc trưởng lão một tiếng.
“Không có gì! Thương thế Các chủ quan trọng hơn, thiếu chủ chăm sóc cho người cẩn thận! Ta đi đây!”
Hàn Ngọc trưởng lão phất phất tay rời đi, cũng không lo lắng gì về Mộc Chiến lắm.
Hắn là đệ tử của Các chủ, còn mang thương tích cõng nàng về từ sau khi bị m·ưu s·át. Hàn Ngọc hắn còn lo lắng cái gì chứ.
Nhưng Hàn Ngọc trưởng lão đâu biết được, quan hệ của Mộc Chiến và Công Tôn Tuyết, cần đến lượt hắn lo sao…
Mộc Chiến lấy nhẫn trữ vật xem xét, phát hiện rất nhiều đan dược chữa thương, cùng với dược thảo mộc hệ:
“Phục Huyết Đan, Huyền Hồn Đan, Thanh Tâm Đan, Thiên Cốt Đan,… đều là đan dược Tứ giai thượng phẩm.” Hít nhẹ một chút, Băng Tuyết Các quả là tài đại khí thô. Những đan dược này đích thị là do Hàn Ngọc trưởng lão luyện chế.
Dù dược hiệu chỉ là năm thành, nhưng cũng không thể xem thường lão già này rồi.
Mộc Chiến cũng đảo mắt qua các loại dược thảo mộc hệ, nào là Mộc Tâm Hoa, Bạch Liên Đằng, Thải Vân Thảo, Ngọc Diệp Thảo, Tán Mộc Diệp, Kim Mộc Nhũ,… đều là dược thảo cao cấp, có thể dùng để luyện chế đan dược tứ, ngũ giai..
Mộc Chiến không ngần ngại, nuốt hết đống dược thảo này. Hắn muốn dùng những dược thảo này để phục hồi những chiếc lá trong thụ tâm, từ đó có thể dùng huyết dịch của mình để trị thương cho nàng.
Những thứ liên quan thuộc tính mộc hệ, Mộc Chiến có thể hấp thụ hoàn toàn linh khí của nó, hiệu quả hơn rất nhiều so với các loại thuộc tính khác, cũng không cần thiết chế tạo đan dược.
Sau khi phục dụng rất nhiều dược thảo, Mộc Chiến khôi phục tám mươi chiếc lá trong thụ tâm. Hắn bắt đầu trị thương cho Công Tôn Tuyết.
Mộc Chiến nhẹ nhàng đưa từng viên đan dược cho nàng, đỡ nàng dậy, giúp nàng luyện hoá đan dược.
Từng tia linh lực truyền vào trong cơ thể mềm mại của nàng, luyện hoá từng dược hiệu của từng viên đan dược.
Hiệu quả đan dược rất mạnh, giúp cho thương thế của Công Tôn Tuyết đã trở nên ổn định hơn.
Mộc Chiến hoá thành Lục Biến, cắt tay đưa vào môi nàng. Từng giọt huyết dịch màu xanh vào trong cơ thể Công Tôn Tuyết, tốc độ hấp thu của nàng là quá nhanh, khiến cho Mộc Chiến đổ mồ hôi lạnh, khí sắc của hắn trở nên nhợt nhạt rất nhiều.
Thần sắc của Công Tôn Tuyết sau khi hấp thu huyết dịch của Mộc Chiến, dần trở nên hồng nhuận hơn.
Mộc Chiến đỡ nàng nằm xuống, định đứng dậy rời khỏi phòng thì bị kiệt sức, đổ gục xuống bên cạnh nàng mà ngất đi.
Hoá Đan Cảnh, cũng không trị liệu nổi cho Nguyên Thần Cảnh dễ dàng như thế. Mộc Chiến hắn cũng biết, nhưng nhìn lão bà b·ị t·hương, hắn nào chịu nổi!
….
Sau không biết bao lâu, Mộc Chiến tỉnh dậy, hắn kiểm tra thụ tâm của chính mình.
Lúc này, cành cây to lớn chứa một trăm lẻ năm chiếc lá hoàn hảo vô khuyết, còn tặng kèm thêm năm chiếc lá nữa.
Dĩ nhiên, với khả năng hấp thụ linh khí của Mộc Chiến, kèm theo Mộc Chi Ý Cảnh hắn đã lĩnh ngộ được, năm chiếc lá mọc thêm cũng chẳng có gì lạ. Bây giờ Mộc Chiến đã có một trăm mười chiếc lá rồi.
Mộc Chiến nhìn qua một chút chiếc kén màu xanh ấy, Mộng Linh Nhi vẫn yên lặng nằm đó, gương mặt nàng vẫn xinh đẹp ngây thơ như ngày nào, chỉ tiếc là nàng luôn nhắm mắt mà thôi…
Thở dài một chút, Mộc Chiến nhìn qua Công Tôn Tuyết, thấy nàng vẫn nhắm mắt. Thần sắc cũng ổn định, gương mặt cũng hồng nhuận hơn.
Nhưng Mộc Chiến thấy là lạ, Bất Tử Thụ như hắn đã dùng hết sức của mình để trị thương cho nàng, Nguyên Thần Cảnh dù chưa thể phục hồi hoàn toàn, chi ít cũng tỉnh lại được chứ.
Thấy Công Tôn Tuyết bất thường, Mộc Chiến liền thăm dò trong cơ thể nàng. Điều này khá là thô lỗ, vì làm như vậy chẳng khác gì quan sát một nữ nhân t·rần t·ruồng trước mắt một cách kỹ lưỡng.
Nhưng hắn và nàng đã làm chuyện phu thê, còn gì mà thô lỗ…
Khi Mộc Chiến dò xét, hắn liền phát hiện, thì ra không phải thân thể của nàng b·ị t·hương, mà là Nguyên Thần của nàng đang bị độc tố ăn mòn.
Nguyên Thần ở trong Thần Phủ là một trong những căn cơ cốt lõi của Nguyên Thần Cảnh, nó có thể cứu lấy tu sĩ khi nguy hiểm, nhưng cũng là điếm yếu chí mạng.
Một khi Nguyên Thần gặp nguy hiểm, Nguyên Thần Cảnh cũng không thể thoát khỏi tình cảnh nguy cấp, rất dễ thân tử đạo tiêu.
Mộc Chiến gấp gáp, hắn nhớ lại, thì ra chiêu Độc Long Thôn Phệ ấy khi đánh lên trên người nàng, độc tố đã xuyên qua những v·ết t·hương t·ấn c·ông trực tiếp Nguyên Thần của nàng.
Tình hình nguy kịch, Mộc Chiến đưa tất cả đan dược có thể trị liệu Nguyên Thần vào miệng Công Tôn Tuyết. Dược lực khi vào, đều có hiển hiện một chút tác dụng, nhưng độc tố lợi hại vẫn đang từ từ ăn mòn những dược lực ấy.
Thấy không ổn, Mộc Chiến nghĩ nghĩ một chút, liền không ngần ngại, thoát hết y phục của Công Tôn Tuyết ra.
Một cỗ ngọc thể hoàn hảo hiện ra trước mắt hắn, ngọn đồi phong cao v·út ngạo nghễ trước mắt Mộc Chiến xuất hiện.
Mộc Chiến không chần chừ, cũng thoát y phục ra, và sau đó thì..
Mộc Chiến trong lúc kết hợp luôn động niệm Vô Niệm Chi Ý Cảnh, kèm theo huy động một cỗ năng lượng khổng lồ từ Diệp Tàn Kỹ và thông qua Ái Tâm Liên mà chữa trị Nguyên Thần của Công Tôn Tuyết.
Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Ái Tâm Liên ngoại trừ Mộc Chiến có thể hỗ trợ nữ nhân hắn chiến đấu, cũng có thể thông qua giao hợp để trị thương.
Thế là Mộc Chiến vừa trị thương, vừa tận hưởng với Công Tôn Tuyết..