Sau gần một tháng tu luyện, Mộc Chiến hiện tại cũng có được một trăm hai lăm chiếc lá. Tốc độ hấp thụ linh khí của hắn khi có Mộc Ý Cảnh quả thật rất kinh khủng.
Mộc Chiến mở mắt ra, khí tức của hắn trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Dù vẫn chỉ là Hoá Đan Cảnh sơ kỳ, nhưng mạnh hơn nhiều so với lúc trước đối đầu với Hàn Ngạo Tuyết.
Trước mặt hắn lúc này là một gương mặt tuyệt mỹ Công Tôn Tuyết. Nàng nhìn chăm chú vào hắn.
“Phu quân, ngươi tu luyện nhanh thật đấy, th·iếp cảm giác phu quân mạnh hơn rất nhiều!!” Công Tôn Tuyết cảm thán, không hổ là Thiên Mệnh Nguyên Chủng, khả năng hấp thu linh khí vượt qua cả cửu phẩm linh căn.
Mộc Chiến đem nàng ôm vào lòng, vuốt vuốt nhẹ bóng lưng mềm mịn của nàng:
“Phu quân vẫn quá yếu, chưa đủ sức mạnh bảo vệ nàng, phu quân sẽ cố gắng nhiều hơn nữa!”
“Hứ, người ta là Nguyên Thần Cảnh, cần phu quân chàng bảo vệ sao!!” Công Tôn Tuyết yêu kiều liếc xéo hắn một cái, nhưng trong lòng cũng rất cảm động.
Có phu quân luôn lo lắng, muốn che chở và bảo vệ mình, có nữ nhân nào lại cưỡng lại nổi chứ…
Mộc Chiến hôn nàng một cái thật sâu, sau đó:
“Được rồi, đi thôi!!”
Công Tôn Tuyết gương mặt kiều diễm một chút do hôn quá lâu, gật gật đầu: “Đi thôi!”
….
Khi Mộc Chiến và Công Tôn Tuyết đến, ánh bình minh đã le lói trên những đỉnh núi băng tuyết, Băng Tuyết Các ngập tràn trong không khí hào hứng.
Mộc Chiến trong bộ y phục tinh tế của thiếu chủ, đứng ở một góc sân lớn của Băng Tuyết Các, ánh mắt hắn vẫn trầm lặng nhìn xung quanh.
Lúc này, hắn đang ở trong trạng thái biến dạng của Hoá Nhân Quyết tầng thứ hai.
Nhìn qua đoàn người trước mắt, là những trưởng lão của Băng Tuyết Các, Hàn Tuyệt Đại Trưởng Lão, Hàn Ngọc trưởng lão, Hàn Mục trưởng lão, Hàn Anh trưởng lão đều có mặt.
Sau lưng bọn hắn là những chấp sự, tu vi dao động Hoá Đan Cảnh sơ kỳ đến đỉnh phong. Tuy là Hoá Đan Cảnh, nhưng bọn hắn tuổi cao, rất khó để đột phá Linh Anh, nên được làm chấp sự của Băng Tuyết Các.
Mộc Chiến quan sát mọi người một chút rồi nhìn về thành viên trong đội đi về Thiên Võ Tranh Phong, có hết thảy mười lăm người.
Hai người dẫn đội là Công Tôn Tuyết và Hàn Mục trưởng lão. Công Tôn Tuyết là Các Chủ của Băng Tuyết Các, dĩ nhiên nàng phải đi. Hàn Mục trưởng lão thì chịu trách nhiệm quản lý các vấn đề của đệ tử trong quá trình tham dự Thiên Võ Tranh Phong.
Tất nhiên, không bao gồm Mộc Chiến trong đó rồi..
Mộc Chiến nhìn về phía ba chấp sự của Băng Tuyết Các, bọn họ hỗ trợ việc di chuyển cho đoàn đội, tu vi Hoá Đan Cảnh trung và hậu kỳ.
Tiếp theo Mộc Chiến nhìn về chín đệ tử còn lại tham gia Thiên Võ Tranh Phong.
Đứng đầu là Tô Dật Phong, Thanh Y, Lý Băng Nghiêm đều có tu vi là Hoá Đan Cảnh sơ kỳ. Các đệ tử đứng sau lần lượt là Hoàng Minh, Đinh Hoa, Vũ Kiếm, Tống Duy, Lam Vân, Triệu Đan có tu vi dao động từ Dung Huyết trung kỳ đến đỉnh phong.
Cảm thán một chút, không nghĩ hàng ngũ đệ tử của Băng Tuyết Các cũng có nhiều thiên phú đến như này.
Chưa đến hai lăm tuổi, đã có tu vi Hoá Đan Cảnh, này là cấp bậc gia chủ lão tổ của một số gia tộc rồi đấy.
Mộc Chiến đánh giá bọn hắn, bọn hắn cũng tò mò quan sát Mộc Chiến.
Thanh Y có chút là lạ hỏi: “Thiếu chủ, sao bộ dáng của ngươi lại thế này?”
Nàng thấy bộ dáng của Mộc Chiến hiện tại khác hoàn toàn so với thân ảnh nàng biết, giống như hai người khác nhau vậy.
Mộc Chiến cũng đã chuẩn bị sẳn: “Ta có vấn đề riêng nên sẽ dùng bộ dạng này đi tham dự!”
Vấn đề riêng? Vậy thì Thanh Y nàng cũng không tiện hỏi. Nàng cảm giác vị thiếu chủ này có vẻ khá lạnh lùng, hơi khó tiếp xúc..
Thanh Y không nói gì nữa, chỉ gật đầu tỏ ra mình đã hiểu, Mộc Chiến cũng không nhìn bọn hắn nữa.
Lúc này, Công Tôn Tuyết nhìn toàn trường:
“Băng Tuyết Các sẽ tham gia Thiên Võ Tranh Phong với mười đệ tử xuất sắc nhất bổn Các, trong đó thiếu chủ của Các cũng sẽ tham gia!”
“Chúng ta sẽ tranh phong với những thế lực khác, và sẽ giành lấy hạng nhất để giành về vị trí Minh Chủ đầy uy vọng.”
“Các đệ tử có quyết tâm không??!!”
“Quyết tâmmm!!!” Chín đệ tử hét lớn, Mộc Chiến cũng không ngoại lệ. Dù lãnh đạm nhưng lúc thể hiện khí thế thì vẫn phải làm.
“Rất tốt, bây giờ chúng ta sẽ xuất phát! Mọi sự vụ trong Các sẽ do Hàn Tuyệt Đại Trưởng Lão quản thúc trong thời gian bổn toạ vắng mặt!”
“Tuân lệnh Các Chủ!!” Hàn Tuyệt chắp tay lĩnh mệnh.
Công Tôn Tuyết gật gật đầu, sau đó phất tay, hiện ra một chiếc phi thuyền pháp bảo Băng Vũ Thiên Duyên đầy khí phách.
Băng Vũ Thiên Duyên có hình dạng như một con phượng hoàng trắng, với đôi cánh lớn mở ra, phi thuyền như đang bay lượn giữa không trung, mang lại cảm giác nhẹ nhàng và thanh thoát.
Vỏ ngoài của nó được chế tác từ các loại linh thạch băng tuyết, lấp lánh dưới ánh sáng như những bông tuyết đang bay.
Băng Vũ Thiên Duyên cũng được trang bị các pháp bảo hộ thân, bảo vệ đoàn người khỏi những mối nguy hiểm trên đường đi, như gió bão hay thế lực thù địch.
Vòng tròn pháp trận lớn bên dưới phi thuyền giúp nó có khả năng di chuyển nhanh chóng qua lại giữa các địa điểm mà không cần hạ cánh.
Băng Vũ Thiên Duyên hấp thu linh khí từ thiên địa, duy trì sự ổn định trong suốt hành trình. Ngoài ra, tốc độ của nó cũng rất nhanh, chỉ cần một ngày đã có thể giúp đoàn người đến địa điểm tổ chức Thiên Võ Tranh Phong. Khi di chuyển, nó phát ra ánh sáng trắng tinh khiết, như dải lụa nhẹ nhàng lướt qua bầu trời.
“Xuất phát!!!” Công Tôn Tuyết ra lệnh một chút, Băng Vũ Thiên Duyên cất cánh bay đi.
“Chúc Các chủ và mọi người toàn thắng trở về!!!”
“Chúc Các chủ và mọi người toàn thắng trở về!!!”
“Chúc Các chủ và mọi người toàn thắng trở về!!!”
Ba tràng hô to từ các trưởng lão, chấp sự và các đệ tử trong Băng Tuyết Các, thể hiện tinh thần quyết chiến và lòng tin tưởng của bọn họ.