Sau một hồi cân nhắc kỹ lưỡng, Mộc Chiến quyết định bước vào khu vực Thanh Huyền Đan Đỉnh.
Không rõ sao, hắn không phải Kim thuộc tính tu sĩ, lấy Kim Đế Tinh làm cái gì. Còn Huyết Hoả Linh Châu thì thôi, Thần Thụ như hắn rất ghét lửa.
Khi chân Mộc Chiến vừa chạm vào, một làn sóng sáng trắng xô tới, bao trùm lấy hắn.
Mọi thứ xung quanh chợt trở nên mờ ảo, như lạc vào một giấc mơ.
Cảnh vật dần hiện ra, và trước mặt hắn là một không gian rộng lớn tràn ngập ánh sáng xanh lam huyền bí, cây cỏ sum suê, với mùi hương thơm dịu của các loại dược thảo.
Bỗng nhiên, từ giữa không gian, một lão nhân xuất hiện, sắc mặt bình thản nhưng ánh mắt lại lấp lánh như sao.
Y mặc một bộ đạo bào trắng, tóc bạc phơ, tay cầm một cây gậy dài, mang dáng vẻ của một bậc tiền bối từng trải.
“Tiểu tử!” lão nhân lên tiếng, âm thanh nhẹ nhàng như gió thổi, “Ngươi lựa chọn con đường Thanh Huyền Đan Đỉnh, phải thông qua khảo nghiệm mới đạt được truyền thừa! Đã sẵn sàng hay chưa?”
Mộc Chiến gật đầu, trong lòng dâng lên một cảm giác trịnh trọng. Hắn biết rằng đây là một bước ngoặt quan trọng trong hành trình tu luyện của mình.
Lão nhân tiếp tục, “Khu vực này sẽ có ba thử thách: hiểu biết dược thảo, kiểm tra linh hồn lực, và chế tác đan dược. Ngươi phải vượt qua từng thử thách để nhận được phần thưởng xứng đáng. Hãy chuẩn bị tâm lý, vì chỉ những người có tinh thần kiên định mới có thể vượt qua.”
“Ta sẽ không nương tay,” lão nhân nhấn mạnh, “Hãy thể hiện khả năng của ngươi một cách tốt nhất, nếu không, sẽ có những hậu quả nghiêm trọng.”
“Bắt đầu!” Lão nhân ra lệnh, và không gian xung quanh lập tức biến đổi, mở ra con đường dẫn đến thử thách đầu tiên.
Mộc Chiến bước lên, trước mặt hắn là một bàn đá lớn, trên đó có khoảng mười loại dược thảo khác nhau, mỗi loài đều có hình dáng và màu sắc riêng biệt, từ nhất giai đến tam giai dược thảo.
Mộc Chiến chỉ liếc qua một cái, liền biết tất cả các loại dược thảo.
Hoàng Linh Chi, nhất giai thượng phẩm dược thảo. Cây có hình dạng giống như chiếc lá đan xen nhau, màu vàng óng, là một loại dược liệu quý giúp tăng cường sinh lực và kéo dài tuổi thọ.
Huyết Liên Thảo, nhị giai trung phẩm dược thảo. Cây có màu đỏ thẫm, thường dùng để chữa thương và gia tăng sức mạnh tạm thời, có tác dụng kích thích tuần hoàn máu và làm ấm cơ thể.
Thiên Diệp Thảo, nhất giai cực phẩm dược thảo. Có màu xanh đậm, có công dụng tăng cường linh lực, thường được sử dụng trong các loại đan dược cao cấp.
Bạch Ngọc Thảo, nhất giai trung phẩm dược thảo. Có màu trắng, có khả năng thanh nhiệt, giải độc, thường dùng để chữa các bệnh do nhiệt gây ra.
Thanh Pháp Lý, nhất giai cực phẩm dược thảo. Một loại cây hình tròn, có màu xanh lam, thường dùng để tạo ra các loại phù chú, có tác dụng gia tăng linh khí cho người tu luyện.
Âm Tử Liên, tam giai hạ phẩm dược thảo: Hoa màu tím, có khả năng điều hòa âm dương, thường được dùng để chế biến các loại đan dược bảo vệ linh hồn.
Xích Diệp Thảo, nhị giai cực phẩm dược thảo. Lá cây màu đỏ, thường dùng để tạo ra thuốc tăng cường sức mạnh cho các võ giả trong thời gian ngắn.
Thanh Ngọc Kỳ, nhị giai cực phẩm dược thảo. Cây có màu xanh nhạt, rất hiếm, thường dùng để chế tạo các loại đan dược đặc biệt có khả năng tăng cường tốc độ tu luyện.
Đan Vương Thảo, tam giai trung phẩm dược thảo. Một loại cây màu vàng sáng, có tác dụng cải thiện khả năng hấp thụ linh khí, thường là nguyên liệu không thể thiếu cho các loại đan dược.
Cửu Khí Thảo, tam giai thượng phẩm dược thảo. Cây có màu nâu, thường mọc ở những vùng đất phì nhiêu, giúp hỗ trợ trong việc khôi phục linh lực và chữa trị thương tổn.
Chỉ một cái liếc mắt, Mộc Chiến liền biết được tất cả tên, phẩm chất và tác dụng. Hắn cười nhạt một tiếng.
Đùa hắn sao? Thần Thụ có loại dược thảo nào mà hắn không biết? Nếu hắn không biết, ai trong thế giới này có thể biết được?
Lập tức, hắn xếp các dược thảo và các vị trí chính xác: dược thảo chữa thương, dược thảo tăng cường linh lực, và dược thảo hỗ trợ linh hồn.
Lão già cũng hơi ngạc nhiên một chút vì tốc độ của Mộc Chiến quá nhanh.
“Ngươi đã làm rất tốt, ta chưa thấy người nào có tốc độ nhanh như vậy. Nhưng đây chỉ mới là khởi đầu mà thôi!”
Nói xong, lão già vung tay, từ trong không trung hiện ra một dược thảo có hình dáng như một chiếc lá màu đen, với những đường vân trắng ánh lên như ngọc. “Ngươi có biết đây là loại dược thảo gì không? Nó có công dụng ra sao?”
Mộc Chiến suy nghĩ một chút, rồi trả lời: “Đây là Hắc Khô Mộc, nhất giai hạ phẩm thường được sử dụng để chế tạo các loại đan dược phòng ngừa bệnh tật, đồng thời cũng có khả năng gia tăng khả năng chịu đựng đau đớn.”
“Chính xác!” Lão nhân gật đầu, ánh mắt hiện lên sự tán thưởng.
Hắc Khô Mộc dù chỉ nhất giai hạ phẩm, nó chỉ thường có tác dụng với phàm nhân hoặc những tu sĩ cấp thấp, nên hầu như rất ít người có thể để tâm đến loại dược thảo cấp thấp này.
Mộc Chiến biết được, chứng tỏ hiểu biết về dược thảo của hắn rất sâu a.
Nhưng mà lão đâu biết, Mộc Chiến ta, nào chỉ biết nhiều chứ..
Lão đưa ra loại dược thảo tiếp theo đó là Huyền Nguyệt Thảo. Cây thảo này có màu xanh đậm, lá mỏng manh và có hình dáng như chiếc lá nhện.
“Đây là loại thảo nào?” lão hỏi.
“Huyền Nguyệt Thảo, nhị giai cực phẩm dược thảo có thể giúp phục hồi linh lực và thanh tẩy độc tố,” Mộc Chiến không do dự đáp, ánh mắt của hắn dán chặt vào lão nhân.
“Rất chính xác! Tiếp theo, đến loại thứ ba, xem thử ngươi có nhận ra hay không!”
Lão nhân đưa ra một loại dược thảo nổi bật với những bông hoa có màu tím nhạt, giữa những cánh hoa là ánh sáng nhấp nháy như ngôi sao. Đây là một loại hoa hiếm chỉ nở vào ban đêm và thường được dùng trong các loại thuốc chữa thương.
Thế nhưng, với hình dáng tương tự là Huyền Tâm Hoa, cũng có màu sắc gần giống nhưng lại có độc tính cao, dễ dàng gây nhầm lẫn cho những ai không đủ kiến thức.
“Hãy cho ta biết, loại này thì sao?” lão hỏi, có phần nghi ngờ.
“Lân Tâm Hoa, nhị giai cực phẩm dược thảo, chỉ nở vào ban đêm, có thể dùng để bào chế thuốc chữa thương, nhưng rất dễ nhầm với Huyền Tâm Hoa, một loại hoa độc hại,” Mộc Chiến trả lời, không hề lo lắng tí nào.
Hắn nhận ra rằng màu sắc của Lân Tâm Hoa thường lợt hơn, và ánh sáng nhấp nháy của nó nhẹ nhàng hơn so với ánh sáng chói lóa của Huyền Tâm Hoa. Nếu không tinh ý, rất có thể sẽ dùng nhầm, gây ra hậu quả khó lường.
Lão nhân nhìn chằm chằm vào Mộc Chiến, đôi mày nhướng lên, có vẻ như cảm thấy bất ngờ với kiến thức của hắn. “Rất tốt! Nhưng hãy cẩn thận, ta sẽ đưa ra loại cuối cùng. Nếu ngươi sai, thử thách sẽ kết thúc ở đây!”
Lão nhấc tay chỉ về phía một bụi thảo dược có màu xanh lá nhưng viền đỏ, lá có hình dáng nhọn hơn so với những loại thảo dược khác. “Đây là loại nào?”
Mộc Chiến trầm ngâm một lát. Hắn nhớ đến công dụng của Thúy Hỏa Thảo, nó có khả năng tăng cường linh lực trong thời gian ngắn, nhưng lại dễ gây kích động nếu sử dụng quá liều.
Điều này rất dễ gây nhầm lẫn với Hỏa Dương Thảo, cũng có màu sắc tương tự nhưng lại có tác dụng ngược lại, gây ra tình trạng suy nhược.
“Đây là Thúy Hỏa Thảo, tam giai hạ phẩm dược thảo, nó có khả năng tăng cường linh lực trong thời gian ngắn. Tuy nhiên, nếu sử dụng quá liều, nó sẽ gây ra cơn kích động dữ dội. Loại này dễ bị nhầm với Hỏa Dương Thảo, cũng có màu sắc tương tự nhưng lại gây ra tác dụng ngược,” Mộc Chiến trả lời, ánh mắt không rời khỏi lão nhân.
Lão nhân chấn kinh, miệng mấp máy không nói nên lời. “Vậy mà… ngươi cũng biết được! Ngươi là ai?” Lão cảm thấy thán phục trước sự am hiểu của Mộc Chiến về dược thảo.
Hai loại dược thảo cuối lão đưa rất khó phân biệt đối với những nhị giai, tam giai luyện đan sư. Thậm chí tứ giai luyện đan sư cũng chưa chắc chắn phân biệt được hai loại này.
Ấy vậy mà Mộc Chiến có thể trả lời một cách dứt khoát, không chút đắn đo, hỏi thử lão nhân có kinh ngạc hay không chứ.