Thần Y Trọng Sinh

Chương 1004



Thích khách, cự thần, kiếm thần, Vu Thái Âm đều có danh hiệu Vu Thần, tuy Hắc Ám Giáo Đình Hắc Thần Chi Tử, Thanh Long và một đám người khác chưa tới Phong Thần, nhưng không kém bất luận người nào ở đây, đều nổi tiếng trên Thiên Bảng.  

Ngoài ra còn có điện chủ của Thần Điện chưa lộ diện, thực lực thì càng khỏi phải nói, không khác chúng thần tề tụ mấy.  

- Đội hình này đúng là đáng sợ, Mạc Phàm chui đầu vô lưới rồi.  

Có người lau mồ hôi trên trán nói.  

- Những người này tụ tập một chỗ, mượn lực lượng kỳ diệu ở Chúng Thần Sơn, bọn họ có thể diệt một đại quốc hiện giờ, tuyệt đối không có bất luận vấn đề gì.  

- Lần này Mạc Phàm xong đời rồi, quá tuyệt vời, khà khà.  

Trước màn hình, một người đàn ông Châu Âu mỉm cười nói.  

Sự tồn tại của Mạc Phàm đối với các quốc gia ngoài Hoa Hạ mà nói, tuyệt đối là uy hiếp.  

Nếu có thể diệt trừ, là một chuyện tốt đối với bọn họ.  

Dù sao Mạc Phàm là tu sĩ cường đại như vậy, sử dụng với vũ khí tiên tiến, có thể khiến quốc gia đối thủ bị diệt vong, nếu không sẽ trở thành uy hiếp, giống như tông môn ẩn thế ở Hoa Hạ..  

Tông môn ẩn thế liên lụy đến rất nhiều, bình thường bọn họ không màng thế sự còn đỡ, một mình Mạc Phàm đã tạo thành uy hiếp, nên không thể để cậu ta còn sống.  

- Trưởng quan, tôi nghĩ những thứ chúng ta chuẩn bị không cần dùng nữa rồi.  

Một sĩ quan phụ tá cười đắc ý nói.  

Vốn vì phòng ngừa Chúng Thần Sơn không đối phó được Mạc Phàm hay Mạc Phàm chạy trốn, bọn họ chuẩn bị vũ khí tiên tiến, nếu không sẽ không thuyên chuyển lượng lớn tài nguyên đến đây.  

Đội hình như vậy, không cần vũ khí tiên tiến rồi.  

Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lùng liếc một vòng, đoán ra gần hết thân phận của những người ở gần đây.  

- Xem ra tất cả đều đến rồi.  

Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lẽo, nói.  

Ngoài trừ người của Thần Điện không có mặt trên sân ra, Thanh Bang, Vu Thần Giáo, Hắc Ám Giáo Đình, Long Hoa Hội, gia tộc Wiki, nhà Miyamoto, những thế lực có ân oán với hắn đều ở đây hết.  

- Mạc tiên sinh, ở đây tụ tập nhiều người như vậy, cậu còn di ngôn gì?  

Oda Juntoku cười mỉa nói.  

Cho dù không có không gian cấm ma và kết giới, chỉ riêng người ở đây cũng đủ đối phó Mạc Phàm.  

- Di ngôn? Muốn để lại di ngôn, nhất định phải lấy ra thứ gì đó đổi mới được, ví dụ như công pháp.  

Vương tử Kamon của Hắc Ám Giáo Đình khẽ nhếch miệng, cười quỷ dị nói.  

- Công pháp sao?  

Mạc Phàm nhìn một vòng, ánh mắt nhìn về phía Thần Điện trên núi, tế tự đang tiến hành ở đó.  

- Mạc Phàm, chỉ cần cậu giao công pháp tu luyện của mình và bí pháp phá giải tiên mộ cho chúng tôi, còn thề người Mạc gia cậu vĩnh viễn sẽ không là địch với chúng tôi, nếu không Mạc gia cậu sẽ không chết tử tế, có lẽ chúng tôi còn tha cho cậu một mạng, thù oán giữa Vu Thần Giáo tôi và cậu xóa bỏ từ đây.  

Vu Thái Âm lạnh lùng nói.  

So với giết Mạc Phàm, vô số công pháp trên người Mạc Phàm càng mê người hơn.  

Nếu có thể lấy được những công pháp này, nhất là đối với ông ta gần dầu hết đèn tắt, không còn gì tốt hơn, đây là mục đích hôm nay của ông ta.  

Còn chuyện hủy Vu Thần Giáo, ông ta không để ở trong lòng.  

- Các người thì sao, cũng có quyết định này à?  

Mạc Phàm không thèm nhìn Vu Thái Âm, ánh mắt vẫn nhìn đạo quang trụ kia, không nóng không lạnh nói.  

Mạc Phàm mới mở miệng, không ít người trước màn hình mỉm cười.  

- Mạc Phàm muốn đầu hàng sao?  

- Không đầu hàng cũng không được, cho dù là thần cũng sợ muốn chết, huống chi Mạc Phàm còn là người.  

Một người khác cười nói.  

Sắc mặt người trong quân hạm Hoa Hạ và đám Ngao Thiên đều khó coi.  

- Lần này không hay rồi, không phải Mạc tiên sinh bị lực lượng ở Chúng Thần Sơn trói buộc đấy chứ?  

- Không phải là không có khả năng, Chúng Thần Sơn có thần linh chúc phúc thất trọng, trong đó nhất trọng có được năng lực khiến tu sĩ suy yếu, càng đi sâu vào trong, loại lực lượng này càng mạnh, nếu không được Thần Điện cho phép, đến trung tâm của Thần Điện, cho dù là Tiên Thiên Tông Sư cũng sẽ như người bình thường?  

Vị tướng quân kia thận trọng nói.  

- Vậy chúng ta có thể làm gì không?  

Tham mưu trưởng bên cạnh tướng quân hỏi.  

- Dùng vũ khí tiên tiến cũng như vậy.  

Vị tướng quân kia nhíu mày nói.  

Phàm là thứ tấn công Chúng Thần Sơn đều sẽ suy yếu, đây là vì chúc phúc, nghe nói được thần linh khắc lên trên Thần Bia trong Thần Điện, không chỉ có tác dụng với con người, vũ khí của bọn họ cũng như vậy.  

- Chuyện này…  

Tham mưu kia nắm chặt tay, không nói gì nữa.  

Trên du thuyền, Tiểu Vũ nắm lấy quần áo Tiểu Tuyết.  

- Chị dâu, anh em không…  

Tiểu Vũ nói một nửa, thì không nói tiếp nữa.  

Cô đã là Tiên Thiên Tông Sư, cũng tu luyện Diễn Thiên Thần Quyết, thông qua thủy kính có thể nhìn ra khí tức trên người Mạc Phàm rất yếu, còn yếu hơn khi gi ết chết Abe Seimei.  

… T  

rên sân, những người còn lại đều nhếch miệng.  

- Từ trước đến nay Thanh Bang chúng tôi đều dĩ hòa vi quý, nếu Mạc tiên sinh đồng ý với điều kiện của Vu lão, chuyện cậu giết ba trưởng lão của Thanh Bang chúng tôi cũng có thể xóa bỏ.  

Thanh Long nói.  

Chúng Thần Sơn có ma lực cường đại, ông ta không hề cảm thấy Mạc Phàm không có bất luận năng lực gì chống cự.  

Một khi ra tay, tất nhiên sẽ có tổn thất, Thanh Bang bọn họ đã tổn thất đám Vạn Thiên Tuyệt, có thể giải quyết trong hòa bình thì tốt, ông ta không muốn tổn thất nữa.  

- Chỉ cần Mạc tiên sinh có thể đỡ một kiếm của tôi, gia tộc Wiki chúng tôi không có ý kiến.  

Z tiên sinh vươn một tay ra, một thanh đại kiếm xuất hiện trong tay ông ta, được ông ta cắm trên đất, lạnh lùng nói.  

Nếu K đồ đệ của ông ta bị Mạc Phàm dùng kiếm gi ết chết, vậy ông ta dùng một kiếm trả lại.  

- Tôi sao, nếu Mạc tiên sinh quỳ xuống với tôi, còn thề không bước vào Nhật quốc nửa bước, tôi sẽ suy xét một phen không hủy trang viên Mạc gia, nếu không có khả năng không ai nghe được di ngôn của cậu rồi.  

Oda Juntoku cười âm hiểm nói.  

Ngụ ý không thể rõ ràng hơn.  

Nếu Mạc Phàm không đồng ý, không chỉ Mạc Phàm phải chết, người nhà Mạc Phàm cũng không còn một ai.  

- Oda Juntoku, ông cũng hơi quá đáng rồi đó, cậu ấy là Mạc tiên sinh mà.  

Kamon cười nói, nhưng không có ý ngăn cản.  

- Tôi thấy yêu cầu này không quá phận, Long Hoa Hội chúng tôi thì phải trả lại Tam Thư, Tam Thánh Bút, bia Địa Giới, còn bồi thường tất cả pháp bảo trên người cậu nữa, Mạc gia cậu thì cút khỏi Giang Nam, không thể rời khỏi Đông Hải, đồng thời cậu cũng phải quỳ xuống xin lỗi.  

Dạ Vô Nhai nói.  

Chỉ có công pháp sao đủ, nếu cúi đầu thì phải cúi thật thấp, nếu không thì chết liên tục đi.  

Lúc này Mạc Phàm mới nhìn Dạ Vô Nhai một cái, sắc bén nở rộ trong mắt hắn, hắn không để ý đến Dạ Vô Nhai nữa, nhìn về phía Thần Điện phía xa.  

- Thần Điện, các người thì sao?  

Mạc Phàm cao giọng hỏi.  

Trên sân vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về phía Thần Điện.  

Rất lâu sau, một giọng nói già nua, khàn khàn truyền từ miệng bốn tượng thiên sứ xung quanh sân ra.  

- Cúi đầu sống, không cúi đầu chết, không còn đường khác, tự mình lựa chọn.  

Số chữ một câu không nhiều, nhưng mang theo uy áp cực lớn lan tràn ra xung quanh, ngay cả người ở trước màn hình đều cảm nhận được áp bách này.  

Xung quanh yên tĩnh giống như chết lặng.