Một kiếm đánh lùi những ngườiđó, Mạc Phàm nhìn lướt qua những người còn lại, tay đều không cử động, chân khẽ giẫm xuống.
- Cút!
Một chữ vang lên, sóng khí ngập trời đánh ra bốn phía.
Những người khác chỉ cảm thấy trên người giống như bị bão cấp 18 đánh tới, thân thể trực tiếp bay về sau.
Trên sân, trong phút chốc chỉ còn lại mình Mạc Phàm.
Mạc Phàm lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, nhìn về phía Thần Điện.
Trong Thần Điện, mắt của điện chủ Thần Điện cũng nheo lại, sắc bén xuất hiện bên trong.
Cấm ma, lực trói buộc của Chúng Thần Sơn, cộng thêm nhiều cao thủ như vậy, vẫn bị Mạc Phàm đánh bại dễ dàng, chuyện này đúng là nằm ngoài dự kiến của ông ta.
Hơn nữa cả quá trình còn chưa tới một phút.
- Mạc Phàm, giải trừ thuật pháp của cậu, tôi có thể thả cậu rời đi, nếu không cậu ở đây cả đời đi.
Điện chủ Thần Điện lạnh lùng nói.
Ông ta vừa nói xong, xung quanh sân thay đổi.
Con đường khi tới không còn, biển dưới chân núi Chúng Thần Sơn cũng biến mất không thấy, ngoại trừ sân ra, bên ngoài Thần Điện là núi và mây vô hạn vô biên.
So với giết Mạc Phàm, bây giờ ông ta càng muốn giải quyết nghi thức này hơn, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn thật, thần chưa bao giờ đùa giỡn.
Những người khác chỉ biết là mình nhìn thấy thần giận, nhưng không biết thần giận sẽ xảy ra rất nhiều chuyện, mỗi một lần đều vô cùng kh ủng bố.
Ví dụ như hồng thủy diệt thế, thiên thạch diệt thế, núi lửa bùng nổ tiêu diệt một quốc gia, khiến một quốc gia trở thành quốc gia tử vong thập tông tội, vân vân.
Giải trừ lửa giận của thần trước, rồi nghĩ biện pháp tiêu diệt Mạc Phàm cũng không muộn.
Mạc Phàm nhìn lướt qua biển mây mênh mang xung quanh, lông mày hơi nhíu lại, nhưng lập tức giãn ra.
- Không phải không thể giải trừ thuật pháp, thả bạn tôi ra.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Giọng nói không ngừng truyền khắp mây và núi, trong giọng nói không có đường sống thương lượng.
- Dạ tiểu thư đã thành vật phẩm của thần, không có khả năng trả lại cho cậu, nhưng cậu vì một người bình thường, muốn hoàn toàn đối nghịch với Thần Điện chúng tôi sao?
Điện chủ Thần Điện nhíu mày, trầm giọng nói.
Nghi thức đã làm đến bước này, thả Dạ Tình còn đáng sợ hơn ngưng hẳn nghi thức.
Chuyện này giống như tặng một bảo vật cho quốc vương, sau khi quốc vương nhìn thấy thì rất thích, ngay lúc muốn trình lễ vật này cho quốc vương, thì lễ vật này bị người ta lấy đi.
Nếu ông ta dám làm vậy, sinh mệnh hơn trăm năm của ông ta cũng đến đỉnh rồi.
- Vật phẩm, người bình thường?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.
- Ở trong mắt các người cô ấy là người bình thường, ở trước mặt tôi các người còn không bằng vật phẩm và người bình thường, cho dù giết sạch các người, hay diệt thứ trên trời kia, tôi cũng phải cứu cô ấy.
Điện chủ Thần Điện nhíu mày, trong đôi mắt thâm thúy lóe sáng ngọn lửa màu vàng.
- Mạc Phàm, cậu đừng có làm càn, cho dù cậu muốn cứu Dạ tiểu thư thì cũng đừng tìm chúng tôi, Dạ tiểu thư là lễ vật Dạ tiên sinh tặng cho Thần Điện chúng tôi, có thể tìm Thần Điện chúng tôi lấy Dạ tiểu thư, cũng là Dạ tiên sinh, mà không phải cậu, cậu không có tư cách này.
Điện chủ Thần Điện nói.
Mạc Phàm nhìn cách đó không xa, Dạ Vô Nhai đứng trên một ngọn núi sắc mặt vô cùng âm trầm.
- Mạc Phàm tôi muốn cứu người nào, cần ông nói tư cách à, ông đang đùa tôi sao?
Dạ Vô Nhai là cha của Dạ Tình thì sao, nếu Dạ Vô Nhai không phải cha Dạ Tình, Dạ Vô Nhai đã chết vài lần rồi.
Ngoài ra một người cha hiến con gái mình cho Thần Điện cử hành nghi thức, vốn dĩ không xứng làm cha Dạ Tình.
- Ý của cậu là cậu nhất định phải cứu Dạ tiểu thư sao?
Giọng nói của điện chủ Thần Điện trầm xuống, xác nhận lại.
Mạc Phàm cười khẽ, không trả lời, nhưng đã cho điện chủ Thần Điện đáp án.
Để Dạ Tình sống cuộc sống mà cô ấy muốn là chuyện vô cùng quan trọng sau khi hắn trọng sinh, Dạ Tình bị người ta lấy làm hiến tế sao hắn có thể không cứu.
Đừng nói là nghi thức chưa kết thúc, cho dù linh hồn của Dạ Tình bị hiến tế cho Ma giới, hắn cũng có thể đến Ma giới một chuyến, cướp linh hồn của Dạ Tình về, không còn khả năng khác.
Muốn để hắn từ bỏ, trừ phi có thể gi ết chết y tiên bất tử hắn.
- Mạc Phàm, nghi thức này đang cử hành ở gần Hoa Hạ, nếu ngưng hẳn ở đây, chắc hẳn cậu biết sẽ có chuyện gì xảy ra đúng không?
Điện chủ Thần Điện không nhịn được phẫn nộ nói.
Mạc Phàm lắc đầu, cười khinh thường.
Hắn không biết chuyện của Ma Tộc, đùa giỡn gì thế?
Ma giới ở phương Tây có không ít phàm nhân trên tinh cầu, những tín đồ trên tinh cầu đó muốn đạt được lực lượng cũng là thông qua nghi thức này, nghi thức thất bại, hắn từng thấy kết quả ngưng hẳn không chỉ một hai lần.
Trừ chuyện đó ra, hắn không chỉ từng thấy người bình thường cử hành nghi thức với Ma giới, nghi thức Ma giới Thượng giới cử hành hắn cũng từng thấy nhiều rồi, vậy mà điện chủ Thần Điện nói hắn không biết ngưng hẳn nghi thức sẽ xảy ra chuyện gì?
Loại nghi thức này tương tự với một lần trao đổi, thứ có khả năng Thượng giới thích và tọa độ cử hành nghi thức thông qua ma ngữ trong Ma Pháp Trận mà Thượng giới truyền lại, mở ra một thôngđạo tạm thời, Thượng giới lấy đi thứ mình hứng thú, sau đó đánh xuống năng lực kỳ dị hay lực lượng.
ế ẳ ế ấ ổ ế ếNếu bị ngưng hẳn, tai nạn trực tiếp nhất là lực lượng nổ mạnh của Thượng giới, dẫn đến tai nạn diện tích rộng, dù sao đây là lực lượng của Thượng giới, tương đương với vũ khí tiên tiến ở Hạ giới.
Trừ chuyện đó ra, nghi thức bị ngưng hẳn sẽ khiến Thượng giới không vui, Ma Tộc Thượng giới có thể thông qua không gian thông đạo đánh tai nạn xuống.
Còn có một loại là nếu uy áp của Ma Tộc Thượng giới bị người ta mạo phạm, Thượng giới sẽ đánh xuống người mạo phạm uy nghiêm của mình.
- Tôi còn biết nhiều hơn ông nghĩ nhiều, ví dụ như bình thường ông không thể rời khỏi Thần Điện này, hiện giờ ông đang kéo dài thời gian, nghĩ cách rời khỏi Thần Điện.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Người khác không nhìn ra, có thể giấu diếm được cảm ứng của hắn sao.
Quả thật thực lực của điện chủ Thần Điện này rất mạnh, đã gần với thiên sứ, thậm chí đã là thiên sứ.
Nhưng Chúng Thần Sơn này do một Thánh Thiên Sứ xây dựng, Đại Thiên Sứ muốn hoàn toàn khống chế Chúng Thần Sơn chỉ có thể nói là si tâm vọng tưởng, càng không nói đến ông ta.
Không biết điện chủ Thần Điện xuất phát từ nguyên nhân gì, đã hợp thành một thể với Chúng Thần Sơn này.
Chuyện này khiến thực lực của ông ta tăng mạnh, còn có lực lượng điều khiển Chúng Thần Sơn, nhưng khiến ông ta khó mà rời khỏi Thần Điện.
Điện chủ Thần Điện nhướn mày, lộ ra vẻ bất ngờ.
Những người này đều không phải đối thủ của Mạc Phàm, đến lúc ông ta ra tay rồi.
Nhưng nếu ông ta có thể rời khỏi Thần Điện đối phó Mạc Phàm, ông ta đã sớm ra tay, sẽ không đợi đến bây giờ.
Sở dĩ ông ta nói nhiều với Mạc Phàm như vậy, là muốn kéo dài thời gian rời khỏi đây.
Bây giờ thời gian đã gần đủ rồi.
Ánh mắt ông ta phát lạnh, một vòng tròn hình Ma Pháp Trận xuất hiện trên mặt đất chỗ ông ta ngồi.
Ma Pháp Trận này sáng lên, tảng đá như thủy tinh dâng lên dưới chân ông ta.
“Ken két…”
Chỉ trong phút chốc, cả người ông ta biến thành một pho tượng thủy tinh điêu khắc.
Một đạo quang bay từ bên trong ra, cả Chúng Thần Sơn bắt đầu lắc lư, giống như đang hoan nghênh, giống như đang run rẩy.
Cùng lúc đó, âm thanh lại truyền ra từ miệng bốn Đại Thiên Sứ to lớn.
- Mạc Phàm, nếu cậu muốn chết, vậy bản điện chủ sẽ đưa cậu xuống địa ngục.