Thần Y Trọng Sinh

Chương 1081



Viên Trọng Dương thấy đám Trương Huyền Lăng khống chế được Cửu U Tử, trái tim buông lỏng hơn.  

Một đám người không do dự thi triển thân pháp đến mức tận cùng, vội vàng đi đến chỗ Thất Hồn Quả.  

Cửu U Tử thấy những người khác hái Thất Hồn Quả, trên gương mặt lạnh lùng không chút thay đổi.  

Một chưởng của ông ta đánh về phía Cửu Luân đại sư, một quyền đánh về phía Chiến Quốc, phù văn màu xanh lóe lên ở dưới chân, cho dù là lôi kiếm, thái cực âm dương hay là tỏa liên màu đen nhìn thấy phù văn màu xanh này đều tản ra.  

Đám Trương Huyền Lăng cũng không sốt ruột, khóe miệng hơi nhếch lên.  

Tuy Cửu U Tử này chỉ là một tàn hồn, nhưng thực lực không kém Cửu U Tử bản thể bao nhiêu, sớm muộn gì bọn họ cũng không khống chế nổi Cửu U Tử.  

Nhưng chuyện này cũng không sao, bọn họ chỉ cần chống đỡ Cửu U Tử một thời gian là được.  

Chỉ trong chớp mắt, đám Viên Trọng Dương tránh thoát được Cửu U Tử, đến dưới Thất Hồn Thụ.  

Mấy người liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cười đắc ý, vừa định lấy Thất Hồn Quả thì một màn đáng sợ đã xảy ra.  

Hư ảnh trên sáu Thất Hồn Quả đều biến mất, sáu Cửu U Tử cùng mặc đồ xanh rời khỏi Thất Hồn Quả, xuất hiện trước mặt mọi người.  

- Các người muốn làm gì?  

Ánh mắt giống như có thể nhìn thấu luân hồi của sáu Cửu U Tử nhìn chằm chằm đám Viên Trọng Dương, lạnh giọng hỏi.  

Mắt đám Viên Trọng Dương mở to, bỗng nhiên thấy 6 Cửu U Tử xuất hiện, tất cả đều đứng ngây ra tại chỗ, giống như con gà nhìn thấy lão hổ.  

- Tôi, tôi, chúng tôi…  

Một người trong đó sắc mặt tái nhợt, miệng cử động vài cái, nhưng không phát ra được âm thanh.  

Một tàn hồn của Cửu U Tử đã khiến đám Trương Huyền Lăng phải cùng đối phó, bỗng nhiên xuất hiện sáu người, bọn họ lại không có sáu đám Trương Huyền Lăng.  

Trong mắt đám người hiện lên tuyệt vọng, chậm rãi lùi về phía sau, không dám hành động thiếu suy nghĩ.  

Không chỉ bọn họ, đám Trương Huyền Lăng nhìn thấy sáu Cửu U Tử đột nhiên xuất hiện, tươi cười trên mặt cũng cứng ngắc, cuối cùng không cười nổi.  

Một Cửu U Tử thì bọn họ còn có thể liều mạng, 7 người bọn họ dám tiến lên thì sẽ chết.  

Cuối cùng lúc này bọn họ cũng hiểu ý của Mạc Phàm, quả thật không thể hái Thất Hồn Quả tùy tiện.  

- Trốn!  

Không biết người nào kêu lên, mấy người trong đó không do dự lùi về sau.  

- Còn muốn chạy, chỗ của tôi là nơi các người muốn tới thì tới, muốn chạy thì chạy sao?  

Cửu U Tử lạnh giọng hỏi.  

Sáu bóng người vừa động, mấy người xoay người chạy trốn giống như Tống Hồng Sơn, tất cả đều biến thành mảnh nhỏ.  

Những người khác đang định chạy trốn thì dừng lại, không dám động nửa bước.- Cửu U đại sư, chúng tôi xâm nhập Cửu U Cung, là chúng tôi mạo phạm ông, nhưng mong ông thông cảm cho chúng tôi vì nóng lòng cầu đạo, cho chúng tôi một con đường sống.  

Trương Huyền Lăng nghiêm túc nói.  

Chắc chắn bọn họ không thể đối phó được 7 Cửu U Tử, trốn cũng chỉ có đường chết, chỉ có thể cầu xin Cửu U Tử tha cho.  

- Nóng lòng cầu đạo, ha ha, muốn sống cũng được, chỉ cần bất luận một ai trong các người có thể đánh bại một Cấm Hồn của tôi, tôi không những tha thứ cho các người, cũng có thể cho các người Thất Hồn Quả.  

Mặt Cửu U Tử không chút thay đổi nói.  

- Chuyện này…  

Mắt đám Trương Huyền Lăng đảo liên tục.  

Bọn họ đã thử thực lực của một Cửu U Tử rồi, tuyệt đối không phải người bất kỳ một ai trong số bọn họ có thể đối phó.  

- Các người muốn thử không?  

7 Cửu U Tử nhìn đám Trương Huyền Lăng, hỏi.  

Giọng nói cùng vang lên, khiến người ta có cảm giác áp bách khó mà hình dung.  

Trương Huyền Lăng nhíu mày, đang định suy xét nên làm thế nào, ánh mắt Viên Trọng Dương nhìn Mạc Phàm đang ở trong Đô Thiên Thần Ma Trận.  

- Cửu U đại sư, người mở Cửu U Cung là cậu ta, người muốn lấy toàn bộ Thất Hồn Quả cũng là cậu ta, chúng tôi không phải là vật hi sinh của cậu ta, Cửu U đại sư muốn giết chúng tôi, mong ông qua cửa của cậu ta trước.  

Viên Trọng Dương chỉ Mạc Phàm lạnh lùng nói, giống như Mạc Phàm là chủ nhân của bọn họ, không phải là kẻ địch.  

Bọn họ bị tổn thất nặng, sao có thể chỉ để mình chịu thiệt, nhất định phải kéo Mạc Phàm nữa.x  

Không phải vừa rồi Mạc Phàm bảo bọn họ sẽ không hái được Thất Hồn Quả dễ dàng sao, rõ ràng là đã sớm biết có 7 Cửu U Tử, vậy thì để Mạc Phàm đối phó Cửu U Tử.  

Mạc Phàm bị vây ở trong Đô Thiên Thần Ma Trận, nói không chừng có thể diệt được một Cửu U Tử, cho dù không đối phó được Cửu U Tử, ít nhất cũng phải kéo Mạc Phàm làm đệm lưng.  

- Hả?  

Cửu U Tử nhướn mày, nhìn theo ngón tay Viên Trọng Dương, ánh mắt lạnh lùng nhìn Mạc Phàm trong Đô Thiên Thần Ma Trận.  

- Vậy mà cậu mở được Cửu U Cung, còn kích hoạt Đô Thiên Thần Ma Trận, có năng lực thi triển pháp thuật ở trong đây, cậu mạnh hơn những người khác rất nhiều, cậu muốn lấy hết Thất Hồn Quả sao?  

Cửu U Tử nói với vẻ đầy hứng thú.  

Đám Trương Huyền Lăng thấy lực chú ý của Cửu U Tử đều là Mạc Phàm, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tươi cười xuất hiện trên mặt bọn họ.  

Không ít người chậm rãi lùi về sau, rời xa Cửu U Tử đứng trên đài cao, đứng ở nơi thích hợp.  

Nhỡ đâu Cửu U Tử gi ết chết Mạc Phàm, bọn họ vẫn chạy thoát được.  

Trái lại nếu hai người bị tổn hại, bọn họ có thể nhân cơ hội chém giết đoạt Thất Hồn Quả.  

Trong Đô Thiên Thần Ma Trận, Mạc Phàm hơi nhíu mày, lập tức lắc đầu.  

Viên Trọng Dương này vì mạng sống, chuyện gì cũng có thể nói được.  

Bọn họ là vật hi sinh, quá vũ nhục hai chữ hi sinh rồi.  

Hắn không để ở trong lòng, khóe miệng hơi nhếch lên.  

Thất Hồn Quả vẫn còn nguyên, hắn không cần phải để ý những chuyện khác.  

- Là tôi muốn lấy tất cả Thất Hồn Quả, cứu một người bạn của tôi.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

- Cứu bạn của cậu?  

Cửu U Tử nhíu mày, trong mắt lóe lên bất ngờ.  

- Hậu bối, cậu biết điểm thần kỳ của Thất Hồn Quả, vậy mà vẫn dùng để cứu người?  

Thất Hồn Quả không chỉ có nhiều công hiệu, còn đồng nghĩa với truyền thừa của ông ta, theo ông ta biết có không biết bao nhiêu người liều chết tới đây, muốn đạt được Thất Hồn Quả, vậy mà tiểu tử này tới vì cứu người.  

- Tôi biết tác dụng của Thất Hồn Quả còn nhiều hơn cả ông.  

Mạc Phàm cười nhạt nói.  

Tuy Cửu U Tử có thể hoành hành bát phương ở Hoa Hạ, nhưng chỉ ở Địa Cầu, hiểu biết của Cửu U Tử về dược liệu có thể so được với y tiên bất tử hắn sao?  

Mạc Phàm mới mở miệng, đám Trương Huyền Lăng lắc đầu cười.  

Cao thủ đều có kiêu ngạo của mình, nhất là người giống như Cửu U Tử, lại càng kiêu ngạo đến nghịch thiên.  

- Hả?  

Cửu U Tử nheo mắt, sắc bén lóe lên trong mắt ông ta.  

- Tiểu tử, lão phu sống ba trăm năm, 275 năm sau 300 năm đó không ai dám nói chuyện với tôi như vậy.  

- Bây giờ có.  

Mạc Phàm cười khinh thường nói.  

Tuy Cửu U Tử lợi hại, phương diện luyện khí, trận pháp đều có thiên phú và tạo nghệ không thấp, nhưng ở trong mắt hắn, chẳng qua chỉ là một người thất bại.  

- Được rồi, nếu cậu muốn Thất Hồn Quả, vậy thì đánh bại một Cấm Hồn của tôi, Thất Hồn Quả đều là của cậu, nhưng cậu dùng Thất Hồn Quả để cứu người, tôi chỉ có thể giết cậu rồi.  

Cửu U Tử lạnh lùng nói.  

Vừa nói xong những lời này, thanh ảnh Cửu U Tử chớp lóe liền đến Đô Thiên Thần Ma Trận, trước người Mạc Phàm.