Thần Y Trọng Sinh

Chương 1222



- Mạc Phàm, cậu muốn giết thì giết đi, nếu cậu có thể gi ết chết chúng tôi hoàn toàn.  

Trương Siêu nghiến răng nói.  

Thỏ khôn có ba hang, vì đối phó Mạc Phàm, anh ta chỉ mang tới phần lớn huyết thần tử của mình, không phải là toàn bộ.  

Mạc Phàm giết anh ta ở đây, không lâu sau phân thân anh ta sẽ cường đại như bây giờ.- Chỉ vậy thôi sao?  

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.  

- Còn nữa tôi mà chết đi, Giang Nam sẽ trở thành biển máu, cậu muốn giết thì cứ giết đi.  

Trương Siêu cười gằn nói.  

Anh ta giấu trong Giang Nam không ít huyết thần tử và huyết thú, bọn họ ngay cả Mạc gia đều có thể xông vào, khiến Giang Nam biến thành biển máu có khó gì?  

Nếu Giang Nam biến thành biển máu, đây đều là lỗi của Mạc Phàm.  

“A.”  

Mạc Phàm hơi lên tiếng, kêu về phía hư không.  

- Quỷ Mị Nhi, cô còn đang làm gì thế?  

Giọng nói này vừa vang lên, trên không Giang Nam xuất hiện một gương mặt to lớn, gần như bao trùm cả bầu trời.  

Gương mặt này đội vương miện trên đầu, mặt như hoa đào, trong quyến rũ không mất đi uy nghiêm, trong mỹ lệ là tinh tế, giống như nữ đế nhân gian hằng lập thiên không, vọng nhãn thiên hạ.  

Gương mặt to lớn này vừa xuất hiện, không ít người như cảm ứng được nhìn về phía bầu trời.  

- Đó là?  

Đúng lúc này, thụ nhãn có bốn vòng đường vân mở ra chỗ mi tâm gương mặt to lớn này, quan sát Giang Nam.  

Cùng lúcdó, một đám Quỷ Mị cũng xuất hiện ở trong không khí, xung quanh mỗi Quỷ Mị đều có rất nhiều liên hoa lam văn kim sắc, mắt bọn họ không giống với trước đây, từ u lục biến thành Cửu U Nhãn tứ cấp như Quỷ Mị Nhi.  

Những con mắt này mở ra, không ít người vẫn có dáng vẻ trước đây, nhưng có một số người lập tức biến thành huyết ảnh nhàn nhạt.  

Không lâu sau, tất cả huyết ảnh đều lộ ra.  

- Thiên Hỏa, diệt!  

Giọng nói này vừa vang lên, Thiên Hỏa giống như tìm được mục tiêu, đóa liên hoa mở ra, bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh những huyết ảnh đó, thu tất cả huyết ảnh vào trong hoa, hỏa diễm hoa mỹ dấy lên.  

Chỉ trong chớp mắt trong từng đóa liên hoa ở Giang Nam, một đám bóng người phát ra tiếng kêu thê lương biến mất ở trong liên hoa.  

Chỉ sau một chén trà nhỏ, Giang Nam không còn nửa huyết ảnh.  

… T  

rên thú sơn, một tay Mạc Phàm vươn ra, một thị nữ mặc trang phục thời Đường diện mạo xinh đẹp bay từ trong tay hắn ra, biến thành người bình thường đứng trước người hắn một thước.  

- Quỷ Ngọc Nhi bái kiến chủ nhân, tất cả huyết ảnh ở Giang Nam đã được giải trừ, mời chủ nhân ra chỉ thị.  

Thị nữ mặc trang phục thời Đường để hai tay trước bụng, quỳ trên mặt đất, cung kính nói với Mạc Phàm.  

Dáng vẻ tao nhã, cơ thể đẫy đà đoan trang đều hiện ra trước mặt Mạc Phàm.  

Đây là một phân thân của Quỷ Mị Nhi, dị thể đồng hồn với Quỷ Mị Nhi, cho dù cách xa ngàn dặm cũng có thể ra lệnh với Quỷ Mị Nhi.  

- Trừ người Mạc gia, tất cả tu sĩ khác không thể tiến vào Giang Nam, người vi phạm chết!  

Mạc Phàm ra lệnh.  

- Dạ, chủ nhân!  

Mỹ nữ mặc trang phục thời Đường cúi đầu với Mạc Phàm, biến mất trên tay hắn.  

Lúc này ánh mắt lạnh lùng của Mạc Phàm mới nhìn về phía Trương Siêu.  

- Giang Nam đã không có khả năng biến thành biển máu, trái lại hai người có thể đi chết đi.  

Trương Siêu và Tống Uyển Nhi cùng sửng sốt, ngay tại vừa rồi, chỉ trong phút chốc bọn họ mất đi toàn bộ liên hệ với những người bị xâm nhiễm ở Giang Nam.  

Nhất là Trương Siêu, vừa rồi anh ta còn rất khí thế, bây giờ giống như một khinh khí cầu bị chọc thủng.  

- Chuyện này…  

Mạc Phàm vươn hai tay ra, hai vòng xoáy huyết sắc xuất hiện, cơ thể Trương Siêu và Tống Uyển Nhi lập tức nâng lên.  

Quả thật người tu luyện Huyết Thần Công khó trừ tận gốc, cho dù để lại một huyết thần tử, không lâu sau bọn họ cũng có thể khôi phục.  

Nhưng vấn đề này không tồn tại đối với hắn.  

- Cửu đạo luân hồi, nhìn xem tôi có thể giết hai người hoàn toàn không.  

Vòng xoáy trong tay Mạc Phàm lập tức biến thành một vòng một vòng, lực hút cường đại sản sinh ra.  

Hai người trực tiếp bay vào trong tay Mạc Phàm, bị Mạc Phàm xách lên như hai con gà con.  

Sắc mặt hai người thay đổi, giống như gan heo phơi nắng mấy ngày.  

- Mạc Phàm, đừng giết chúng tôi, chúng tôi không phải là căn nguyên, nếu anh đồng ý tha cho tôi, tôi có thể mang anh đi tìm sư phụ của chúng tôi, anh giết sư phụ tôi mới diệt trừ được căn nguyên.  

Tống Uyển Nhi cảm nhận được dị thường trong cơ thể, chỉ trong chớp mắt vội vàng nói.  

Lực lượng trước đó của Mạc Phàm cùng lắm chỉ hủy diệt được phần lớn huyết thần tử trong cơ thể bọn họ, nhưng lực lượng hiện giờ của Mạc Phàm có thể hủy diệt căn nguyên bọn họ.  

Cứ tiếp tục như vậy, bọn họ sẽ thật sự bị Mạc Phàm giết.  

Chỉ cần hôm nay sống sót dưới tay Mạc Phàm, có khả năng bọn họ sống lâu hơn Mạc Phàm.  

Dù sao bây giờ có không biết bao nhiêu thế lực đang đối phó Mạc Phàm.  

- Tiện nhân, dẫn cậu ta đi gặp sư phụ, có phải cô điên rồi không, cô biết kết cục phản bội sư phụ là gì không hả?  

Trương Siêu nghe thấy lời Tống Uyển Nhi nói, nhíu mày quát.  

Nếu phản bội có thể sống, anh ta cũng sẽ không do dự mang Mạc Phàm đi gặp sư phụ bọn họ như Tống Uyển Nhi.  

Nhưng lúc trước có người phản bội sư phụ bọn họ, tu vi bị lấy sạch thì không nói, cơ thể còn bị sư phụ bọn họ xé sống ra nuô huyết thú, kết cục vô cùng thê thảm.  

Bọn họ mang Mạc Phàm tới đó cõ lẽ có thể sống lâu một lát, nhưng chỉ chết thảm hơn.  

- Đúng là tôi điên rồi, nhưng tôi còn chưa sống đủ mà?  

Tống Uyển Nhi nói với vẻ khinh thường.  

- Mang tôi đi gặp sư phụ cô sao?  

Mạc Phàm nhướn mày hỏi.  

- Không sai, sư phụ tôi đang bế quan, chỉ có chúng tôi mới có thể tiến vào, nếu anh có thể giết sư phụ tôi, thì có thể diệt trừ tất cả Huyết Độc ở trên Địa Cầu, không chỉ như vậy, chỉ cần anh đồng ý thả tôi, tôi có thể trở thành người của anh, anh bảo tôi làm gì cũng được, cho dù là…  

Tống Uyển Nhi hơi nhếch môi, cười quyến rũ nói.  

Lúc nói chuyện ngón tay cô ta khẽ gảy trong không khí theo quy luật, mỗi lần gảy một cái, thì có một văn tự huyết sắc biến mất trong không khí.  

- Cô không gạt tôi đấy chứ?  

Mạc Phàm nắm lấy cái tay đó của Tống Uyển Nhi hơi dùng lực, lạnh lùng hỏi.  

- Chúng ta là bạn học, sao tôi dám gạt anh?  

Tống Uyển Nhi cười nói.  

- Vậy Huyết Lạc Thư trên tay cô là gửi cho ai đây?  

Mạc Phàm nheo mắt lại, nhìn thoáng qua tay vừa gảy của Tống Uyển Nhi, hỏi.  

Huyết Lạc Thư, là phương pháp đưa tin mà huyết tu hay sử dụng.  

Chỉ cần cử động ngón tay, thậm chí gật đầu lắc đầu đều có thể truyền tin tức trở về, vô cùng bí ẩn, nhưng có thể lừa được hắn sao?  

Mắt Tống Uyển Nhi mở to, vẻ mặt sửng sốt, trong chớp mắt sắc mặt khôi phục như thường.  

Cô ta chuẩn bị nói trước tình hình ở đây cho sư phụ.  

Như vậy nếu Mạc Phàm đồng ý đi với cô ta, cho dù Mạc Phàm chết hay sư phụ cô ta chết, cô ta đều có thể sống sót, ai biết bị Mạc Phàm phát hiện rồi.  

- Mạc tiên sinh, anh đang nói gì thế, Huyết Lạc Thư gì chứ, tôi không hiểu lắm.  

- Tự cho là thông minh, cô không hiểu cũng không sao, tôi sẽ đi giết sư phụ cô, nhưng không cần hai người dẫn đường, hai người nên đi chết đi thì hơn.  

Ánh mắt Mạc Phàm phát lạnh, vòng xoáy trên tay nhanh chóng chuyển động.  

Sắc mặt Tống Uyển Nhi và Trương Siêu thay đổi, cơ thể bọn họ lập tức bị hút vào trong vòng xoáy.  

Chỉ trong phút chốc cơ thể bọn họ đã bị hút vào trong hơn nửa. Lúc hai người sắp rơi hoàn toàn vào trong vòng xoáy, một đại thủ huyết sắc trên bầu trời nhanh chóng ngưng tụ lại, lấy khí thế sét đánh không kịp bịt tai bay thẳng về phía chỗ Mạc Phàm.