Thần Y Trọng Sinh

Chương 1275



- Ai Cập sao?  

Gossen suy nghĩ một lát, trên mặt lộ vẻ khó xử.  

- Sao thế, bọn họ đáng sợ như vậy à?  

Mạc Phàm nhíu mày hỏi.  

- Pháp Thần đã vô cùng đáng sợ ở Ai Cập rồi, nhưng trên Pháp Thần còn có 11 linh hồn chủ thần.  

Gossen do dự một lát, nói.  

Ai Cập là một quốc gia cổ xưa, cho dù là mặt trời, trăng và sao, hay là núi, biển, cây cối và sinh linh trên đất, đều có thể thành thần.  

Nhưng trên thần linh có 13 vị chủ thần, theo thứ tự là Minh Thần, Nguyền Rủa Chi Thần, Thái Dương Chi Thần, vân vân, Pháp Thần Horus là dung hợp một thần cách trong 13 vị chủ thần.  

ầ ầ ể ể12 thần cách chủ thần còn lại thì đã rơi vào trong trạng thái hôn mê theo thời gian, còn không thể rời khỏi Ai Cập, thậm chí không thể rời khỏi Kim Tự Tháp mà bọn họ hôn mê.  

Nhưng bọn họ có thể thông qua tín đồ của mình làm giá y, thi triển lực lượng của mình.  

- Nếu tôi đoán không sai, người chế tạo quan tài gỗ này là Nguyền Rủa Chi Thần.  

Gossen nói tiếp.  

Ngoại trừ Pháp Thần Horus ra, 12 vị chủ thần này thay phiên tỉnh lại, người từng tỉnh là nguyệt, chủ thần tỉnh lại gần đây hẳn là Nguyền Rủa Chi Thần.  

- Nguyền Rủa Chi Thần, bọn họ ở đâu?  

Mạc Phàm nhíu mày.  

Chủ thần là thần linh có thực lực rất cao ở Ma giới, trái lại hắn có biết Nguyền Rủa Chi Thần, còn từng giao tế với nhau, nhưng chắc chắn người ở Ai Cập không phải người hắn quen.  

Bởi vì Nguyền Rủa Chi Thần mà hắn biết không yếu như vậy.  

- Nghe nói 12 vị chủ thần này đều ở Đế Vương Cốc Ai Cập, cùng một chỗ với Pháp Thần Horus, nhưng bọn họ có thật sự ở đó hay không, gia tộc Roth chúng tôi cũng không chắc lắm, có khả năng Mạc tiên sinh phải tự mình đi tìm hiểu, 12 vị chủ thần này tồn tại đã lâu trong truyền thuyết, nhưng gia tộc Roth chúng tôi chưa từng gặp bọn họ, cũng không biết bọn họ có thật sự ở Đế Vương Cốc hay không.  

- Đế Vương Cốc?  

Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng ánh sáng lạnh, đôi mắt như đao nhìn về phía Ai Cập.  

Một lát sau Mạc Phàm mới thu hồi ánh mắt.  

- Tôi đã biết, tôi sẽ tìm ra tất cả bọn họ, bây giờ ông có thể đi rồi.  

Mạc Phàm không thèm nhìn Gossen, thản nhiên nói.  

Vẻ mặt Gossen sửng sốt, giống như được đại xá, vội vàng muốn rời đi.  

Ở yên trong đây, không biết lúc nào ông ta sẽ như đám Putte, bị Mạc Phàm ném từ trên xuống tan xương nát thịt.  

Ông ta mới đi hai bước, còn chưa ra khỏi cửa.  

- Đợi một chút.  

Gossen như bị sét đánh cơ thể run lên, dừng lại.  

- Mạc tiên sinh có gì phân phó sao?  

Giọng nói của Gossen hơi run, hỏi.  

- Nói với gia tộc Roth của ông, lần này xem như là cảnh cáo, nếu dám đánh chủ ý với Mạc gia tôi, bảo gia tộc Roth các người chú ý kết cục của 12 chủ thần Hoa Hạ.  

Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng ánh sáng lạnh, quay đầu liếc Gossen một cái nói.  

- Mạc tiên sinh yên tâm, sau này gia tộc Roth chúng tôi sẽ không là địch với Mạc gia.  

Gossen vội vàng nói. Đừng nói là Mạc gia Hoa Hạ, cho dù Mạc gia đến quốc tế, sau này cũng không thể là địch với Mạc gia, nếu không có khả năng gia tộc Roth sẽ như những thế lực Thanh Bang, Thần Điện, Hắc Ám Giáo Đình, chưa tới một năm đã biến mất hoàn toàn.  

- Các người cũng có thể chọn báo thù, nhưng các người phải suy nghĩ cho thật kỹ, rốt cuộc các người muốn nhiều tiền hơn, hay là kiếm của tôi càng sắc bén hơn.  

Mạc Phàm nói với vẻ hờ hững.  

Hắn vừa nói những lời này, Hồng Liên theo tâm ý của hắn kêu ong ong, xuất hiện xung quanh hắn.  

“Ừng ực!” Gossen nuốt nước bọt, cơ thể không tự chủ được run rẩy.  

Ông ta có thực lực tương đương với Tiên Thiên Tông Sư, nhưng thanh kiếm này có thể khiến ông ta không thể thở được.  

- Những lời Mạc tiên sinh nói, tôi nhất định sẽ truyền đạt lại cho chú tôi.  

Khuôn mặt Gossen trắng bệch, vô cùng gian nan nói.  

Tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Gossen là chú ông ta.  

Mạc Phàm không đáp lại, hắn cất Hồng Liên rời khỏi phòng họp.  

Lưu Nguyệt Như và cấp cao tập đoàn Mạc Thái cũng rời đi theo, chỉ để lại hai vệ sĩ nhìn Gossen.  

Mạc Phàm mới rời đi, hai chân Gossen mềm nhũn quỳ trên đất.  

Ông ta nhìn bóng lưng Mạc Phàm, một lúc lâu sau mới đứng dậy, rồi rời khỏi tập đoàn Mạc Thái.  

…  

Một tiếng sau, trong phòng bà ngoại Mạc Phàm ở trang viên Mạc gia, hai mắt bà ngoại Mạc Phàm nhắm chặt, vẻ mặt xanh mét nằm trên giường.  

Không ít người Mạc gia tụ tập ở đây, trên mặt mỗi người đều là mây đen.  

Nhất là cha và mẹ Mạc Phàm, bọn họ cùng bị trúng nguyền rủa, khuôn mặt bọn họ như giấy vàng, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng, nhìn lão phu nhân Tưởng gia ở trên giường.  

Trước giường bệnh, trong mắt Mạc Phàm lóe sáng lam quang, vẻ mặt nghiêm trọng đảo qua người lão phu nhân Tưởng gia, một tay chạm vào cổ tay lão phu nhân Tưởng gia.  

Đến tình trạng này của hắn, rất nhiều chứng bệnh hắn chỉ nhìn một cái là nhìn ra, rất ít bệnh hắn cần bắt mạch chẩn đoán, nguyền rủa này là một trong số đó.  

Một lát sau hắn mới dời mắt, sắc lạnh trên mặt không giảm còn tăng thêm.  

- Tiểu Phàm, thứ này thế nào, con có thể diệt trừ được không?  

Lão mẹ Mạc Phàm thấy Mạc Phàm đã chuẩn đoán bệnh xong, ân cần hỏi han.  

- Diệt trừ thì có thể, nhưng hơi phiền phức một chút, có khả năng cần tu dưỡng một thời gian.  

Mạc Phàm nhíu mày, nhưng lông mày hắn lập tức giãn ra, nói.  

Nguyền rủa này có tên là Vạn Xà Huyết Chú, diệt trừ thì không phiền phức, nếu lúc ấy hắn ở bên cạnh, hắn có thể đốt nguyền rủa này như muốn đối phó hắn.  

Tuy hiện giờ đã nhập vào trong cơ thể bọn họ, nhưng không phải hắn không có biện pháp diệt trừ, chỉ hơi tốn sức một chút.  

Nhưng nguyền rủa này không chỉ tạo thành thương tổn nhất định đối với cơ thể, cho dù diệt trừ trên người một người, một thời gian sẽ nảy sinh trong máu, rồi lan tới người có huyết mạch tương đồng, đây mới là chuyện phiền phức nhất.  

- Phiền phức, ngay cả con cũng không giải quyết được sao?  

Lão mẹ Mạc Phàm nhíu mày, lo lắng nói.  

Hiện giờ Mạc Phàm đã là cao thủ cấp thế giới, rất ít chuyện có thể khiến Mạc Phàm cảm thấy phiền phức, nếu Mạc Phàm nói là phiền phức, vậy thì không đơn giản rồi.  

- Tố Tố, bà đừng kích động, bà đợi Tiểu Phàm nói xong đã, nếu Tiểu Phàm nói phiền phức, hẳn là chuyện có giải quyết được.  

Cha Mạc Phàm khuyên.  

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Mạc Phàm, đợi Mạc Phàm trả lời.  

- Mẹ, mẹ yên tâm đi, không phải là con không chữa hết được, cũng không phải không giải được, chỉ có chút phiền phức mà thôi, lát nữa con sẽ bảo Khương Nguyệt phối ít thuốc, bà ngoại uống vào sẽ tỉnh lại, còn nguyền rủa kia, con đi giết người hạ chú, nguyền rủa này sẽ được giải trừ.  

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên nhu hòa, nói.  

- Con biết người hạ chú là ai không?  

Vẻ mặt lão mẹ Mạc Phàm thay đổi, hỏi.  

- Hiện giờ con vẫn chưa biết, nhưng chắc chắn không lâu sau con sẽ biết được thôi.  

Ánh mắt Mạc Phàm phát lạnh, nói.