Thần Y Trọng Sinh

Chương 1297



Sau khi đạn hạt nhân nổ mạnh gió bão tiêu tan, trong một căn cứ bí mật ở Mĩ quốc.  

Trên màn hình lớn, một thiết bị đang nhanh chóng quét trong hố sâu, âm thanh điện tử vang lên không ngừng.  

- Trong phương viên một kilomet không có dấu hiệu sinh mệnh, khuếch đại phạm vi lục soát.  

- Trong phương viên năm kilomet không có dấu hiệu sinh mệnh, tiếp tục lục soát phạm vi rộng hơn.  

- Trong phương viên mười kilomet không có dấu hiệu sinh mệnh, tìm khí tức của Mạc Phàm.  

…  

Chỉ sau thời gian uống một chén trà nhỏ, lúc này âm thanh điện tử mới vang lên.  

- Trong phương viên trăm dặm không có khí tức của Mạc Phàm, tỉ lệ Mạc Phàm sống sót là 0.0001%, đã diệt trừ mục tiêu, hoàn thành nhiệm vụ.  

Nghe thấy giọng nói này, trước màn hình lớn, tiếng hoan hô vang lên.  

Xác suất nhỏ như vậy, phạm vi tìm kiếm lại hơn trăm kilomet, đến thần cũng phải chết, chắc chắn Mạc Phàm hữu tử vô sinh.  

Một mỹ nhân dáng người nóng bỏng, còn mặc đồ quân nhân hơi thở phào nhẹ nhõm.  

Tuy bọn họ dùng vũ khí tiên tiến với Mạc Phàm, chỉ là chuyện ấn một cái nút, nhưng áp lực vẫn rất lớn, nhỡ đâu để Mạc Phàm chạy thoát, bọn họ sẽ gặp phiền phức lớn.  

Nhưng vận khí của bọn họ tốt hơn, cuối cùng cũng có thể thả lỏng, sau này không còn người như vậy uy hiếp bọn họ nữa.  

- Chúng ta thành công rồi, tướng quân, buổi tối đi uống một ly nhé?  

Mỹ nữ quân nhân này cười quyến rũ với tướng quân ở bên cạnh, nói.  

Đôi mắt màu lam của tướng quân kia nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.  

- Uống rượu thì chưa phải lúc, quét khu vực này vài lần đi, không được bỏ qua một chút năng lực dao động dị thường và dấu hiệu sinh mệnh, một con kiến cũng không được, sau đó mở Thiên Võng ra, tiến hành sàng lọc tất cả video tin tức, đảm bảo Mạc Phàm không chạy thoát, tôi muốn tỉ lệ tử vong là 100%, 0.0001% sống sót cũng không được.  

Tướng quân ra lệnh.  

Những người khác hơi sửng sốt, nhìn về phía tướng quân với vẻ khó hiểu.  

- Tướng quân, chuyện này cần thiết sao?  

- Đừng coi thường Mạc Phàm, nếu các người muốn thứ kia rơi xuống đầu chúng ta, thì có thể không nghe theo lệnh của tôi.  

Vị tướng quân này chỉ vào ký hiệu huyết sắc vĩ đại trên không hố sâu nói.  

Mạc Phàm là người thoát khỏi phạm trù nhân loại, cho nên không thể dùng tiêu chuẩn của nhân loại để so sánh.  

Giống như Vampire sơ đại ở Châu Âu, cho dù cơ thể bị hủy toàn bộ, lưu lại chút da vẫn có thể sống sót, Mạc Phàm không kém những Vampire đó đâu.  

Một đám người nhìn ký hiệu còn chưa tiêu tán trên không trung, vội vàng tiếp tục kiểm tra.  

- Kiểm tra thấy bộ phận cơ thể của Mạc Phàm, đã tử vong!  

- Kiểm tra thấy bộ phận cơ thể Mạc Phàm, không thể tái sinh.  

…  

- Tính toán tỉ lệ tử vong lần nữa, tỉ lệ tử vong 100%.  

Lúc này vị tướng quân kia mới nở nụ cười.  

- Bây giờ chúng ta có thể đi uống một ly rồi, khà khà.  

Đồng thời các quốc gia khác cũng chiếm được kết quả tương tự.  

- Mục tiêu đã tử vong, hoàn thành nhiệm vụ.  

Không ít người lau mồ hôi trên trán, lộ ra tươi cười đắc ý.  

Mạc Phàm tồn tại không chỉ phá cân bằng, còn uy hiếp đến bọn họ.  

Mạc Phàm hiện giờ còn diệt được, nếu đợi Mạc Phàm mở Phong Thiên Chi Địa, muốn giết Mạc Phàm thì khó như lên trời.  

- Đáng tiếc Phong Thiên Chi Địa kia, đây chính là mệnh mạch của Hoa Hạ đó.  

Có người tiếc nuối nói.  

Bọn họ đã tìm được Phong Thiên Chi Địa, Mạc Phàm vừa chết, chắc chắn chìa khóa mở Phong Thiên Chi Địa cũng tan thành mây khói theo Mạc Phàm, muốn đi vào Phong Thiên Chi Địa e là rất khó.  

- Chúng ta không chiếm được, Hoa Hạ cũng không chiếm được, chúng ta gấp làm gì, so với Phong Thiên Chi Địa, tiểu tử này chết càng quan trọng hơn.  

Một lão giả ở bên cạnh nói.  

- Hơn nữa chúng ta giết Mạc Phàm, chỉ sợ đám Hiên Viên Vô Kỳ sắp điên rồi, nếu lại đi cướp Phong Thiên Chi Địa, có khả năng Hiên Viên Vô Kỳ sẽ phát cuồng thật.  

Một lão giả khác cười nói.  

- Đúng vậy, tiểu tử kia chết rồi, cuối cùng chúng ta cũng có thể ngủ ngon một giấc.  

Người trước đó cười nói.  

Từ lần Mạc Phàm làm ra động tĩnh lớn ở cửa địa ngục, ông ta đã mất ngủ cả đêm.  

- Tôi thấy là ở với nhân tình mới đúng?  

Lão giả ở bên cạnh trêu chọc.  

- Chẳng lẽ mấy ông không định bàn bạc nhân sinh với thư ký của mình sao?  

- So với thư ký của tôi, tôi càng có hứng thú với mấy phụ nhân Mạc gia hơn.  

- Hô hô, vậy thì…  

Tiếng cười ngầm hiểu vang lên, tin tức Mạc Phàm bị giết nhanh chóng lan truyền ra.  

… Tr  

ên Thiên Bảng, tên Mạc Phàm chớp lóe, từ màu đỏ biến thành màu xám, sau đó biến mất, vị trí số một được tên “tội” nhân phía dưới thay thế.  

Hiện tượng này nhanh chóng được người chú ý Thiên Bảng phát hiện.  

- Thiên Bảng cập nhật rồi, không còn tên Mạc Phàm nữa.  

- Sao lại có chuyện này được, trên đời này còn ai có thể đánh bại Mạc tiên sinh?  

- Không phải đánh bại, có khả năng Mạc Phàm bị giết.  

Nếu Mạc Phàm bị đánh bại, thứ tự sẽ giảm xuống, nhưng không biến mất.  

Tình huống hiện giờ là tên Mạc Phàm biến mất trên Thiên Bảng, vậy có nghĩa là tử vong.  

- Tử vong, không có khả năng, tu vi của Mạc tiên sinh cao như vậy, người nào có thể giết được Mạc tiên sinh?  

Có người lắc đầu, không thể tin nói.Không lâu sau, tin tức Mạc Phàm tử vong truyền khắp thế giới.  

Có người thở dài vì Mạc Phàm, Mạc Phàm còn trẻ tuổi đã đứng trên đỉnh thế giới, không ít người trẻ tuổi rất sùng bái Mạc Phàm, nhất là cô gái.  

Mạc Phàm chết khiến bọn họ chấn động rất lớn, giống như minh tinh của bọn họ tử vong.  

Đương nhiên lúc có người bi thương, cũng có một đám người nghe tin này, mừng rỡ như điên.  

Trên biển mây, Chúc Thiên Cực đang dùng trà, bỗng nhiên vẻ mặt anh ta sửng sốt.  

- Cái gì?  

- Mạc Phàm bị mấy quốc gia khác dùng vũ khí tiên tiến giết ở Ai Cập rồi.  

Huyết Nô lặp lại.  

- Chắc chắn không?  

Chúc Thiên Cực nheo mắt, kinh ngạc vui mừng hỏi.  

Anh ta bảo Huyết Nô mở Vực Ngoại Thiên Ma ra để đối phó Mạc Phàm, ai biết không cần phải dùng tới, Mạc Phàm đã chết rồi.  

- Đã xác nhận rồi, quả thật Mạc Phàm đã chết.  

Huyết Nô nói tiếp.  

- Đúng là vô dụng.  

Chúc Thiên Cực nói với vẻ khinh thường.  

- Vậy chuyện chúng ta mở Vực Ngoại Thiên Ma làm sao bây giờ, có cần chắn lỗ hổng hay không?  

Huyết Nô lo lắng hỏi.  

Lỗ hổng ông ta mở không rộng, chuyện Vực Ngoại Thiên Ma mở đến bây giờ vẫn chưa có ai biết, hiện giờ chắn lại còn kịp.  

- Cho ông thứ này, ném thứ này đến Mạc gia, ông biết nói sao rồi chứ?  

Chúc Thiên Cực lấy một bình ngọc ra, đưa cho Huyết Nô.  

- Đây là Dẫn Ma Hương?  

Huyết Nô khẽ nâng mí mắt, sắc mặt khó coi nói.  

Thứ này có thể hấp dẫn Vực Ngoại Thiên Ma, nếu đặt ở Mạc gia, cho dù là cách xa ngàn dặm, Vực Ngoại Thiên Ma cũng bị hấp dẫn tới.  

- Không sai, ông tới Giang Nam một chuyến đi, dùng thế nào không cần tôi phải dạy ông đấy chứ?  

Chúc Thiên Cực ra lệnh.  

Mạc Phàm đã chết, Mạc gia vẫn còn, sao có thể bỏ qua dễ dàng.  

Vực Ngoại Thiên Ma này vốn mở ra vì đối phó Mạc Phàm, tất nhiên cũng phải dùng trên người người nhà Mạc Phàm.  

- Chuyện này?  

Huyết Nô do dự, trên mặt lộ ra vẻ khó xử, nhưng vẫn cầm Dẫn Ma Hương rời đi.