Thần Y Trọng Sinh

Chương 502



Thanh Long Lệnh mới tuyên bố không lâu, trên bờ biển hoàng kim Hawai.  

- Các anh em, chúng ta phải rời khỏi nơi này, có nhiệm vụ rồi.  

Một người đàn ông Âu Mỹ cao gầy để ria mép nói.  

- Lão đại thân ái, lần này đi đâu đây? Nếu lại đi đến nơi nào mà trời tối không tìm được phụ nữ, em không đi đâu.  

Một chàng trai anh tuấn mũi như mũi chim ưng, mắt xanh ôm hai mỹ nữ mặc bikini dáng người nóng bỏng, lười biếng nói.  

- Nơi chúng ta đi lần này có người đẹp khắp nơi, những người đẹp này rất thích người nước ngoài như chúng ta, chỉ cần một câu của cậu, bọn họ sẽ thẹn thùng mặc cậu bố trí.  

Người đàn ông có ria mép cười thần bí nói.  

Anh ta mới mở miệng, mắt mọi người lập tức sáng lên.  

Bọn họ thân là lính đánh thuê, quanh năm sống trong mưa bom bão đạn, khi không có nhiệm vụ thích nhất là phát ti3t trên người phụ nữ, nhất là người phụ nữ khêu gợi xinh đẹp.  

Trước kia bọn họ chơi phần lớn phụ nữ lẳng lơ, tràn đầy nhiệt tình, hiện giờ có một loại khẩu vị mới, tim cả đám đập thình thịch.  

- Lão đại, mau nói cho em biết, thiên đường này ở đâu thế?  

Chàng trai anh tuấn vội vàng hỏi, lập tức khiến mỹ nữ mặc bikini bên cạnh bất mãn.  

- Hoa Hạ!  

- Lão đại, không phải anh bị người phụ nữ nào đó mê hoặc đấy chứ, không phải nơi đó là cấm địa của lính đánh thuê chúng ta sao?  

Một tráng hán khác cảm thấy khó hiểu nói.  

Phụ nữ Hoa Hạ càng thích được người ngoại quốc cao lớn uy mãnh chơi, có một số phụ nữ vì ở bên người đàn ông ngoại quốc, còn đá bạn trai mình quen bảy tám năm, chuyện này không phải bí mật gì.  

Dù sao phụ nữ cũng là người, ai không thích k1ch thích hơn?  

Nhưng Hoa Hạ có lệnh cấm rất nghiêm khắc và kiểm tra hải quan rất nghiêm ngặt.  

Lính đánh thuê muốn tiến vào Hoa Hạ, sẽ không dễ dàng.  

Hơn nữa không có súng, bọn họ rất khó chấp hành những nhiệm vụ cao cấp khác, bình thường lính đánh thuê và sát thủ đều từ chối nhiệm vụ ở Hoa Hạ.  

- Nếu cậu giết một người thanh niên ở Hoa Hạ, cậu sẽ trở thành trưởng lão Thanh Bang, cậu còn cảm thấy nơi đó là cấm địa không?  

Người đàn ông để ria mép cười híp mắt nói.  

Những lời này vừa vang lên, mọi người sửng sốt, trong mắt bọn họ lập tức xuất hiện tham lam, giống như thợ săn nhìn trúng con mồi.  

Thù lao trưởng lão Thanh Bang này, sao bọn họ có thể không biết…  

- Hoa Hạ là cấm địa của lính đánh thuê, nhưng không phải cấm địa của Lucifer chúng ta.  

Người da đen kia nhếch miệng cười nói, để lộ hàm răng trắng tinh, những người khác cũng cười theo.  

Lính đánh thuê Lucifer bọn họ là lính đánh thuê cấp S, lính đánh thuê cấp này không hơn 100 đội trên toàn thế giới.  

Trong số bọn họ thực lực kém nhất cũng là người cấp Bạch Ngân, tương đương với cao thủ cấp bậc Nội Kình ở Hoa Hạ, đội trưởng thì là cao thủ cấp Hoàng Kim, thực lực như vậy, đủ xông vào Hoa Hạ rồi.  

Cho dù Hoa Hạ là cấm địa, vì vị trí trưởng lão Thanh Bang, dù thế nào cũng phải xông vào một lần.  

Lính đánh thuê Lucifer chuẩn bị tiến vào Hoa Hạ, đồng thời Cain, Tử Thần, Thẩm Phán Chi Kiếm, Độc Long và hơn mười lính đánh thuê cấp S cùng nhận được Thanh Long Lệnh, xuất phát đến Hoa Hạ.  

Thù lao là vị trí trưởng lão Thanh Bang, chỉ cần giết Mạc Phàm bọn họ không cần cả ngày bị thương chữa trị, cuộc sống không khác gì đế vương, có ai có thể ngăn được hấp dẫn như vậy?  

Còn Mạc Phàm, có khi nào thợ săn sợ con mồi?  

Ngoại trừ lính đánh thuê ra, trong Tự Miếu cổ xưa ở Đông Nam Á, một người đàn ông nhận được tin tức này, cởi tăng bào, thay một bộ hắc y.  

- Đều đi theo tôi, tôi hưng suy đều phụ thuộc vào hành động này!  

Đám người cử động, xuất hiện sau lưng người này, một đám người biến mất trong đêm tối.  

Châu Âu, ở tiệc rượu xa hoa trong một cổ bảo, một mỹ nữ Châu Á vô cùng gợi cảm lắc vòng eo như con rắn nước, đang khiêu vũ với một người đàn ông đeo đầy huân chương.  

Trên tay cô ta lóe lên hồng quang, muốn kết thúc tính mạng của người đàn ông này.  

Trên vòng tai Hồng Bảo Thạch truyền ra một giọng nói, mỹ nữ này lập tức dừng lại.  

- Thân ái, anh vô cùng may mắn đó.  

Mỹ nữ này nói nhỏ một câu vào tai người đàn ông, xoay người rời đi, mục tiêu là Hoa Hạ.  

Để lại người đàn ông còn đang mơ màng.  

Trong lúc này, rất nhiều thế lực xuất phát đến Hoa Hạ, những thế lực này có lính đánh thuê cường đại, sát thủ nổi tiếng, tông phái lánh đời, gia tộc đi xuống, phong ba nổi lên bốn phía, hội tụ về phía Mạc Phàm.  

…  

Lúc này, Mạc Phàm mang cả nhà đến Tây Hồ du lịch.  

Vì chuyện Thiên Thành Diệt, người nhà hắn ở trong biệt thự năm ngày, còn chưa ra cửa.  

Sau khi giết Thiên Thành Diệt, hắn liền mang cả nhà đến Tây Hồ giải sầu.  

Tuy đã gần đến Nguyên Đán, núi Tây Hồ vẫn xanh như ngọc bích hấp dẫn nhiều du khách.  

Xe bọn họ đi nửa tiếng, mới đi chưa được một ngàn mét, không đi nhanh được.  

Không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục vòng quanh Tây Hồ, vừa đi vừa thưởng thức phong cảnh xung quanh.  

- Anh, trong Tây Hồ thật sự có bạch xà sao?  

Tiểu Vũ nắm tay Mạc Phàm, ngây ngô hỏi.  

Tiểu Vũ mới mở miệng, lập tức làm không ít người bật cười.  

- Tiểu Vũ sợ rắn à?  

Tiểu Ngọc hỏi.  

Tuổi hai bọn họ ngang nhau, hiện giờ hai người cơ bản là đi đâu cũng có nhau.  

- Mình còn lâu mới sợ, nếu có bạch xà, mình bảo anh mình đánh Pháp Hải kia, hòa thượng này rất xấu xa.  

Tiểu Vũ nắm đôi bàn tay trắng như phấn nói, giống như không thích Pháp Hải.  

- Em tìm xem, tìm được Pháp Hải anh đánh ông ta giúp em.  

Mạc Phàm cười khẽ, sờ đầu Tiểu Vũ nói.  

Bạch xà và Pháp Hải có hay không hắn không biết, nhưng trên tháp Lôi Phong có pháp lực dao động, chắc chắn có tu sĩ bên trong.  

- Dạ!  

Tiể Vũ đáp chạy đi với Tiểu Ngọc.  

Cả nhà bọn họ vừa đi vừa chơi, khi mặt trời sắp xuống núi mới đến Lâu Ngoại Lâu bên cạnh Tây Hồ.  

- Tiểu Phàm, tối nay chúng ta ăn ở đây đi.Lão mẹ Mạc Phàm nói.  

Mạc Phàm nhìn lướt qua Lâu Ngoại Lâu, kiến trúc cổ đại màu đỏ thắm, bảng hiệu màu vàng, trang trí vô cùng cổ kính, rất tinh xảo.  

Sơn ngoại thanh sơn, lâu ngoại lâu trong thơ cổ, là chỉ nhà hàng này.  

Ăn một bữa cơm ở đây phải mất hơn một ngàn tệ, nghe nói yến hội quý nhất đặt trên thuyền rồng Lâu Ngoại Lâu, một bàn phải mười vạn, không phải người bình thường có thể tiêu phí.  

Kiếp trước khi hắn học đại học nói sau này kiếm tiền, nhất định phải mang người nhà đến Tây Hồ du lịch, ăn bàn tiệc rượu mười vạn ở Lâu Ngoại Lâu.  

Nhưng vì nợ nần trong nhà quấn thân, cuối cùng một nhà bọn họ không tới Lâu Ngoại Lâu.  

- Mẹ, con đã đặt hết rồi.  

Mạc Phàm cười gật đầu.  

Trước khi tới hắn đã bảo người đặt yến hội trên thuyền rồng tối nay, mười vạn một bàn không là gì với hắn, coi như hoàn thành tâm nguyện kiếp trước.  

Hắn ra hiệu với A Hào, A Hào vội vàng tiến vào, mấy chục bọn họ cũng đi theo vào trong.  

Bọn họ mới tiến vào tửu lâu, bên ngoài ghế lô tầng hai tửu lâu, một mỹ nữ duyên dáng yêu kiều và một người đàn ông mặc tây trang anh tuấn tiêu sái đang định tiến vào ghế lô.  

Một khắc trước mỹ nữ này vẫn còn tươi cười như hoa, nhìn thấy đám Mạc Phàm, lông mày lập tức nhíu lại, trong đôi mắt hiện lên tức giận.  

Người đàn ông hỗn huyết thấy mỹ nữ bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, nhìn theo tầm mắt mỹ nữ, ánh mắt anh ta nhanh chóng nhìn về phía Mạc Phàm, nhướn mày.  

- Lục tiểu thư, cô quen tiểu tử kia sao?  

- Không tính là quen, có chút qua lại thôi, mặc kệ cậu ta, chúng ta vào thôi, Tôn công tử.  

Lục Kỳ lạnh lùng liếc Mạc Phàm một cái, vẻ mặt khôi phục như thường, cười nói.  

Lần trước ở Đông Hải, cô ta chỉ mượn thuyền Mạc Phàm đi lên đình Hồ Tâm, cuối cùng Mạc Phàm cho cô ta một tấm ván gỗ để cô ta bơi về.  

Nếu không phải bình thường cô ta thích vận động, chắc chắn bị chết đuối trong hồ Vũ Trung.  

Cho dù cô ta bơi tới bờ, sau khi quay về Tây Hồ cũng bệnh nặng một thời gian.  

Mạc Phàm nhục nhã cô ta như vậy, vậy mà còn dám tới Lâu Ngoại Lâu của Lục gia cô ta.  

- Một tên tiểu tử mà dám gây khó dễ cho Lục tiểu thư, lần này tới không mang lễ vật gì, tôi sẽ đi giáo huấn tiểu tử này một chút, coi như là lễ vật tặng Lục tiểu thư.  

Tôn Thiên Long nở nụ cười nói.