Thần Y Trọng Sinh

Chương 517



Mạc Phàm vừa mới nói xong.  

Bên ngoài thuyền rồng, hai đệ tử của Quỷ Sát không thể dừng lại, đánh vào trên lồng chim do lôi điện tạo thành, chạy ra khỏi thuyền rồng.  

Hai người vốn vui vẻ, nhưng ngay sau đó tươi cười của hai người cứng ngắc.  

“Bùm” tiếng sấm vang lên, hồ quang như rắn từ bên ngoài tiến vào trong cơ thể bọn họ, chạy tán loạn trên thân bọn họ.  

Hai đệ tử của Quỷ Sát run lên vài cái ở giữa không trung, liền như chim nhỏ gãy cánh, ngã xuống rơi vào trong nước, bọt nước văng tung tóe.  

Trên thuyền rồng, người đàn ông trung niên kia và đệ tử khác vội vàng đứng lại, sắc mặt rất âm u.  

Mạc Phàm không chỉ tìm được bọn họ, còn bố trí cạm bẫy trong lúc bọn họ không biết.  

Tuy ông ta không nguyện tin tưởng, nhưng không thể không thừa nhận, tiểu tử chưa tới 20 tuổi này mạnh hơn ông ta rất nhiều.  

Ông ta vốn định nhờ Thanh Long Lệnh của Thanh Bang, nâng cao Quỷ Sát lên một bước, ai biết đột nhiên sẽ biến thành như vậy.  

- Mạc đại sư, tha cho chúng tôi đi, chúng tôi sẽ vĩnh viễn không tiến vào Hoa Hạ nữa.  

Người đàn ông trung niên nghiến răng, không cam lòng nói.  

Đặt ở trước đây, nói như vậy đều là người khác nói với Quỷ Sát bọn họ, sau đó bọn họ tiếp tục g iết chết mục tiêu, hoàn thành nhiệm vụ.  

Hiện giờ vị trí chuyển đổi rồi.  

Trên đỉnh thuyền rồng, Mạc Phàm đứng khoanh tay, phía sau có trăng tròn treo cao, gương mặt lạnh lùng, ánh mắt không hề bận tâm như tiên nhân khám phá hồng trần, hiểu rõ huyền ảo của cuộc đời.  

Nghe lời người đàn ông trung niên nói, khóe miệng hắn nhếch lên, tươi cười xuất hiện trên mặt hắn, giống như Tử Thần đang cười, anh tuấn, lãnh khốc, cũng mang theo sát ý rất lạnh lùng.  

Quỷ Sát có ý đồ với hắn còn chưa tính, vậy mà còn muốn động vào người nhà hắn, lúc này lại cầu xin hắn tha thứ.  

Có khả năng sao?  

- Sau này tôi còn phải ra nước ngoài du lịch, vẫn nên giết các người tốt hơn.  

- Cậu!  

Sắc mặt người đàn ông trung niên trầm xuống, như bị người ta tát mạnh một cái, quả đấm không tự chủ được nắm chặt.  

Quỷ Sát bọn họ chưa giờ thấp hèn giống như hôm nay, không ngờ Mạc Phàm vẫn từ chối.  

- Nếu không chịu tha cho chúng tôi, vậy thì…  

Ông ta giậm chân, hắc vụ xuất hiện bên cạnh ông ta, che khuất cả người ông ta lại.  

Hắc vụ như con rắn dài, kéo dài đuôi ở trong không trung, đột ngột chui từ trong đất lên, lập tức bay về phía Lôi Điện Tru Diệt trên không thuyền rồng.  

Hủy đi thanh kiếm này, lồng chim lôi điện sẽ tự sụp đổ.  

Chỉ cần bọn họ có thể chạy thoát, Mạc gia đợi Quỷ Sát bọn họ đuổi tận giết tuyệt đi.  

Ông ta chỉ nhoáng lên một cái, liền đến bên cạnh điện kiếm, nhất là quỷ đầu huyết đao toàn thân như máu, khắc đầy đường vân màu đen xuất hiện trong ông ta.  

Quỷ đầu huyết đao này vừa xuất hiện, mùi máu tươi làm người ta muốn nôn lập tức xông vào mũi.  

- Mạc Phàm, đao này tên là Huyết Thần Đao, là tôi đoạt được từ chỗ vu chủ của Vu Thần Giáo, chuyên diệt các loại pháp bảo, từ chối Quỷ Sát chúng tôi, thì đợi bỏ qua một con đường sống, đợi chết đi, Mạc Phàm!  

Người đàn ông trung niên cười hung dữ, nội khí rót vào trong huyết đao một cách điên cuồng, huyết quang trên huyết đao tỏa ra, chém mạnh về phía điện kiếm.  

Nghe nói Huyết Thần Đao này dùng vạn máu người hiến tế mà thành, chí âm chí tà huyết sắc chi lực trên đao, đúng là khắc tinh của pháp khí.  

Ông ta giúp Vu Thần Giáo hoàn thành nhiệm vụ nhiều lần, mới đạt được chuôi đao này, bình thường đều chưa từng lấy ra dùng, tối nay thử tạm một lần vậy.  

Mạc Phàm lắc đầu, cười mỉa, hắn ngẩng đầu nhìn người đàn ông trung niên đã đến gần Tru Tà Kiếm.  

- Vậy ông có biết không, Vu Thần Giáo đã bị tôi diệt, Lôi Kiếm này được luyện chế ở đài sen trong Huyết Trì của Vu Thần Giáo?  

Mắt người đàn ông trung niên mở to, vẻ mặt ngẩn ra.  

Ông ta có biết chuyện Vu Thần Giáo bị diệt, bởi vì quân đội phong tỏa tin tức, ông ta không rõ người nào ra tay, nhưng thật không ngờ là Mạc đại sư này gây ra.  

- Không có khả năng, sao cậu có thể làm được!  

Người đàn ông trung niên lắc đầu nói, trong mắt đều là không thể tin được.  

Vu Thần Giáo có từ thời thượng cổ, nội tình bên trong sâu hơn Quỷ Sát bọn họ vô số lần, tuy mấy năm nay đi xuống rất nhiều, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, sao có thể bị Mạc Phàm một mình tiêu diệt?Mạc Phàm không trả lời, ý niệm của hắn khẽ động, gần Lôi Kiếm, Bạch Ngọc Kiếm Tru Sát và Hỏa Diễm Kiếm Tru Diệt xuất hiện.  

Cùng lúc đó, Mạc Phàm vận chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công tới cực hạn, linh áp khổng lồ mãnh liệt mà ra.  

Không khí lập tức như ngưng kết, cho dù là người đàn ông trung niên kia cũng có cảm giác thân thể bị kiềm hãm, muốn cử động ngón tay đều rất khó khăn.  

- Chuyện này…  

Sắc mặt người đàn ông trung niên tái mét, trong hai mắt là không thể tin được.  

Ông ta cũng là Tiên Thiên Tông Sư, còn từng ám sát Lâm Thiên Nam cao thủ đứng đầu Hoa Hạ.  

Trên người Lâm Thiên Nam không có khí thế cường đại như vậy, tiểu tử này lấy đâu ra lực lượng đáng sợ đến thế?  

Chưa tới một phần mười giây, ông ta há to miệng, cố gắng nói:  

- Đại sư tha mạng!  

Mạc Phàm làm như không nghe thấy, ngón tay nhẹ nhàng vạch xuống dưới.  

- Tử!  

Hai thanh kiếm Tru Sát và Tru Diệt chớp lóe sắc bén, chém xuống đầu người đàn ông trung niên.  

“Phốc!” Hai thanh kiếm như cắt đậu hủ, biến mất vào trong cơ thể người đàn ông.  

Thân thể người đàn ông run lên, máu tươi tràn ra từ tai mắt mũi miệng, thân thể như sao băng rơi xuống dưới.  

Còn chưa rơi xuống sàn thuyền rồng, trong cơ thể ông ta như có một trái bom nổ mạnh.  

“Bùm” một tiếng, thân thể người đàn ông bị nổ tan, hóa thành mảng lớn huyết vụ và mảnh thi thể, nhuộm đỏ sàn thuyền.  

Tru Sát và Tru Diệt Kiếm bay từ trong huyết vụ ra, nhiễm máu tươi quay về bên cạnh Mạc Phàm.  

Xung quanh còn lại đệ tử Quỷ Sát kinh hãi nhìn huyết vụ và thi thể, trên mặt không còn một chút huyết sắc.  

Vô số sát thủ biến thành con gà con trước mặt Mạc Phàm, không đánh lại cũng không trốn thoát, sinh tử hoàn toàn do Mạc Phàm thao tác.  

Có người không ngừng nuốt nước bọt, có người không tự chủ lùi về phía sau, muốn cách Mạc Phàm ra xa một chút.  

Mỗi người đều chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, thân thể run rẩy, như ngã xuống bất cứ lúc nào.  

Mạc Phàm cúi đầu, thu hồi linh khí, dời mắt nhìn những người này.  

- Các người muốn ra tay với tôi sao?  

Hắn vừa mới nói xong.  

“Phịch” một tiếng, một đệ tử Quỷ Sát trong đó xụi lơ trên đất.  

Ngay cả tông chủ bọn họ đều chết trên tay Mạc Phàm, bọn họ là đối thủ của Mạc Phàm sao?  

- Cậu ta là ma quỷ, tôi không muốn bị gi ết chết!  

Một đệ tử Quỷ Sát khác lắc đầu lùi về sau.  

Mạc Phàm giế t chết hai người, Mạn Xà bị một cước của Mạc Phàm giẫm nát, tông chủ bọn họ bị pháp khí của Mạc Phàm làm nổ thành mảnh nhỏ, trước sau chết thảm hơn người trước.  

Nói xong, đệ tử Quỷ Sát này như chim sợ cành cong, lập tức đánh vào trong lôi điện lồng chim.  

Thân thể anh ta run lên, rơi vào trong nước, vậy mà anh ta tự sát rồi.  

Đệ tử Quỷ Sát khác thấy người anh em của mình tự sát, trong mắt lộ ra do dự.  

Bọn họ không phải là đối thủ của Mạc Phàm, nói không chừng tự mình ra tay còn giữ được toàn thây.  

Một đệ tử Quỷ Sát dùng lực cắn mạnh, độc dược giấu trong miệng bị cắn nát, chỉ trong chớp mắt, anh ta liền ngã xuống sàn thuyền rồng, sắc mặt tái mét, không còn hơi thở.  

Một đệ tử Quỷ Sát khác tạo pháp ấn, ấn ký ác quỷ màu đen ở mi tâm sáng lên, vẻ mặt đệ tử Quỷ Sát này bị kiềm hãm, ngã xuống theo.  

“Phịch…”Âm thanh như đại thụ ngã xuống lần lượt vang lên.  

Đệ tử Quỷ Sát còn lại, không một ai dám ra tay với Mạc Phàm, ngay cả chạy trốn cũng không trốn được, tự sát hết.  

Sau Lucifer là Quỷ Sát bị diệt.