Một tiếng sau, Mạc Phàm xuất hiện trong phố cổ tỉnh Giang Nam.
Phố cổ này là một đường phố cổ xưa nhất ở Giang Nam, nghe nói có lịch sử mấy trăm năm, mặt đường vẫn trải đá trước đây, kiến trúc hai bên đường đều theo phong cách Giang Nam thời cổ.
Bởi vì con đường này là phong cảnh cổ trấn Giang Nam, bình thường nơi này thường xuyên có du khách tấp nập.
Đến ngày nghỉ lại càng chen lách, hơi vô ý sẽ xảy ra chuyện giẫm đạp.
Lúc này ở trên đường có không ít người du ngoạn.
Mạc Phàm không đến thưởng thức những phong cảnh này, hắn ngoặt mấy vòng, rẽ vào trong một con hẻm yên tĩnh, đứng trước cửa hàng tên là Cổ Nguyệt.
Đây là cửa hàng đồ cổ, kiếp trước An Hiểu Hiên thường xuyên kéo Tuyết Nhi tới nơi này đào bảo.
Hắn không có biện pháp, cũng chỉ có thể theo đến đây, cho nên khá quen thuộc nơi này.
Nơi này không khác thành phố đồ cổ lắm, đồ thật còn ít hơn cát vàng.
Bởi vì nơi này có vẻ hẻo lánh, nên sạch sẽ, yên tĩnh hơn thành phố đồ cổ nhiều.
Đương nhiên nơi này yên tĩnh vắng vẻ không được bao lâu, liền bị một bảo bối phá nát.
Bảo bối này là gì hắn cũng không biết, chỉ biết là một tảng đá vô cùng đặc biệt.
Nhưng hắn từng nghe An Hiểu Hiên nói, thứ này cùng cấp bậc với ngọc tỷ truyền quốc mất tích, vô cùng thần kỳ, vào nước thành cá, ra khỏi nước thành đá, rơi xuống đất thành cây, gặp kim hóa kim.
Không chỉ có vậy, chỉ cần nhìn một cái có thể khiến người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái, sờ một cái tinh thần sảng khoái, đeo lâu dài có thể biến người bình thường thành tiên nhân.
Lúc ấy hắn chỉ là người bình thường, ngay cả võ giả tồn tại cũng không biết, đối với các thứ liên quan đến thần tiên thì càng không tin.
Hắn vốn dĩ không để trong lòng những lời An Hiểu Hiên nói, nhưng hắn có thể cảm nhận được mức độ trân quý của thứ này từ vẻ mặt An Hiểu Hiên và Tuyết Nhi.
Thứ này có ở cửa hàng tên Cổ Nguyệt, được một đệ tử hào môn đến từ Nhật quốc đào đi.
Đệ tử hào môn Nhật quốc mang tảng đá đi cũng không sao, trong cửa hàng đồ cổ thường có chuyện như vậy xảy ra.
Nhưng sau khi anh ta quay lại Nhật Bản, một số truyền thông Nhật quốc đăng tin châm chọc Hoa Hạ đều là hạng người có tầm nhìn hạn hẹp, phung phí của trời, vốn dĩ không biết thứ tốt.
Bởi vì ngôn luận hơi cực đoan, khiến chuyện này chấn động một thời, mỗi tạp chí lớn đều nói chuyện này rất lâu.
Ngay cả đám Sử Hàng trong phòng ngủ bọn họ đều cằn nhằn cả ngày, thứ trân quý như vậy lại bị một người Nhật quốc đào đi, đúng là cải trắng ngon để chó gặm mất.
Kiếp trước hắn không biết tảng đá này, sao bây giờ lại không biết?
Dựa theo lời An Hiểu Hiên nói và tin tức truyền thông, rất có khả năng tảng đá này là Thiên Địa Nguyên Thạch.
Là một tảng đá thiên tạo địa hóa, trời sinh đã là bảo bối cấp bậc như pháp bảo, là một trong những thiên tài địa bảo chữa trị thần hồn tốt nhất, quả thật là thứ có thể khiến người bình thường thành tu sĩ.
Hắn vốn chuyển đổi thần hồn, triệu hoán Tạo Hóa Chi Môn, lại dùng thần hồn thuần trao đổi nguyền rủa, cho dù hắn đến cảnh giới Tiên Thiên, thần hồn mạnh hơn trước rất nhiều, lúc này cũng ăn không tiêu.
Nếu không có bảo bối gì, chưa đến một tháng đừng nghĩ khôi phục.
ề ắ ể ắ ầ ồ ắ ắTrái lại Hoàng Tuyền Thạch trong tay hắn có thể giúp hắn chữa trị thần hồn, nhưng tảng đá này có tác dụng với hắn khi ở Trúc Cơ kỳ, bây giờ như gân gà với hắn.
Chỉ cần đám Tiểu Vũ vừa đến Giang Nam, hắn sẽ chuẩn bị đến Mạc Bắc, cứu tiểu hồ ly thuận tiện giải quyết hết La gia.
Tối đa là hai ngày, thời gian ngắn như vậy, thần hồn của hắn không thể khôi phục được.
Dù sao đập lớn núi sông mở nước dễ, văn chương trôi chảy chỉ là chuyện trong phút chốc, chứa nước thành biển không phải chuyện trong giây lát, không tích lũy năm này tháng nọ, gần như không thể.
Thần hồn của hắn hiện giờ là trạng thái này.
Nếu hắn dùng trạng thái này đến Mạc Bắc, đối phó người như La Thành thì không sao, nếu gặp cường giả cảnh giới bán thần, hắn sẽ gặp nguy hiểm.
La Thành tự tin với Mạc Bắc như thế, không phải không có khả năng cất giấu một đại cao thủ sau lưng.
Tiểu hồ ly ở trong tay bọn họ, hắn không có khả năng đợi thần hồn khôi phục lại đến Mạc Bắc, biện pháp tốt nhất chỉ có khối Thiên Địa Nguyên Thạch này.
Khối Thiên Địa Nguyên Thạch này là vào thời gian này, bị đệ tử hào môn Nhật quốc mang đi.
Nếu có thể đạt được Thiên Địa Nguyên Thạch, chưa tới một ngày, thần hồn của hắn sẽ khôi phục như ban đầu.
- Đi thử vận khí xem vậy.
Mạc Phàm nhìn thoáng qua bảng hiệu Cổ Nguyệt, lẩm bẩm.
Cơ duyên thứ này không cưỡng cầu được, nếu có được Thiên Địa Nguyên Thạch thì không gì tốt hơn, không chiếm được, chỉ cần Tiểu Vũ vừa đến Giang Nam, hắn vẫn lập tức đến Mạc Bắc.
Hắn còn chưa vào cửa hàng, mấy giọng nói quen thuộc truyền đến.
- Tiểu Tuyết, Miyamoto thiếu gia từ Nhật quốc tới thăm cô, cô đóng cửa không gặp còn chưa tính, vậy mà còn ra ngoài đào bảo với An tiện nhân, đây là cấp bậc lễ nghĩa của Bạch gia cô sao?
Hai tay Tống Tử Duyệt vòng trước ngực, nói.
Lúc này Tống Tử Duyệt mặc tây trang màu trắng, áo sơ mi và quần cũng màu trắng, tóc dài màu đen được vén sang một bên, lộ ra gương mặt quyến rũ, khóe miệng hơi nhếch lên.
Cạnh cô ta ngoại trừ Thu Minh Nguyệt ra, còn có một người đàn ông khác.
Người đàn ông này cao hơn 1m8, mặc tây trang giá trị xa xỉ, bất luận là diện mạo hay khí chất đều không tìm thấy tỳ vết.
Thu Minh Nguyệt đã không khác gì minh tinh, nhưng kém xa người đàn ông trước mặt này.
Nếu ném người đàn ông này vào trong đám người, chắc chắn sẽ nghĩ là minh tinh quốc tế.
- Tống tiểu thư, đừng nói như vậy, Bạch tiểu thư bồi An tiểu thư mua đồ là chuyện vô cùng quan trọng.
Người đàn ông này vừa dứt lời, Bạch Tiểu Tuyết làm như không nghe thấy, vẻ mặt bình tĩnh, nhìn đồ rực rỡ muôn màu trong cửa hàng.
Trái lại An Hiểu Hiên cầm một bình đủ màu sắc hoa văn, bất mãn nói:
- Tống tiện nhân, cô nghe thấy chưa, Miyamoto thiếu gia người ta còn chưa oán giận, cô đã oán giận rồi, hơn nữa đây là chuyện của Tiểu Tuyết, không liên quan gì đến cô, cô đây là hoàng hậu không vội, cung nữ đã gấp muốn chết.
Người thanh niên này tên là Miyamoto Kawa, là thiếu chủ kiếm đạo thế gia cổ xưa ở Nhật quốc.
Nghe nói phần lớn cao thủ kiếm đạo nổi tiếng Nhật quốc, không phải người nhà Miyamoto, mà là học trò của nhà Miyamoto.
Cho nên theo đuổi tinh thần võ sĩ đạo ở Nhật quốc, gia tộc Miyamoto có uy vọng rất cao.
Thân là thiếu chủ nhà Miyamoto, Miyamoto Kawa là nhân vật nổi tiếng Nhật quốc.
Người anh ta thường lui tới không phải con em thế gia cấp cao Nhật quốc, thì là thái tử gia, ví dụ như thiếu gia các công ty Matsumoto, Sony, Mitsubishi, Toyota, Honda.
Lần này anh ta tới Giang Nam, chính là muốn liên hôn với Bạch gia, hi vọng Bạch Tiểu Tuyết gả vào gia tộc Miyamoto.
- An tiện nhân, lần này cô phải thất vọng rồi, Miyamoto Kawa là bạn học của tôi, anh ấy bị một số người bắt nạt ở Giang Nam, sao tôi có thể mặc kệ?
Tống Tử Duyệt cười âm hiểm nói.
Mặc dù cô ta đã định kế hoạch với Bạch Tiểu Phi rồi, để Bạch gia dùng gậy đánh uyên ương, phá Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết, nhưng cô ta cảm thấy không tự ra tay có chút không sảng khoái.
Ai biết Miyamoto Kawa bạn học của cô ta lúc ở Mỹ đến Giang Nam cầu hôn Bạch gia, còn ăn bế môn canh của Bạch Tiểu Tuyết.
Chuyện tốt như vậy, sao cô ta có thể bỏ qua.
Chỉ hơi hỏi thăm, cô ta liền dẫn Miyamoto Kawa đến cửa hàng đồ cổ này.
Lâm Khuynh Thiên đã chết, hiện giờ lại xuất hiện Miyamoto Kawa, xem Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết làm sao bây giờ?