Thần Y Trọng Sinh

Chương 802



Mạc Phàm giết Cain còn chưa tính, vậy mà tay không đoạt hắc đao lôi điện của Lôi Thần.  

Đó là dòng điện cao thế 30 vạn volt, tay Mạc Phàm cầm điện cao thế như vậy mà không xảy ra chuyện gì, còn làm Gaia ở xung quanh đợi thời cơ bị thương nữa.  

Đổi thành cao thủ khác, cho dù không chết trên tay Lôi Thần, cũng sẽ bị ám sát, không có khả năng thứ ba.  

- Tiểu tử này là người sao?  

Mắt không ít người mở to, lẩm bẩm.  

Lôi Thần và Gaia cùng thất thủ, sắc mặt hai người khó coi.  

Hai bọn họ đều là cao thủ nổi tiếng ở Châu Âu, một người được gọi là Lôi Thần, một người là sát thủ số một thế giới, nhưng một người bị Mạc Phàm đoạt lôi điện, một sát thủ luôn nằm trong phạm vi cảm ứng của Mạc Phàm, đây là chuyện vô cùng nhục nhã.  

- Tiểu tử, tôi phải băm cậu ra vạn đoạn.  

Lôi Thần rơi xuống cách đó không xa, lông mày nhíu chặt lại, trong mắt chớp lóe lôi quang, tức giận nói.  

Ông ta nói chú ngữ cổ xưa, chỗ mi tâm có ấn ký lôi điện sáng lên, hai chân lập tức cách mặt đất.  

Bạch gia vốn đèn đuốc sáng trưng, ngọn đèn đều bị tắt sạch, xung quanh trở nên tối tăm.  

Hồ quang điện màu đen chui từ trong ấn ký chỗ mi tâm Lôi Thần ra, lan tràn ra toàn thân ông ta, chỉ trong chớp mắt cả người ông ta được lôi điện bao quanh bên trong.  

Trong dòng điện cường đại, quần áo mũ của ông ta bị hủy, lộ ra thân thể do lôi điện màu đen tạo thành.  

Thân thể này đội vương miện, mặc chiến giáp cổ xưa, cầm trường thương lôi điện trong tay, uy phong lẫm liệt đứng trong không trung, giống như Odin thần chủ trong thần thoại Bắc Âu.  

Gaia không nói gì, sắc bén trong mắt như đao.  

Vùng không gian bị rạn trước người anh ta nhanh chóng biến mất, bóng dáng anh ta cũng biến mất theo.  

Nhưng ngay sau đó, trên trăm cái tương tự gương xuất hiện trên không trung xung quanh Mạc Phàm.  

Trong gương, bóng dáng Gaia nhanh chóng xuyên qua, nhanh đến mức mắt thường không thể thấy.  

Mạc Phàm nhìn hai người, khóe miệng hơi nhếch lên, cười nhạt.  

- Chỉ có chút bản lĩnh đó, hai người sẽ như Cain thôi.  

Mắt hắn nheo lại, một tay nhấc kim kiếm, một tay nắm hắc đao tản ra năng lượng khiến người ta sợ hãi, dưới chân vừa động, muốn lao về phía Lôi Thần.  

Nếu đến đây rồi, vậy ở lại hết đi.  

Không đợi Mạc Phàm rời đi, Vạn Thiên Tuyệt hừ lạnh một tiếng.  

- Mạc Phàm, hình như cậu đã quên một người không nên quên.  

Giọng nói này vừa vang lên, hai đại thủ ấn màu vàng nhanh chóng tăng tốc.  

Không gian dưới sự thôi động của hai đại thủ ấn màu vàng này như gợn sóng bị đẩy chồng lên, đợ sóng cộng thêm đại thủ ấn cùng đánh về phía Mạc Phàm.  

Vạn Thiên Tuyệt vừa ra tay, không ít người vô cùng khiếp sợ, cũng cảm thấy rất choáng váng.  

Không gian tồn tại hàng rào vô hình, trong lúc nhấc tay có thể thôi động không gian, đây tuyệt đối không phải lực lượng người nên có.  

- Vạn Thiên Tuyệt không hổ là Vạn Thiên Tuyệt.  

Bạch Kình Thương lau mồ hôi lạnh trên trán nói.  

Lúc trước ông ta cảm thấy mình cách Thần Cảnh đã rất gần, nhìn thấy Vạn Thiên Tuyệt ra tay, lúc này ông ta mới phát hiện mình ngu ngốc bao nhiêu.  

Không cần nói đến những thứ khác, chỉ một chưởng này đều mạnh hơn uy lực của ông ta dùng toàn lực đánh ra vạn chưởng, cả Hoa Hạ có mấy người đỡ được một chưởng này.  

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt nhìn hai bàn tay kia một cái, chỉ cười nhạt.  

Quả thật một chưởng này của Vạn Thiên Tuyệt rất lợi hại, có thể thôi động không gian, cách cảnh giới Kim Đan phá toái hư không rất gần rồi.  

Nếu là một chưởng của bản thể Vạn Thiên Tuyệt, một ngọn núi cũng sẽ bị Vạn Thiên Tuyệt mài nát, hắn cũng phải dùng toàn lực mới chống lại được.  

Nhưng chỉ là một phân thân.  

- Bản thể của ông đến đây còn được, chỉ là một phân thân, bây giờ ông chạy trốn còn kịp, nếu không Vạn Thiên Tuyệt không còn phân thân.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

Hắn nói xong không để ý đại thủ ấn này, một tay nhấc hắc đao, một tay cầm kim kiếm, dưới chân vừa động, giẫm xuống không gian bốn bề dậy sóng, trong chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Lôi Thần, vốn dĩ không để Vạn Thiên Tuyệt vào mắt.  

Xung quanh lại nghẹn họng nhìn trân trối.- Bây giờ Vạn Thiên Tuyệt chạy trốn còn kịp sao?  

Không ít người miệng há to một lúc lâu, vẫn không thể nói một chữ.  

Tuy đây chỉ là phân thân, nhưng dù sao cũng là phân thân của Vạn Thiên Tuyệt, thực lực vẫn có thể phá giải Hộ Trang Đại Trận của Bạch gia một cách dễ dàng, một chưởng này có thể phá thiên địa.  

Chỉ là phân thân, không biết có thể diệt bao nhiêu tông môn, thế gia Hoa Hạ.  

Vậy mà Mạc Phàm hoàn toàn khinh thường phân thân này của Vạn Thiên Tuyệt, cả Hoa Hạ đều không tìm được ai giống Mạc Phàm?  

- Mạc Phàm, cậu quá kiêu ngạo, ở lại cho tôi.  

Ánh mắt Vạn Thiên Tuyệt phát lạnh, đại thủ nắm chặt.  

Đại thủ màu vàng tạo ra một vòng xoáy trong không trung, vồ lấy Mạc Phàm.  

Mạc Phàm vẫn không để ý đến Vạn Thiên Tuyệt, mà lạnh lùng nhìn chằm chằm Lôi Thần.  

- Không phải lôi điện biến cơ thể ông lợi hại hơn sao, tôi dạy ông chơi lôi điện thế nào.  

- Bạo!  

Tay hắn nắm hắc đao chấn động, hắc đao lập tức bùng nổ.  

Hắc đao là lôi điện cường đại tạo thành, nổ tung như vậy không khác gì mười tấn thuốc nổ được đốt cháy.  

Kình phong như bão tới xuất hiện, điện quang mang theo năng lượng chôn vùi toàn bộ dao động, lập tức tàn sát bừa bãi xung quanh, từng đạo như mạng nhện lan tràn ra xung quanh.  

Lôi Thần nhíu mày, vội vàng lùi về sau.  

Tuy ông ta là Lôi Thần, nhưng không chơi đùa lôi điện được như Mạc Phàm.  

- Thu!  

Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, trong lòng bàn tay có một ấn ký lôi điện ngược hướng sáng lên.  

Xung quanh lập tức yên lặng, tất cả mọi thứ như bị định trụ.  

Sau đó lực hút cường đại xuất hiện, bao gồm Lôi Thần trong đó, tất cả lôi điện đều tụ tập về phía lòng bàn tay Mạc Phàm, tựa như ánh mặt trời gặp hắc động, biến mất trong ấn ký trong lòng bàn tay Mạc Phàm.  

Mắt Lôi Thần mở to, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.  

Một tay của Mạc Phàm có thể khiến lôi bạo, có năng lực hấp thu lôi điện, ông ta không thể không thừa nhận năng lực khống chế điện của ông ta ở trước mặt Mạc Phàm chênh lệch như đứa bé 3 tuổi và người trưởng thành.  

Cư tiếp tục như vậy, cả người ông ta sẽ bị Mạc Phàm hấp thu mất.  

- Không, Mạc đại sư, cậu tha cho tôi đi, tôi sẽ lập tức quay về Châu Âu, không tới Hoa Hạ nữa.  

Lôi Thần kích động kêu lên.  

- Ông tới bắt người phụ nữ của tôi, còn muốn quay về?  

Mạc Phàm lạnh lùng nói.  

Mạc Phàm khẽ xoay tay, ấn ký trong lòng bàn tay sáng lên, lực hút lại tăng.  

Hai cánh tay hóa thành lôi điện của Lôi Thần lập tức biến mất vào trong lòng bàn tay hắn, biến mất không thấy.  

- Gaia, cậu còn không ra tay?  

Lôi Thương quát với Gaia trong gương xung quanh.  

Nếu Gaia không ra tay, ông ta thật sự sẽ bị Mạc Phàm hấp thu hết.  

Đúng lúc này, trong mỗi tấm gương có một Gaia đi ra, có khoảng chừng trăm người.  

Những Gaia này cầm binh khí sắc bén, bóng dáng nhoáng lên một cái, chen chúc mà đến chỗ Mạc Phàm, chi chít, đầy trời.  

Mỗi người so với Gaia lúc trước, khí tức không chỉ không kém, trái lại mạnh hơn nhiều.  

Một thích khách số một đã đủ phiền phức, lập tức xuất hiện trên trăm người.  

Mạc Phàm nhìn lướt qua thích khách trên bầu trời, vẻ mặt lạnh nhạt.  

Tay cầm kim kiếm của hắn chấn động, hoa văn giữa kim kiếm lập tức sáng lên.  

Trong hào quang, kim kiếm nhanh chóng nhỏ đi, chỉ trong chớp mắt đã biến thành cây kim thêu.  

- Cho dù anh hóa ra trăm người, tôi chỉ cần một kiếm xâu kim.  

Ngón tay hắn khẽ búng, kim thêu phát ra tiếng ong ong chấn động, bay về phía một Gaia trong trăm người.