Thần Y Trọng Sinh

Chương 862



“Cộp!” Dưới khí tức cường đại, Sử Hàng trực tiếp quỳ trên đất, thân thể không ngừng run rẩy.  

Tuy Tần Kiệt và A Hào vẫn đứng, nhưng không khá hơn chút nào, trên mặt bọn họ không có chút huyết sắc, hai mắt ngơ ngẩn nhìn chằm chằm Dạ Vô Nhai và Âm Vô Thiên.  

Cách đó không xa, vẻ mặt người Long Hoa Hội cũng khiếp sợ.  

- Khí tức thật cường đại, đây là thực lực chân chính của Dạ Vô Nhai và Âm Vô Thiên sao?  

Dạ Vô Nhai đứng thứ ba Hắc Bảng, cũng ít khi ra tay, Âm Vô Thiên thì càng không có số trên Hắc Bảng.  

Ai biết hai người đã cường đại đến thế.  

Cho dù là Vạn Thiên Tuyệt đến thủ đô, ở bên trong Thiên Thư cũng không phải đối thủ của bất luận người nào?  

Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.  

- Các ông luyện hóa Thiên Thư và Địa Thư sao?  

Thực lực của hai người rất cường đại, cũng chỉ là cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong.  

Nhưng khí tức trên người hai người không kém Vạn Thiên Tuyệt chút nào, trái lại còn mạnh hơn Vạn Thiên Tuyệt cảnh giới Hư Đan một chút.  

Vậy chỉ có một loại khả năng, hai người này đã luyện hóa Thiên Thư và Địa Thư.Tam thư là Thánh Môn tạo hóa chi thuật, cũng là Thánh Môn Thánh Khí, đạo ở đây.  

Luyện hóa tam thư có thể vượt qua thực lực tu vi bản thân.  

Ở Tu Chân giới có không ít tu sĩ Thánh Môn biết rõ vô vọng thăng cấp, liền lựa chọn con đường luyện hóa tam thư này, do đó thực lực càng mạnh hơn.  

Hậu quả như vậy là chỉ có được đạo tam thư, mà không phải đạo của mình, tu vi không thể mạnh hơn.  

Năm đó thực lực của hắn vẫn đứng ở Kim Đan kỳ, cũng vì luyện hóa bộ tam thư Thánh Môn đưa cho hắn.  

Thậm chí hắn đã lĩnh hội tam thư, thiếu chút nữa là luyện hóa tam thư xong.  

Không ngờ hắn gặp được người luyện hóa tam thư trên Địa Cầu.  

- Mạc Phàm, cậu biết nhiều thật.  

Dạ Vô Nhai nhướn mày, hơi bất ngờ nói.  

Chuyện luyện hóa Thiên Thư và Địa Thư chỉ có bốn bọn họ biết.  

Mạc Phàm chỉ nhìn thoáng qua, liền biết rõ bọn họ luyện hóa Thiên Thư, Địa Thư, chuyện này thật sự nằm ngoài dự kiến của bọn họ.  

- Tôi biết nhiều hơn các ông nghĩ nhiều.  

Mạc Phàm lắc đầu cười nói.  

- Mạc Phàm, vậy cậu có biết cậu sắp chết hay không?  

Âm Vô Thiên cười âm hiểm nói.  

Đây là lần đầu tiên ông ta dùng lực lượng Địa Thư, ông ta cảm thấy rất tốt, chưa bao giờ cường đại như thế.  

Ông ta có cảm giác cho dù cường giả Thần Cảnh đứng trước mặt ông ta cũng phải chết.  

Thần Cảnh đều phải chết, Mạc Phàm là cái thá gì?  

- Tôi biết tôi sẽ không chết, hôm nay chỉ có ông.  

Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe sắc bén nói.  

- Mạc Phàm, cậu chắc chắn không?  

Âm Vô Thiên cười khinh thường nói.  

Quả thật Mạc Phàm rất lợi hại, ở tuổi này đã có thực lực thâm bất khả trắc như thế, quả thật là một tài năng đáng được bồi dưỡng.  

Chỉ cần cho Mạc Phàm ít thời gian, chắc chắn Mạc Phàm sẽ mạnh hơn cả Lâm Thiên Nam.  

Nhưng Mạc Phàm đắc tội Long Hoa Hội bọn họ, Mạc Phàm phải bị phong ấn trong Long Hoa Hội, mãi đến khi Mạc Phàm chết.  

- Vô Thiên, còn nhiều lời với tiểu tử này làm gì, giết cậu ta là được.  

Trong mắt Tôn Bán Y lóe lên vẻ lo lắng, nói.  

Tiểu tử này quá quỷ dị, người khác cả một đời cũng không có thành tựu, vậy mà Mạc Phàm dễ dàng làm được đến mức này.  

Nếu là trước đây, chắc chắn ông ta sẽ chơi đùa với Mạc Phàm một lát, dù sao hiếm khi gặp được người giống như Mạc Phàm.  

Bây giờ sao, vẫn nên nhanh chóng xử lý tiểu tử này tốt hơn.  

Sắc mặt Dạ Vô Nhai lãnh khốc, cũng không sốt ruột.  

- Mạc Phàm, tôi lại cho cậu cơ hội nữa, quỳ lạy Long Hoa Hội chúng tôi, sau đó thành nô lệ của Long Hoa Hội, cậu còn có thể đạt được tự do, nếu không cậu biết tam thư, cũng biết đáng sợ của tam thư rồi đó.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.  

- Dạ Vô Nhai, ông cảm thấy ông luyện hóa được Thiên Thư và Địa Thư, cộng thêm tu luyện Thái Dương Kinh và Thái Âm Kinh của Âm Vô Thiên, là có thể phong ấn tôi trong tam thư sao?  

Hai người một người là Chân Dương Chi Lực, một người là Chân Âm Chi Lực, rõ ràng là tu luyện Thái Dương Kinh và Thái Âm Kinh, một người đại biểu cho thiên, một người đại biểu cho địa.  

Thực lực như vậy, có thể khiến hắn quỳ xuống sao?  

- Chẳng lẽ không được?  

Dạ Vô Nhai không đáp hỏi ngược lại.  

- Nếu các ông đạt được tam thư đến cảnh giới Kiếp Thư, có lẽ còn được, bây giờ còn kém xa lắm.  

Mạc Phàm lạnh lùng nói.  

Cấp bậc tam thư căn cứ vào chiến binh bên trong, cũng có thể chia làm Huyễn Thư, Thần Thư, Đạo Thư và Kiếp Thư.  

Có thể tế luyện Đạo Binh là Đạo Thư.  

Kiếp Binh là Kiếp Thư.  

- Kiếp Thư sao? Mạc Phàm, cậu quá coi trọng mình rồi đó.  

Dạ Vô Nhai nhíu mày, lập tức lắc đầu, trong mắt xuất hiện khinh thường.  

Tam thư là bọn họ triệu hoán đến, nếu bọn họ biết phương pháp triệu hoán, sao có thể không biết gì về tam thư?  

Kiếp Thư là cảnh giới cao nhất của tam thư Thiên Địa Nhân, có thể sử dụng Thiên Kiếp, Địa Kiếp, Nhân Kiếp.  

Mở Kiếp Thư ra thì có thể hủy diệt tất cả.  

Vậy mà Mạc Phàm nói Kiếp Thư mới diệt được cậu ta, đúng là không biết tự lượng sức mình.  

- Vậy sao, vậy cậu phá được Đạo Thư của chúng tôi rồi hãy nói, nhưng tôi thấy cậu không có bản lĩnh này đâu.  

Âm Vô Thiên lạnh lùng nói.  

Ông ta nói xong không dám nói gì với Mạc Phàm nữa.  

Một tay ông ta vươn ra, trường đao màu đen đột nhiên xuất hiện trong tay ông ta.  

Trường đao màu đen chỉ về phía Mạc Phàm ở phía xa, một nửa Diệt Thần nheo mắt, nhìn về phía Mạc Phàm, tựa như vô số mãnh thú tiếp cận con mồi.  

Cùng lúc đó, năm ngón tay Dạ Vô Nhai mở ra, trường kiếm màu trắng như tuyết huyễn hóa mà thành trong tay ông ta.  

Trường kiếm chỉ về phía Mạc Phàm, tất cả Diệt Thần đều nhìn về phía hắn.  

Những người này còn chưa ra tay, áp lực rất lớn đè ép về phía Mạc Phàm.  

Ngay sau đó tất cả Diệt Thần biến mất tại chỗ.  

Khi xuất hiện lần nữa đã đến xung quanh Mạc Phàm, từng đạo ánh đao, kiếm khí ngưng tụ đến cực hạn, chém về phía Mạc Phàm.  

Những ánh đao kiếm khí mới xuất hiện, không gian lập tức như thủy tinh bị nứt thành mạng nhện, những vết rạn này nhanh chóng lan tràn về phía Mạc Phàm.  

Hắn không để ý đến những Đạo Binh này, trái lại nhìn về phía Dạ Vô Nhai.  

- Dạ Vô Nhai, ông có quan hệ gì với Thánh Môn?  

Thân thể Dạ Vô Nhai nhoáng lên một cái, vốn định xông về phía Mạc Phàm, nhưng nghe lời Mạc Phàm nói, ông ta nhíu mày dừng lại.  

- Có quan hệ thì thế nào, không có quan hệ thì thế nào, cậu sắp chết đến nơi rồi, còn muốn nói gì nữa?  

Dạ Vô Nhai hỏi.  

- Nếu có quan hệ, nói lên ông chỉ là đệ tử vòng ngoài của Thánh Môn, nếu không có quan hệ, nói lên ông không biết cái gì gọi là Thánh Môn Tam Thư, vốn dĩ không biết sử dụng Thánh Môn Tam Thư thế nào.  

Mạc Phàm cười nhạt nói.  

Thánh Môn Tam Thư, Thánh Môn Thánh Khí.  

Nếu đưa cho hắn, cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ có thể giết được Vạn Thiên Tuyệt cảnh giới Hư Đan.  

Tiên Thiên trung kỳ, lại càng có thể phong ấn cao thủ Thần Cảnh Kim Đan.  

Ba quyển sách này ở trong tay Long Hoa Hội, cũng chỉ có Diệt Thần là có tên tuổi, nhưng không diệt được thần.  

- Tiểu tử, cậu nói cái gì?  

Dạ Vô Nhai nhíu mày, trong lòng có dự cảm không tốt.  

- Thôi, tôi sẽ dạy ông dùng Thánh Môn Tam Thư thế nào.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Mạc Phàm vừa nói xong nheo mắt lại, một số kinh văn Nho Gia xuất hiện xung quanh hắn.